Chap 120

2.7K 56 0
                                    

  Khang vương phi sinh nữ nhi, theo lẽ thường không đáng ăn mừng như thế, nhưng đây cố tình là hoàng tôn nữ đầu tiên của Gia Hòa đế, cũng là đời cháu duy nhất còn sống trước mắt Gia Hòa đế, đương nhiên cùng nữ nhi sẽ sinh sau này có địa vị bất đồng.

Nghe nói ngày đó tin vui truyền vào trong cung, Gia Hòa đế đại hỉ, ban thưởng cho trưởng tôn nữ không kém chút nào so với lúc trước thưởng hoàng trưởng tôn.

Khang vương hai vợ chồng đầu tiên hơi thất vọng, sau đó rất nhanh liền cao hứng, vui sướng dào dạt chuẩn bị tắm ba ngày cho nữ nhi.

Phó Dung cố ý tới sớm.

Nàng là đệ muội, lúc đại hôn thì Khang vương phi thân thể nặng nề nên chưa từng gặp, hiện tại tới sớm một chút là lễ nghĩa. Hơn nữa Phó Dung nghĩ nàng tới trước, một lát có khách nhân đến nàng chính là người tiếp khách, muốn nói chuyện thì theo góp vui, không muốn nói thì chỉ cần tránh xa một chút.

"Nhị tẩu."

Vào phòng, thấy Khang vương phi tựa vào trên giường, trên đầu cột khăn quấn đỏ thẫm, bởi vì vừa sinh xong đứa nhỏ, có nét êm dịu, mặt trứng ngỗng, mắt đào hoa, cũng là đại mĩ nhân khó có được, nhìn cùng Hoàng Hậu có vài phần giống nhau.

Phó Dung không khỏi trong lòng than đáng tiếc, một đóa hoa mĩ nhân như vậy, cố tình rơi vào trong tay Khang vương béo phì. Đổi thành Phó Dung, muốn cùng Khang vương làm những chuyện kia, chỉ riêng nghĩ đến đã không còn khẩu vị.

"Tứ đệ muội tới a, mau đến bên này ngồi, cho ta ngắm cẩn thận nào." Khang vương phi tinh thần rất tốt, đợi Phó Dung ngồi lên ghế gấm trước giường, nàng tinh tế đoan trang ngắm Phó Dung, kinh diễm nói: "Cũng chỉ có Tứ đệ muội mỹ nhân như vậy mới có thể phối với Tứ đệ a. Phụ hoàng thật là biết chọn người, ai, đáng tiếc ta thân thể này mang thai không đúng thời điểm, bỏ lỡ ngày lành của các ngươi."

Phó Dung chưa từng cùng Khang vương phi có giao tế qua lại, lúc này nhìn nàng thân thiết hay cười, quay vào trong màn giường, khó có thể che giấu ý vị này nọ, liền thoải mái nói, "Nhị tẩu đừng nói như vậy, làm cháu gái nhỏ nghe được, lại trách ta, rõ ràng là nàng tới trước, Nhị tẩu làm sao có thể bởi vì bỏ lỡ việc vui của chúng ta mà ghét bỏ nữ nhi đâu, thật không có đạo lý."

Khang vương phi ngây ngẩn, không ngờ Phó Dung lại biết nói năng như vậy, hơn nữa nói như thể nữ nhi nhà mình thông minh cỡ nào, không khỏi nhìn sang tã lót bên cạnh.

Phó Dung cũng nghiên đầu nhìn qua, thấy một bé gái nho nhỏ, chỉ lộ đầu ra bên ngoài, gương mặt như trước có chút nhăn nheo.

Nàng trái lương tâm khen nói: "Cháu gái nhỏ bộ dáng giống Nhị tẩu đâu, lớn lên khẳng định cũng là đại mĩ nhân, Nhị tẩu chọn nhũ danh chưa?"

Khang vương phi lắc lắc đầu, điểm điểm khuôn mặt nhỏ nhắn của nữ nhi nói: "Còn chưa, đợi lúc đầy tháng sẽ chọn."

Phó Dung vừa định phụ họa, có nha hoàn mặc bối tử màu hồng đào đi vào trong: "Vương phi, Thái Tử phi, Thế Tử phu nhân Khánh quốc công phủ tới."

"Mau mời." Khang vương phi vui vẻ nói.

Phó Dung hướng nàng cười cười, đứng dậy đi ra phía cửa nghênh đón, khách khí theo hai người vừa vào cửa chào hỏi.

"Đệ muội đến được thật sớm." Thái Tử phi thấy bất ngờ nói, nhìn Phó Dung sắc mặt hồng nhuận so với lần trước gặp mặt, dường như càng đẹp hơn vài phần. Nhớ tới Túc vương ngày đó đối với nàng giữ gìn, trượng phu nhà mình thì âm thầm thèm nhỏ dãi, trong lòng thực không biết tư vị gì.

Phó Dung theo nàng đi vào trong, nhìn Khang vương phi nói: "Định nhân lúc không đông người cùng Nhị tẩu nói mấy câu, nên đến sớm một chút."

Thái Tử phi gật gật đầu, không nói chuyện với Phó Dung nữa, bước nhanh tới trước giường ngồi xuống, thân mật ôm tiểu nữ oa bên trong: "Tiểu nha đầu rất nặng a, trách không được gây sức ép nương ngươi lâu như vậy, thật là tinh nghịch." Nàng cùng Khang vương phi là thân chị em dâu, ngày thường hay lui tới nên càng thân cận một chút.

Khang vương phi cùng tẩu tử quan hệ không tệ, cười nhìn nàng dỗ trẻ con.

Nghe Khang vương phi nói nữ nhi sinh ra nặng bảy cân, Thế Tử phu nhân phủ Khánh quốc công vẫn ở bên cạnh nhìn náo nhiệt đột nhiên xen vào nói: "Tiểu nha đầu mập như vậy a, ta nhớ đại lang lúc ấy cũng chỉ sáu cân tám lượng, phải không?" Không quá chắc chắn mà hỏi thăm Thái Tử phi.

Phó Dung ở bên cạnh nhìn đến rõ ràng rành mạch, Thái Tử phi trên mặt cười thoáng cái liền cứng đơ.

Tuy rằng hoài nghi đời trước Phó Ninh Phó Bảo chết có khả năng liên quan tới Thái Tử phi, nhưng giờ phút này Phó Dung vẫn là nhịn không được đồng tình nàng.

Trong phòng rơi vào xấu hổ trầm mặc thì Khang vương phi bỗng nhiên phát ra hai tiếng cười lạnh, ngẩng đầu hỏi: "Thím hôm nay cố tình tới đây gây ngột ngạt sao? Lời nói ra nênbớt nên thêm cũng nói xong rồi, lúc này người đi đi thôi, thứ cho ta thân thể mệt mỏi, không có cách nào đưa tiễn."

Ngay trước mặt Thái Tử phi, Phó Dung còn có nha hoàn khắp phòng lại bị khiển trách như thế, Thế Tử phu nhân Khánh quốc công phủ trên mặt đỏ trắng biến đổi thất thường, cau mày nói: "tức phụ Lão Nhị nói cái kiểu gì vậy, ta chẳng qua là nghe các ngươi nói cân nặng của tiểu nha đầu nên nghĩ tới đại lang, không phải là cố ý nói, ngữ khí ngươi như vậy định làm cái gì? Có thể cùng trưởng bối nói chuyện như vậy sao?"

Nàng là đệ muội họ hàng của Gia Hòa đế, bọn người Phó Dung đều phải gọi nàng một tiếng thím, bởi vậy hiện tại có thể lẽ thẳng khí hùng khiển trách Khang vương phi.

Khang vương phi lại không sợ nàng, lạnh giọng phân phó tiểu nha hoàn tiễn khách.

Thế Tử phu nhân Khánh quốc công phủ sắc mặt âm trầm, ra ngoài thì cao giọng nói muốn vào cung đi tìm Hoàng Hậu nương nương phân xử.

Khang vương phi không khách khí chút nào hướng phía cửa "Phi" một ngụm: "Ngươi tìm mẫu hậu làm cái gì? Chúng ta dứt khoát trực tiếp đi tìm phụ hoàng phân xử, cho lão nhân gia hắn nghe xem ngươi làm thím như thế nào! Già mà không kính đó, về sau đừng hòng tiến vào cổng Khang vương phủ!"

"Được rồi, ngươi cùng nàng nóng nẩy cái gì, ngươi hiện tại chính là không thể tức giận, mau đừng bởi vì ta mà thân thể bị thương." Thái Tử phi đã bình phục lại, ấn bả vai Khang vương phi nói.

Phó Dung cũng hoàn hồn khuyên nàng: "Thái Tử phi nói rất đúng, Nhị tẩu nhanh bớt giận, đừng dọa tới cháu gái nhỏ của ta."

Khang vương phi hừ một tiếng, trừng ra cửa nói: "Ta mới không thèm giận đâu, chỉ là loại người này nói chuyện, không lớn tiếng chút bà ta sẽ đem ngươi là quả hồng mềm, lần sau còn dám đạp lên mặt mũi chúng ta."

Thái Tử phi cười khổ lắc đầu, nói với Phó Dung: "Nhị tẩu người từ nhỏ tính tình đã nóng nảy, ngày hôm nay xem như là để ngươi chê cười."

Khang vương phi rốt cuộc lộ ra một mạt xấu hổ.

Sủng Hậu Chi Lộ (Con Đường Sủng Hậu) (1)Onde as histórias ganham vida. Descobre agora