Họa Phố

By kreinyi

1.8M 184K 76.4K

Nếu có thể lựa chọn lại một lần nữa, Kha Tầm nghĩ ngày hôm ấy có đánh chết cậu cũng không ra khỏi nhà, ra đườ... More

Giới thiệu
Bạch sự (1) : Vào tranh
Bạch sự (2) : Mười ba người
Bạch sự (3) : Lão nhân
Bạch sự (4) : Linh đường
Bạch sự (5) : Tang lễ
Bạch sự (6) : Người giấy
Bạch sự (7) : Cái chết của người thủ linh
Bạch sự (8): Quan tài
Bạch sự (9) : Thịt khối và Quạ đen
Bạch sự (10) : Chết thành "xen-xò"
Bạch sự (11) : Ba gốc cây hòe
Bạch sự (12) : Nguyền rủa
Bạch sự (13) : Bạn thân
Bạch sự (14) : Bản lỗi
Bạch sự (15) : Chọn ai
Bạch sự (16) : Ý nghĩa không ngờ
Bạch sự (17) : Phân tích của Kha Tầm
Bạch sự (18) : Thôn trang bị nguyền rủa
Bạch sự (19) : Huynh đệ, Phụ tử
Bạch sự (20) : Lý Hạo Kinh
Bạch sự (21) : Rời tranh
Bạch sự (22) : HƆTid A mA I
Tín ngưỡng (01) : Nhị bức vs Bá đạo
Tín ngưỡng (02) : Corgi x Mooney
Tín ngưỡng (03) : Người mới khó lường
Tín ngưỡng (04) : Trực giác của người "cong"
Tín ngưỡng (05) : Từ trên trời rơi xuống
Tín ngưỡng (06) : Điều kiện tử vong đầu tiên
Tín ngưỡng (07) : Đồ cúng khó đỡ
Tín ngưỡng (08) : Biến hóa
Tín ngưỡng (09) : Nhân tính
Tín ngưỡng (10) : Điều kiện tử vong thứ hai
Tín ngưỡng (11) : Thần hay Ma
Tín ngưỡng (12) : Chị chị em em
Tín ngưỡng (13) : Tín ngưỡng của Kha Tầm
Tín ngưỡng (14) : Kẻ trọng nghĩa, người trọng tình
Tín ngưỡng (15) : Muốn chiến thắng tín ngưỡng
Tín ngưỡng (16) : Bát đầu lâu
Tín ngưỡng (17) : Tôi thích anh
Tín ngưỡng (18) : Cách của Kha Tầm
Tín ngưỡng (19) : Không sát sinh
Tín ngưỡng (20) : Trong lòng có cái gì
Tín ngưỡng (21) : Chết cũng trong ngạo nghễ
Phá thổ (01) : Luận vào tranh
Phá thổ (02) : Trở lại 1997
Phá thổ (03) : Có quỷ
Phá thổ (04) : Vào ở
Phá thổ (05) : Không được thăm phòng
Phá thổ (06) : Câu chuyện phòng 402
Phá thổ (07) : Xuân Duẩn
Phá thổ (08) : Dị tượng trong phòng
Phá thổ (09) : Cô gái váy đỏ
Phá thổ (10) : Chủ nghĩa huyền thực huyền ảo
Phá thổ (11) : Nhã Phân
Phá thổ (12) : Tê Tượng
Phá thổ (13) : Phá Thổ
Phá thổ (14) : Lão ông
Phá thổ (15) : Còi đỏ
Phá thổ (16) : Lão giả như ngọn hải đăng
Phá thổ (17) : Vượng Phúc trả thù
Phá thổ (18) : Lao ra
Phá thổ (19) : Giấc mơ
Thế giới động vật (01)
Thế giới động vật (02)
Thế giới động vật (03)
Thế giới động vật (04)
Thế giới động vật (05)
Thế giới động vật (06)
Thế giới động vật (07)
Thế giới động vật (08)
Thế giới động vật (09)
Thế giới động vật (10)
Thế giới động vật (11)
Thế giới động vật (12)
Thế giới động vật (13)
Thế giới động vật (14)
Thế giới động vật (15)
Ảnh (01) : Trường phá dã thú
Ảnh (02) : Bão hòa sắc thái
Ảnh (03) : Vào đêm
Ảnh (04) : Tử vong 2D
Ảnh (05) : Hồ ước nguyện
Ảnh (06) : Trương Thiên Vĩ
Ảnh (07) : Đồng hồ
Ảnh (08) : Màu sắc tinh khiết nhất
Ảnh (09) : Có kẻ ô nhiễm màu
Ảnh (10) : Cửa sổ mở lúc nửa đêm
Ảnh (11) : Mê hoặc
Ảnh (12) : Tân Bội Bội
Ảnh (13) : Mê cung
Ảnh (14) : Tập kích bất ngờ
Ảnh (15) : Mê hoặc
Ảnh (16) : Đảo ngược đầu đuôi
Ảnh (17) : Động thần chi tử
Ảnh (18) : Màu đen
Ảnh (19) : Quách Lệ Hà
Ảnh (20) : Mê hoặc sâu
Ảnh (21) : Phòng gương
Ảnh (22) : Kẻ không có bóng
Ảnh (23) : R.R
Ảnh (24) : Điểm khởi đầu
Nhân học (01) : Bợn gei này đập chai phết
Nhân học (02) : Fan-gơ
Nhân học (03) : Phòng nghiên cứu
Nhân học (04) : Đầy ắp người
Nhân học (05) : Ma quỷ
Nhân học (06) : Vào phòng
Nhân học (07) : Tiềm lực của Kha Tầm
Nhân học (08) : Biến hóa
Nhân học (09) : Thí nghiệm điên rồ
Nhân học (10) : Thùy trước trán
Nhân học (11) : Sáng ngời và ấm áp
Nhân học (12) : Kha Tầm lại nghĩ cách
Nhân học (13) : Buông tay trước thì sống
Nhân học (14) : Có kẻ thay đổi
Nhân học (15) : Ký ức
Nhân học (16) : Ảnh chụp
Nhân học (17) : Kẻ dị đoan không sợ hãi
Nhân học (18) : không sợ sinh tử
Nhân học (19) : Vật thí nghiệm 282
Nhân học (20) : Đại lão "nợi hại"
Nhân học (21) : Công dụng của di động
Nhân học (22) : Thực nghiệm ET
Nhân học (23) : Người yêu bướng bỉnh tình thâm
Nhân học (24) : Lá thư
Tịnh thổ (01) : Corgi là một chú chó lang thang
Tịnh thổ (02) : Corgi đã có quan dọn phân
Tịnh thổ (03) : Rất thích
Tịnh thổ (04) : Đoàn đội lừa gạt
Tịnh thổ (05) : Mười ba món đạo cụ
Tịnh thổ (06) : Đại lão thích...mèo con?
Tịnh thổ (07) : Thế giới lạ kỳ
Tịnh thổ (08) : Meo~
Tịnh thổ (09) : Corgi hay mèo
Tịnh thổ (10) : Thân thể biến hóa
Tịnh thổ (11) : Mèo, chuột, giấy
Tịnh thổ (12) : Điểm mù tri thức của đại lão
Tịnh thổ (13) : Hóa đá
Tịnh thổ (14) : Bài ca tẩy não
Tịnh thổ (15) : Corgi đánh hổ
Tịnh thổ (16) : Cùng chung nhân vật
Tịnh thổ (17) : Trực giác
Tịnh thổ (18) : Thế giới trưởng thành
Tịnh thổ (19) : Không thể chống cự
Tịnh thổ (20) : Hoàng Bì
Tịnh thổ (21) : Meo meo meo
Tịnh thổ (22) : Mễ
Tịnh thổ (23) : Ra khơi
Tịnh thổ (24) : Tiếp tục thôi
Tịnh thổ (25) : "Trò giỏi" Kha Tầm
Tịnh thổ (26) : Tiếc nuối làm nên kinh điển
Tịnh thổ (27) : Tạm biệt
Tịnh thổ (28) : Hẹn hò với nam thần
Phi sắc chi thú (01) : Bản thân - Bản ngã
Phi sắc chi thú (02) : Thành phố lạ
Phi sắc chi thú (03) : Thú đỏ
Phi sắc chi thú (04) : Đồng phục
Phi sắc chi thú (05) : Ái tình khao khát
Phi sắc chi thú (06) : Nốt ruồi lệ đỏ
Phi sắc chi thú (08) : Đổ thạch
Phi sắc chi thú (09) : Tự sát
Phi sắc chi thú (10) : 'Thú' sống
Phi sắc chi thú (11) : Lấy thú
Phi sắc chi thú (12) : Tìm quy luật
Phi sắc chi thú (13) : 13000 gram, 13 kg
Phi sắc chi thú (14) : Người đàn bà cưỡi thú đỏ
Phi sắc chi thú (15) : Hút thuốc
Phi sắc chi thú (16) : Có đôi có cặp
Phi sắc chi thú (17) : Đổi thú
Phi sắc chi thú (18) : Khác chiều không gian
Phi sắc chi thú (19) : Thức tỉnh
Phi sắc chi thú (20) : Điện thoại
Phi sắc chi thú (21) : Căm phẫn
Phi sắc chi thú (22) : Vũ
Phi sắc chi thú (23) : Khung tranh
Phi sắc chi thú (24) : Thú sắc đỏ tươi
Phi sắc chi thú (25) : Người bên ngoài
Phi sắc chi thú (26) : Hai linh hồn
Phi sắc chi thú (27) : Vu Bắc Quốc
Phi sắc chi thú (28) : Thú dạng khối
Phi sắc chi thú (29) : Quẻ Quy Muội
Phi sắc chi thú (30) : Cao nhân
Phi sắc chi thú (31) : Tô Bản Tâm
Phi sắc chi thú (32) : La Duy ơi là La Duy
Phi sắc chi thú (33) : Hang động
Phi sắc chi thú (34) : Một thành phố
Hải thượng nhiên tê đồ (01) : Lâu thuyền
Hải thượng nhiên tê đồ (02) : Ngưu Chử nhiên tê
Hải thượng nhiên tê đồ (03) : Các kiểu người mới
Hải thượng nhiên tê đồ (04) : Lại thêm một vị đại lão
Hải thượng nhiên tê đồ (05) : Đội trưởng Kha Tầm
Hải thượng nhiên tê đồ (06) : Khi bóng tối bao trùm
Hải thượng nhiên tê đồ (07) : Câu hỏi của Kha Tầm
Hải thượng nhiên tê đồ (08) : Ảo ảnh
Hải thượng nhiên tê đồ (09) : Mâu thuẫn
Hải thượng nhiên tê đồ (10) : Đại lão phản kích
Hải thượng nhiên tê đồ (11) : Điều đáng sợ nhất
Hải thượng nhiên tê đồ (12) : Người mới, người cũ

Phi sắc chi thú (07) : Dấu vết

6.6K 750 258
By kreinyi

* * *

Kha Tầm cảm giác hai con mắt của La Duy tựa như một cái máy quét có độ phân giải cực cao đang quan sát mình từ trên xuống dưới, cuối cùng cho ra kết luận "Không có, trên mặt anh không có."

"Vậy còn Dịch Nhiên?"

"Anh ta cũng không có." La Duy đưa mắt nhìn thoáng qua Mục Dịch Nhiên, có vẻ như đã quan sát người này từ sớm rồi.

Tuy vẫn còn chưa rõ lắm mấy dấu vết đỏ kia rốt cuộc nguyên cớ ra làm sao, nhưng trong lòng Kha Tầm vẫn thở nhẹ ra một hơi, ít nhất đứng trước nguy hiểm chưa rõ ràng, Mục Dịch Nhiên với mình là giống nhau.

Kha Tầm cùng Mục Dịch Nhiên đều im lặng, chờ đợi La Duy công bố những gì mình đã thấy——

"Có vài người cũng giống như hai người vậy, gương mặt không có gì thay đổi so với lúc trước khi vào tranh. Nhưng những người còn lại...." giọng của La Duy bỗng trở nên khào khào.

"Tôi phát hiện người đầu tiên xuất hiện vết đỏ chính là Tiêu Cầm Tiên, ngay trong buổi chiều sau khi chúng ta vào ký túc xá, tôi thấy dưới khóe mắt phải của cô ta xuất hiện một nốt ruồi lệ màu đỏ cực kỳ rõ ràng, tuy là trước đó tôi chưa từng cố ý quan sát mặt mũi cô ta, nhưng khi ấy cứ có cảm giác nốt ruồi đỏ kia xuất hiện thực sự rất đột ngột—— cái màu đỏ ấy, nó là một loại màu đỏ có thể giết chết hết toàn bộ màu sắc xung quanh nó."

Kha Tầm không thể tận mắt nhìn đến màu đỏ ấy, nhưng trong tưởng tượng của cậu, có lẽ nó cũng giống như thi thể của cô bé gái nho nhỏ khoác chiếc áo đỏ nằm trên xe vứt rác bị đẩy đi trong "Bản danh sách của Schindler" vậy.

La Duy nói xong bỗng cười lạnh một tiếng "Chắc là do Tiêu Cầm Tiên cảm giác được ánh mắt quan sát quá mức rõ ràng của tôi nên trong lòng mới sinh ra hoài nghi cùng phản cảm."

"Còn những người khác?" Mục Dịch Nhiên hỏi.

"Lúc ở trước cửa nhà hàng, phát hiện trên trán của Trì Lôi cùng Trí Thuần đều xuất hiện vết bớt màu đỏ kích thước khác nhau, khi ấy đã cảm thấy có gì đó không đúng rồi, mãi cho đến khi thấy được Tần bác sĩ."

"Tần Tứ?" Kha Tầm hoàn toàn không ngờ tới việc Tần Tứ cũng bị trúng chiêu.

"Đúng vậy, nửa bên trán của Tần bác sĩ đều bị một mảnh đỏ sậm như bớt che kín, nhưng màu đỏ ấy nó rất sậm, cảm giác như rất xưa cũ, hoàn toàn không giống với màu đỏ của những người khác." La Duy theo bản năng sờ trán của mình "Mà vết đỏ tươi của những người khác đa phần đều nằm trên trán, chỉ có duy nhất Tiêu Cầm Tiên là ở dưới mắt."

Bởi vì nghe thấy tên của Tần Tứ, Kha Tầm cả người đều ngây ra, không thể phản ứng với lời của La Duy.

"Người khác bao gồm những ai?" Mục Dịch Nhiên hỏi.

"Chu Hạo Văn ở giữa hai lông mày có một chấm đỏ tươi cỡ hạt đậu đỏ, Dư Cực thì ở trán phía trên, hình dáng như cái lá liễu, màu sắc hơi ngả tối." La Duy cẩn thận nhớ lại "Hiện tại tôi có thể dùng giấy bút vẽ lại hình dạng đại khái của những cái bớt trên mặt họ."

Mục Dịch Nhiên cũng không vội vã lấy giấy bút ra, tựa như muốn sắp xếp sự việc trước mắt cho ngay ngắn đã "Dựa theo trình tự cậu vừa mới nói là : Tiêu Cầm Tiên, Trí Thuần, Trì Lôi, Tần Tứ, Chu Hạo Văn, Dư Cực, tổng cộng sáu người này?"

Giọng của La Duy bỗng nhẹ đi "Còn một người nữa."

"Ai?"

"Tôi."

Lần này ánh mắt Mục Dịch Nhiên cũng thoáng hiện vẻ kinh ngạc.

Ngón tay của La Duy vẫn không chịu rời khỏi vị trí trán phải của mình "Ngay chỗ này, một vết lớn cỡ hạt đậu tằm, màu sắc có hơi tối, nhưng vẫn sáng hơn so với Tần bác sĩ một chút."

Kha Tầm dí sát mặt vào La Duy, nhìn chăm chú nơi cậu ta chỉ thật lâu nhưng vẫn không nhìn thấy được gì "Tại sao chỉ có mình cậu thấy được nhỉ?" —— tầm mắt của những người khác tựa như bị một lớp lọc màu đỏ che lại vậy.

"Có lẽ bởi vì chỉ có mỗi mình tôi là người ngoài thành." La Duy nói.

"Nhưng nếu vậy tại sao trên trán của một người ngoài thành như cậu cũng có vết đỏ?" Kha Tầm nói xong, lại hỏi "Vết của cậu là phát hiện vào lúc nào?"

"Lúc trong phòng tắm soi gương thấy được, lúc đầu tôi cũng giật mình, không ngờ là mình cũng có." La Duy chầm chậm đứng dậy, bước đến cạnh cửa sổ thò đầu ra ngoài nhìn một cái, phát hiện cửa sổ phòng của Tiêu Cầm Tiên vẫn còn sáng đèn, liền xoay người đứng dựa cửa sổ, dưới ánh đèn sáng ngời, gương mặt cậu ta sạch sẽ bóng loáng —— ít nhất, trong mắt của "người trong thành" chính là như vậy.

"Nếu trường hợp của tôi xem như được mở "thiên nhãn", có lẽ là bắt đầu từ sau khi nhận được giấy chứng nhận thân phận người bên ngoài. Tiếc là khi ấy tôi còn đang hoang mang khó hiểu về thân phận của mình, không quá lưu ý đến mặt mũi của những người xung quanh." La Duy đại thể suy đoán ra được điều này "Dấu vết màu đỏ của chúng ta có lẽ không phải tự nhiên xuất hiện, mà là sau khi vào tranh nó đã tồn tại ở trên mặt, chỉ có những người được xác định là "Khu vực ngoài Tâm Thành" mới có thể thấy được."

Ba người họ không biết làm sao để phân tích ý nghĩa của mấy dấu vết màu đỏ kia, nhưng có một điều họ dám khẳng định, những vết màu đỏ kia chắc chắn có liên quan đến thú sắc đỏ tươi.

"Tổng cộng mười ba người, trong đó bảy người xuất hiện vết đỏ, ba người trong số họ bị chia ra làm việc ở các nơi." Mục Dịch Nhiên cầm giấy bút ghi chép vài dòng đơn giản, sau đó đưa nó cho La Duy, để hắn dựa theo trí nhớ vẽ lại hình dạng cùng vị trí dấu vết đỏ của những người kia, bao gồm cả mức độ lan rộng của những vết đỏ kia—— không ai dám cam đoan mấy dấu vết đỏ kia sang ngày mai liệu có xảy ra biến hóa gì không, cũng không dám cam đoan liệu những người đêm nay mặt mũi vẫn còn "sạch sẽ" nhưng sang ngày mai liệu có mọc ra mấy vết đỏ khả nghi hay không.

Điều Kha Tầm không ngờ là La Duy vậy mà lại có kiến thức vẽ cơ bản, nét đặc trưng cùng tỷ lệ gương mặt của từng người đều được mô tả rất chuẩn xác, nhưng dần dần... Kha Tầm lại bị dấu vết trên gương mặt được vẽ lại của Tần Tứ khiến cho kinh hãi tột độ, tuy là dùng bút máy vẽ, nhưng màu đỏ vốn dĩ là màu sắc kích thích trí tưởng tượng của con người nhất —— dấu vết màu đỏ của Tần Tứ lan rộng khắp phần trán bên trái, thậm chí tràn xuống dưới mắt trái.

"Màu sắc dấu vết của anh ta là sậm nhất, gần như là màu đỏ đen, Dư Cực cũng là màu sậm, tiếp theo là tôi," La Duy lại dùng bút vẽ ra gương mặt cuối cùng, gương mặt của chính hắn "Nếu như gom ba người chúng tôi vào cùng gam màu đỏ tối, vậy bốn người còn lại thuộc về màu đỏ sáng."

Nỗi lòng hiện tại của Kha Tầm thật sự vô cùng phức tạp, mắt nhìn dấu vết màu đỏ cơ hồ là lớn nhất trên mặt Tần Tứ, cứ cảm giác như ngực nghèn nghẹn cái gì, vừa lo lắng lại vừa khổ sở, lại ngước mắt nhìn La Duy chăm chú vẽ tranh, cũng cảm thấy khổ sở, đồng thời bội phục đối phương có thể bình tĩnh trấn định như vậy.

Buổi chiều lúc phân chia công việc, La Duy thân là người ngoài "Khu vực ngoài Tâm Thành", bản thân đã có cảm giác cô đơn như bị cả thế giới từ bỏ rồi, vậy mà lúc lên tiếng hỏi mọi người cùng bác cảnh sát già, khi ấy lại chẳng ai nghe được lời của cậu ta.

Những dấu vết màu đỏ giống như mưu đồ dối trá nào đó, cũng là do La Duy phát hiện, hơn nữa chỉ có mỗi cậu ta nhìn thấy, ấy vậy mà khi phát hiện được bí mật đáng sợ ấy, cậu ta lại đồng thời thấy được vết đỏ trên mặt mình qua gương.

Thật sự là một bức tranh đầy mỉa mai châm chọc, La Duy là một người ngoài, một kẻ "tỉnh táo đứng ngoài cuộc" vốn dĩ phải là kẻ sáng suốt thanh tỉnh nhất, nhưng rồi lại không có cách nào tránh khỏi bị lây nhiễm bụi bặm đỏ tươi từ Tâm Thành.

Kha Tầm cảm thấy áp lực vô cùng, cậu dựa theo vị trí trên ảnh vẽ vươn tay sờ sờ mảnh trán của La Duy, làn da có vết đỏ kia cảm giác chẳng khác gì so với làn da nơi khác "Cậu có cảm thấy chỗ này có gì khác thường so với nơi khác không?"

"Bình thường, không có gì khác cả," La Duy khẽ cười "Nhưng sau khi phát hiện nó, chẳng hiểu sao cứ có cảm giác như khoảng da kia không thuộc về mình."

Cảm xúc tâm lý biến hóa này cũng không có gì khó hiểu.

Kha Tầm "Nhưng tôi vẫn nghĩ không ra, tiêu chuẩn phân chia rốt cuộc là cái gì, những người có vết đỏ cùng không có rốt cuộc là sau khi vào tranh mới bị chọn lựa, hay là trước khi vào cũng đã được chọn sẵn rồi?"

"Tôi thì lại cho rằng thứ này có lẽ có liên quan đến nội tâm," La Duy dùng bút máy tô nhẹ màu sắc cho những dấu vết trong tranh "Những dấu vết này, không chừng chính là kết nối với nội tâm của họ."

Cả Kha Tầm lẫn Mục Dịch Nhiên đều tỏ vẻ đồng ý với cách nói này, nhưng vì không thể nghĩ ra được mối quan hệ nào, thành ra khó mà nói rõ ràng chuyện này được.

Đồng hồ báo thức trên bàn chỉ về phía mười hai giờ, La Duy đứng dậy "Việc này tôi chỉ nói với hai người thôi, tuy là không nên gạt bọn họ, nhưng thiết nghĩ cũng không nên gây khủng hoảng quá độ."

Khủng hoảng ắt sẽ phải có, nói không chừng còn có thể bị kẻ nào đó lấy làm lý do để tự giất lẫn nhau, dù sao nhiệm vụ của bọn họ là "Tìm ra đủ số thú", những người có dấu vết đỏ kia nói không chừng sẽ bị người ta nghĩ rằng có quan hệ gì với thú —— không thấy chỉ vì La Duy nhìn Tiêu Cầm Tiên hơi nhiều lần một tí thôi, đã bị cô ta tìm đủ mọi cách bài xích tẩy chay, càng đừng nói đến cái loại vết đỏ tại sự khác biệt quá lớn cho bọn họ này. Nếu chỉ bởi vì hoài nghi cùng ngờ vực khiến cho đám bọn họ chia bè kết phái, e là đám bọn họ đừng nghĩ đến chuyện rời khỏi bức tranh này.

"Không được, em phải nói chuyện này cho Tần Tứ với Hạo Văn Nhi mới được, tuy không biết phải đề phòng như thế nào, nhưng đêm nay cẩn thận vẫn tốt hơn." Kha Tầm vò đầu "Nhất là Tần Tứ."

Mục Dịch Nhiên không đáp lời, lại phối hợp lấy ra tờ giấy viết số điện thoại.

La Duy đã đứng dậy chuẩn bị trở về phòng "Những việc còn lại hai người tự cân nhắc đi, cũng không còn sớm nữa."

La Duy mở cửa đi ra, lại phát hiện bóng dáng Tiêu Cầm Tiên xuất hiện ở ngoài hành lang, đang mặc áo blouse trắng của pháp y, dựa vào tường hút thuốc.

La Duy nhìn cô ta một cái, cũng không định bắt chuyện.

Ngược lại là Tiêu Cầm Tiên chủ động lên tiếng "Tôi vừa nhận điện thoại."

La Duy đứng lại, vẻ mặt nghi vấn nhìn đối phương.

"Nhưng bên kia không ai lên tiếng cả." Tiêu Cầm Tiên vẻ mặt tức giận, vươn một tay vò mái tóc của mình, làm cái đầu nấm rối tung bời bời "Nên tôi rút dây điện thoại ra, điện thoại gì đâu mà ngay cả hiển thị số gọi đến cũng không có. Chỉ có thể rút dây ra, đỡ phiền."

"Bớt phiền chưa? La Duy nói "Nếu cô thấy sợ, sang phòng chúng tôi ở một đêm tạm cũng được."

Tiêu Cầm Tiên lại châm một điếu thuốc "Không cần, từ nhỏ tôi đã là kẻ may mắn rồi."

La Duy nheo nheo mắt, xuyên qua khói thuốc mông lung nhìn nốt ruồi lệ màu đỏ bắt mắt nằm dưới khóe mắt của "kẻ may mắn", thoảng qua như một giọt máu.

***

Kha Tầm bấm số điện thoại của Tần Tứ, không bao lâu liền nghe được giọng nói quen thuộc vang lên "Chưa ngủ à?"

Chẳng hiểu sao bỗng dưng thấy thật thân thương, không biết từ bao giờ mà những đồng bạn cùng ra vào tranh này đã trở nên giống như thân nhân của mình vậy.

"Ngủ không được, anh ở một mình à?"

"Ừ, xem như ưu đãi đặc biệt dành cho bác sĩ chủ nhiệm." Tần Tứ khẽ cười khổ.

"Mới nãy La Duy sang đây, cậu ấy bảo thấy được một vài thứ kỳ lạ..." Kha Tầm dùng lời ngắn ngọn kể lại về dấu vết màu đỏ.

Bên kia đầu dây có hơi trầm mặc một lát, sau đó mới vang lên giọng của Tần Tứ "Lẽ ra nên nói sớm một chút, dùng bút vẽ dọc theo rìa ngoài của vết đỏ, như vậy cũng tiện cho việc quan sát những biến hóa dù là nhỏ nhất của nó."

"...Tôi không tính nói biến hóa, chỉ là muốn nhắc anh cẩn thận thôi."

"Cậu cứ yên tâm, nghe giọng điệu của bác cảnh sát già kia thì nơi này đang cần một vị bác sĩ ngoại khoa, chắc là sẽ không mưu sát đoạt mạng một vị bác sĩ sớm như vậy đâu." Tần Tứ tựa như một người anh cả an ủi ngược lại Kha Tầm.

"Đi ngủ nhớ mang theo dao mổ, đề phòng bất cứ tình huống nào."

"Uhm, ý kiến hay."

Kha Tầm cúp điện thoại, thừ người một hồi lâu mới quay số của Chu Hạo Văn.

"Ai vậy?" Bên kia giống như đã đi ngủ rồi.

Kha Tầm đơn giản ngắn gọn nói ra ý đồ gọi điện của mình, đối phương hỏi lại như muốn xác định vị trí "Giữa hai lông mày có cái điểm màu đỏ? Nghe có vẻ dễ chết vậy."

"Phải đó, cho nên nhớ cẩn thận."

"Được rồi để tôi đi kiếm miếng băng cá nhân dán lại, bên đây vừa lúc có sẵn cái hộp y tế."

"...Cũng được."

Kha Tầm cúp điện thoại, ngó Mục Dịch Nhiên một cái "Toàn mấy người chủ nghĩa lạc quan."

Continue Reading

You'll Also Like

209K 17.4K 51
Tên truyện: Tay bắn tỉa ở Sarajevo Tác giả: Giang Đình Edit: Dờ Thể loại: đam mỹ, hiện đại, lịch sử, chiến tranh, chính kịch, cường cường, niên thượn...
159K 3K 13
ĐAM MỸ, CÓ YẾU TỐ NAM X NAM. Thể loại: Niên hạ, hào môn thế gia, ân oán tình thù, thương trường CP: Yêu nghiệt độc miệng nương thụ x Âm ngoan phúc hắ...
1.1K 283 2
- tôi không cần em, sao em cứ bám theo tôi mãi vậy? - yêu một con người là điều đáng khinh có biết hay không? loài người các người chỉ biết lợi dụng...
2.3K 154 33
https://36026770.lofter.com/post/1ed58f67_2ba5a14c8 Phiên ngoại một vì chính văn trung lam hi thần ở Ngụy thị vợ chồng không có mang quên tiện trở về...