Họa Phố

Od kreinyi

1.7M 182K 74.1K

Nếu có thể lựa chọn lại một lần nữa, Kha Tầm nghĩ ngày hôm ấy có đánh chết cậu cũng không ra khỏi nhà, ra đườ... Více

Giới thiệu
Bạch sự (1) : Vào tranh
Bạch sự (2) : Mười ba người
Bạch sự (3) : Lão nhân
Bạch sự (4) : Linh đường
Bạch sự (5) : Tang lễ
Bạch sự (6) : Người giấy
Bạch sự (7) : Cái chết của người thủ linh
Bạch sự (8): Quan tài
Bạch sự (9) : Thịt khối và Quạ đen
Bạch sự (10) : Chết thành "xen-xò"
Bạch sự (11) : Ba gốc cây hòe
Bạch sự (12) : Nguyền rủa
Bạch sự (13) : Bạn thân
Bạch sự (14) : Bản lỗi
Bạch sự (15) : Chọn ai
Bạch sự (16) : Ý nghĩa không ngờ
Bạch sự (17) : Phân tích của Kha Tầm
Bạch sự (19) : Huynh đệ, Phụ tử
Bạch sự (20) : Lý Hạo Kinh
Bạch sự (21) : Rời tranh
Bạch sự (22) : HƆTid A mA I
Tín ngưỡng (01) : Nhị bức vs Bá đạo
Tín ngưỡng (02) : Corgi x Mooney
Tín ngưỡng (03) : Người mới khó lường
Tín ngưỡng (04) : Trực giác của người "cong"
Tín ngưỡng (05) : Từ trên trời rơi xuống
Tín ngưỡng (06) : Điều kiện tử vong đầu tiên
Tín ngưỡng (07) : Đồ cúng khó đỡ
Tín ngưỡng (08) : Biến hóa
Tín ngưỡng (09) : Nhân tính
Tín ngưỡng (10) : Điều kiện tử vong thứ hai
Tín ngưỡng (11) : Thần hay Ma
Tín ngưỡng (12) : Chị chị em em
Tín ngưỡng (13) : Tín ngưỡng của Kha Tầm
Tín ngưỡng (14) : Kẻ trọng nghĩa, người trọng tình
Tín ngưỡng (15) : Muốn chiến thắng tín ngưỡng
Tín ngưỡng (16) : Bát đầu lâu
Tín ngưỡng (17) : Tôi thích anh
Tín ngưỡng (18) : Cách của Kha Tầm
Tín ngưỡng (19) : Không sát sinh
Tín ngưỡng (20) : Trong lòng có cái gì
Tín ngưỡng (21) : Chết cũng trong ngạo nghễ
Phá thổ (01) : Luận vào tranh
Phá thổ (02) : Trở lại 1997
Phá thổ (03) : Có quỷ
Phá thổ (04) : Vào ở
Phá thổ (05) : Không được thăm phòng
Phá thổ (06) : Câu chuyện phòng 402
Phá thổ (07) : Xuân Duẩn
Phá thổ (08) : Dị tượng trong phòng
Phá thổ (09) : Cô gái váy đỏ
Phá thổ (10) : Chủ nghĩa huyền thực huyền ảo
Phá thổ (11) : Nhã Phân
Phá thổ (12) : Tê Tượng
Phá thổ (13) : Phá Thổ
Phá thổ (14) : Lão ông
Phá thổ (15) : Còi đỏ
Phá thổ (16) : Lão giả như ngọn hải đăng
Phá thổ (17) : Vượng Phúc trả thù
Phá thổ (18) : Lao ra
Phá thổ (19) : Giấc mơ
Thế giới động vật (01)
Thế giới động vật (02)
Thế giới động vật (03)
Thế giới động vật (04)
Thế giới động vật (05)
Thế giới động vật (06)
Thế giới động vật (07)
Thế giới động vật (08)
Thế giới động vật (09)
Thế giới động vật (10)
Thế giới động vật (11)
Thế giới động vật (12)
Thế giới động vật (13)
Thế giới động vật (14)
Thế giới động vật (15)
Ảnh (01) : Trường phá dã thú
Ảnh (02) : Bão hòa sắc thái
Ảnh (03) : Vào đêm
Ảnh (04) : Tử vong 2D
Ảnh (05) : Hồ ước nguyện
Ảnh (06) : Trương Thiên Vĩ
Ảnh (07) : Đồng hồ
Ảnh (08) : Màu sắc tinh khiết nhất
Ảnh (09) : Có kẻ ô nhiễm màu
Ảnh (10) : Cửa sổ mở lúc nửa đêm
Ảnh (11) : Mê hoặc
Ảnh (12) : Tân Bội Bội
Ảnh (13) : Mê cung
Ảnh (14) : Tập kích bất ngờ
Ảnh (15) : Mê hoặc
Ảnh (16) : Đảo ngược đầu đuôi
Ảnh (17) : Động thần chi tử
Ảnh (18) : Màu đen
Ảnh (19) : Quách Lệ Hà
Ảnh (20) : Mê hoặc sâu
Ảnh (21) : Phòng gương
Ảnh (22) : Kẻ không có bóng
Ảnh (23) : R.R
Ảnh (24) : Điểm khởi đầu
Nhân học (01) : Bợn gei này đập chai phết
Nhân học (02) : Fan-gơ
Nhân học (03) : Phòng nghiên cứu
Nhân học (04) : Đầy ắp người
Nhân học (05) : Ma quỷ
Nhân học (06) : Vào phòng
Nhân học (07) : Tiềm lực của Kha Tầm
Nhân học (08) : Biến hóa
Nhân học (09) : Thí nghiệm điên rồ
Nhân học (10) : Thùy trước trán
Nhân học (11) : Sáng ngời và ấm áp
Nhân học (12) : Kha Tầm lại nghĩ cách
Nhân học (13) : Buông tay trước thì sống
Nhân học (14) : Có kẻ thay đổi
Nhân học (15) : Ký ức
Nhân học (16) : Ảnh chụp
Nhân học (17) : Kẻ dị đoan không sợ hãi
Nhân học (18) : không sợ sinh tử
Nhân học (19) : Vật thí nghiệm 282
Nhân học (20) : Đại lão "nợi hại"
Nhân học (21) : Công dụng của di động
Nhân học (22) : Thực nghiệm ET
Nhân học (23) : Người yêu bướng bỉnh tình thâm
Nhân học (24) : Lá thư
Tịnh thổ (01) : Corgi là một chú chó lang thang
Tịnh thổ (02) : Corgi đã có quan dọn phân
Tịnh thổ (03) : Rất thích
Tịnh thổ (04) : Đoàn đội lừa gạt
Tịnh thổ (05) : Mười ba món đạo cụ
Tịnh thổ (06) : Đại lão thích...mèo con?
Tịnh thổ (07) : Thế giới lạ kỳ
Tịnh thổ (08) : Meo~
Tịnh thổ (09) : Corgi hay mèo
Tịnh thổ (10) : Thân thể biến hóa
Tịnh thổ (11) : Mèo, chuột, giấy
Tịnh thổ (12) : Điểm mù tri thức của đại lão
Tịnh thổ (13) : Hóa đá
Tịnh thổ (14) : Bài ca tẩy não
Tịnh thổ (15) : Corgi đánh hổ
Tịnh thổ (16) : Cùng chung nhân vật
Tịnh thổ (17) : Trực giác
Tịnh thổ (18) : Thế giới trưởng thành
Tịnh thổ (19) : Không thể chống cự
Tịnh thổ (20) : Hoàng Bì
Tịnh thổ (21) : Meo meo meo
Tịnh thổ (22) : Mễ
Tịnh thổ (23) : Ra khơi
Tịnh thổ (24) : Tiếp tục thôi
Tịnh thổ (25) : "Trò giỏi" Kha Tầm
Tịnh thổ (26) : Tiếc nuối làm nên kinh điển
Tịnh thổ (27) : Tạm biệt
Tịnh thổ (28) : Hẹn hò với nam thần
Phi sắc chi thú (01) : Bản thân - Bản ngã
Phi sắc chi thú (02) : Thành phố lạ
Phi sắc chi thú (03) : Thú đỏ
Phi sắc chi thú (04) : Đồng phục
Phi sắc chi thú (05) : Ái tình khao khát
Phi sắc chi thú (06) : Nốt ruồi lệ đỏ
Phi sắc chi thú (07) : Dấu vết
Phi sắc chi thú (08) : Đổ thạch
Phi sắc chi thú (09) : Tự sát
Phi sắc chi thú (10) : 'Thú' sống
Phi sắc chi thú (11) : Lấy thú
Phi sắc chi thú (12) : Tìm quy luật
Phi sắc chi thú (13) : 13000 gram, 13 kg
Phi sắc chi thú (14) : Người đàn bà cưỡi thú đỏ
Phi sắc chi thú (15) : Hút thuốc
Phi sắc chi thú (16) : Có đôi có cặp
Phi sắc chi thú (17) : Đổi thú
Phi sắc chi thú (18) : Khác chiều không gian
Phi sắc chi thú (19) : Thức tỉnh
Phi sắc chi thú (20) : Điện thoại
Phi sắc chi thú (21) : Căm phẫn
Phi sắc chi thú (22) : Vũ
Phi sắc chi thú (23) : Khung tranh
Phi sắc chi thú (24) : Thú sắc đỏ tươi
Phi sắc chi thú (25) : Người bên ngoài
Phi sắc chi thú (26) : Hai linh hồn
Phi sắc chi thú (27) : Vu Bắc Quốc
Phi sắc chi thú (28) : Thú dạng khối
Phi sắc chi thú (29) : Quẻ Quy Muội
Phi sắc chi thú (30) : Cao nhân
Phi sắc chi thú (31) : Tô Bản Tâm
Phi sắc chi thú (32) : La Duy ơi là La Duy
Phi sắc chi thú (33) : Hang động
Phi sắc chi thú (34) : Một thành phố
Hải thượng nhiên tê đồ (01) : Lâu thuyền
Hải thượng nhiên tê đồ (02) : Ngưu Chử nhiên tê
Hải thượng nhiên tê đồ (03) : Các kiểu người mới
Hải thượng nhiên tê đồ (04) : Lại thêm một vị đại lão
Hải thượng nhiên tê đồ (05) : Đội trưởng Kha Tầm
Hải thượng nhiên tê đồ (06) : Khi bóng tối bao trùm
Hải thượng nhiên tê đồ (07) : Câu hỏi của Kha Tầm
Hải thượng nhiên tê đồ (08) : Ảo ảnh
Hải thượng nhiên tê đồ (09) : Mâu thuẫn
Hải thượng nhiên tê đồ (10) : Đại lão phản kích
Hải thượng nhiên tê đồ (11) : Điều đáng sợ nhất
Hải thượng nhiên tê đồ (12) : Người mới, người cũ

Bạch sự (18) : Thôn trang bị nguyền rủa

9.6K 1.1K 231
Od kreinyi

Bạch sự (18) : Thôn trang bị nguyền rủa

* * *

Lý Hạo Kinh.

"Có khi nào là trùng hợp hay không? Dù sao Lý cũng là họ lớn mà." Vệ Đông nói.

Kha Tầm đứng dậy "Đi hỏi thử xem, nói không chừng ông lão kia có thể cung cấp manh mối cho chúng ta."

Hai người hướng về phía nhà lão già đi đến.

Vào nhà, đi thẳng đến gõ cửa phòng, lão già dùng đôi mắt vô hồn như người chết nhìn hai người "Có việc gì?"

"Tôi muốn hỏi một chút, người chết là ai vậy?" Kha Tầm đi thẳng vào vấn đề.

"Các ngươi tại sao lại không biết? Các ngươi là ai?" Giọng nói lão già đột nhiên trở nên cảnh giác, hai con mắt như hai hòn đá điêu khắc đột nhiên trở nên linh động, dần dần hiện ra vẻ dữ tợn quỷ dị.

Kha Tầm cả kinh, vội vàng chỉ vào mảnh vải có viết mấy chữ nguyền rủa buộc ngang eo cho lão già xem "Tôi là tới giúp đỡ nè, nhỏ lớn giờ vì đầu óc không được thông minh nên có được đi học gì đâu, người ta có nói gì cũng không nhớ lâu được. Hai hôm nay lo phụ giúp công việc, tự dưng không nhớ là ai chết, cảm thấy như vậy có hơi bất kính với người chết cho nên mới mau mau chạy tới hỏi ngài đây."

Lão già chằm chằm hai con mắt tràn ngập tử khí nhìn Kha Tầm cả buổi, lâu đến mức Kha Tầm cũng bắt đầu cảm thấy sợ hãi, lão già mới mở miệng "Người chết là Quái Quái nhà Ma Tử, đáng thương cả nhà hắn không còn lại người nào đưa ma, đành phài phiền đến bà con chòm xóm láng giềng ra tay giúp đỡ một phen."

Quái thai tên Quái Quái, dân quê các vùng nông thôn thường đặt tên xấu cho con để dễ nuôi.

Kha Tầm lại hỏi "Quái Quái sao lại chết vậy?"

Lão già ánh mắt âm trầm nhìn hắn "Đẻ ra bộ dạng kia mà có thể lớn được như vậy cũng không dễ dàng gì."

Vệ Đông chợt nhớ tới những lời lúc nãy tán gẫu với Kha Tầm, liền hỏi "Ba với mẹ hắn quan hệ với nhau như nào vậy?"

Lão ngià "Vợ chồng."

Kha Tầm đảo tròng mắt "Trong thôn có kẻ nào thù oán với nhà Lý Ma Tử phải không?"

Trong lòng chợt nhớ tới ba gốc cây hòe cùng quan tài gỗ bách mà Mục Dịch Nhiên nói.

Lão già lại chằm chằm nhìn cậu "Tất cả mọi người đều là bà con láng giềng với nhau, thù oán cái gì."

"Vậy quan tài của Quái Quái là do ai làm?" Kha Tầm bị lão già nhìn đến nổi da gà.

Lão già vẻ mặt đột nhiên trở nên vô cùng quái dị "Cha mẹ hắn sợ mình chết rồi không ai lo cho Quái Quái, nên trước khi chết thuê người làm sẵn cho hắn."

Như vậy càng kỳ quái, Kha Tầm khó hiểu nghĩ, trừ phi cha mẹ Quái Quái không biết việc quan tài làm bằng gỗ thuần bách sẽ khiến trời đánh thiên lôi, trong lúc vô tình dùng nó làm quan tài cho Quái Quái.

"Vậy ba gốc cây hòe bên cạnh nhà bọn họ được trồng từ lúc nào, ngài có biết không? Kha Tầm hỏi.

Vẻ mặt của lão già lúc này cực độ quái dị, màu da đột ngột xám xịt, hai con mắt đục ngầu giăng kín vẻ hung ác dữ tợn, tròng mắt lồi ra bên ngoài đến mức tận cùng, cái miệng khô quắt nháy mắt nứt ra, để lộ hai hàm nướu đen hồng không có lấy một cái răng cùng khoang miệng tanh hôi, đang từ từ há to ra, âm thanh đông cứng vang lên "Ba gốc hòe nào, không có cây hòe nào cả. Các ngươi là ai, dám xông vào Lý gia thôn. Lý gia thôn trăm ngàn năm qua không cho phép người ngoài tiến vào! Các! Ngươi! Phải! Chết! Chết! Chết -"

Lời vứt dứt, miệng hắn cũng trương đến cực đại, giống như một cái động không đáy, đột ngột bổ về phía Kha Tầm cùng Vệ Đông!

"Chạy!" Kha Tầm hét to một tiếng, tay níu lấy Vệ Đông đang bị dọa đến phát shock nhào ra khỏi cửa.

Hai người cắm đầu không quay lại chạy ra khỏi nhà lão già, Vệ Đông dám thề đời này mình chưa bao giờ chạy trốn nhanh như vậy, cả người đều bị Kha Tầm lôi kéo, chỉ cảm giác đôi chân giống như không còn thuộc về mình, mười bước có hết sáu bước là không chạm đất, cả người giống như lơ lửng lướt đi giữa không trung.

Mắt thấy hai chận thật sự "lướt" đi hết nổi, cả người hắn chúi nhũi té nhào xuống đất.

Mồm miệng dính đầy đất cát ngẩng đầu lên nhìn, liền thấy trong tầm mắt bỗng xuấth iện mấy đôi chân, tiếp theo đó lại thấy Kha Tầm vội vã bước nhanh về phía đôi chân đứng đầu, thông qua khoảng cách giữa hai mũi chân, Vệ Đông nhẩm tính Kha Tầm chỉ cần chu mỏ nhỉnh về phía trước một tí xíu là chụt lên mặt Mục Dịch Nhiên rồi.

"Báo cáo đại lão, có người muốn ăn thịt hai ta." Kha Tầm vẻ mặt muốn được ôm một cái để an ủi.

Đại lão ban cho cậu một ánh mắt lạnh lẽo, để tự cậu cảm nhận "an ủi".

"Chuyện gì vậy?" Bác sĩ hỏi.

Kha Tầm quay đầu lại nhìn, thấy lão già hình như không đuổi theo, liền ngắn gọn kể lại chuyện mới rồi, sau đó hỏi đám người "Mọi người có tìm ra được manh mối gì không?"

"Chúng tôi..." vẻ mặt bác sĩ có chút phức tạp "...phát hiện ra một việc rất đáng sợ."

***

Đám người Mục Dịch Nhiên cùng hai người Kha Tầm sau khi tách ra, trước hết là đi vào nhà thôn trưởng trong thôn.

Thôn trưởng là người đứng đầu cả thôn, dựa theo lẽ thường mà nói hắn sẽ ở trong ngôi nhà to nhất đẹp nhất cả thôn, cho nên mọi người không mất bao nhiêu công sức liền tìm ra được nhà hắn.

Nhưng nhà thôn trưởng không có ai cả, trong phòng bốn phía phủ đầy bụi, giống như lâu rồi không ai ghé đến.

Mục Dịch Nhiên vào căn phòng thoạt nhìn giống như từ đường, cũng tìm ra được gia phả cùng thôn chí.

Quả nhiên, toàn bộ người dân trong thôn này đều là cùng dòng họ tổ tiên, mà tổ tiên của bọn họ ngày xưa đúng là đã từng đảm nhiệm chức vụ Tông Chúc của vương thất thời Chiến Quốc.

Dựa theo truyền thuyết thì Tông Chúc có thể thông quỷ thần, mà "vu thuật thần kỹ" này chỉ truyền lại cho đích hệ, không truyền cho người ngoài.

Bởi vậy nên tổ tiên Lý gia đặt ra tộc quy, con cháu đời sau phải vĩnh viễn sống ở nơi đây, không được rời khỏi, không được phân chi (*), không được thông hôn với người khác họ, không được lui tới với người ngoài.

Nhìn toàn bộ bản gia phả, bất luận là dâu hay rể, đều là họ Lý.

Nguyên cả thôn không có bất cứ kẻ nào khác họ.

"...Tổ tiên của bọn họ điên rồi sao," Vệ Đông há hốc mồm kinh ngạc "Đây có khác gì cổ vũ bọn họ kết hôn cận huyết đâu!?"

"Vu cổ vốn dĩ chính là thứ tà ác méo mó không hợp với lẽ thường." Mục Dịch Nhiên lạnh lùng nói "Chúng ta không cần quan tâm tới chuyện tộc quy của họ có phù hợp luân thường pháp lý hay không, chỉ cần biết một điều, tòa thôn trang này giống như vùng đất bị lãng quên, vẫn luôn trong trạng thái phong bế kín kẽ, cắt đứt mọi liên hệ với bên ngoài."

Kha Tầm tiếp lời "Cho nên mới xảy ra vấn đề."

Mục Dịch Nhiên nhìn mọi người "Kết hợp với chuyện mà hai người Kha Tầm vừa gặp phải, nếu thôn này đã cắt đứt liên hệ với bên ngoài, hơn nữa cũng bài xích người ngoài đi vào, như thế bức tranh này là do ai vẽ? Hơn nữa, lại là bằng cách nào truyền lưu ra ngoài?"

Mọi người nháy mắt giống như đề hồ quán đỉnh, ánh mắt lập tức lóe lên.

Kha Tầm giơ tay "Đại lão, có thấy trong gia phả ai tên Lý Hạo Kinh không?"

Mục Dịch Nhiên liếc nhìn cậu "Không có."

Kha Tầm gãi đầu "Chẳng lẽ thật chỉ là trùng hợp?"

Mục Dịch Nhiên ánh mắt lấp lánh "Không nhất định, rất nhiều họa sĩ đều có tên từng dùng, hoặc là sau khi nổi tiếng tự đặt cho mình một cái tên nhìn có vẻ thể diện hơn."

Vệ Đông chen ngang "Vậy khó giải quyết rồi, ai biết được bọn họ tự đặt cho mình tên gì na..."

"Nếu đã biết tác giả của bức tranh này là Lý Hạo Kinh," Mục Dịch Nhiên nói "Như vậy vấn đề thứ nhất xem như giải quyết, vấn đề thứ hai là bức tranh này truyền ra ngoài bằng cách nào, hoặc là nói, Lý Hạo Kinh bằng cách nào đi vào thôn trang này, sau đó vẽ ra bức tranh, rồi lại mang theo nó đi ra ngoài."

"Nếu Lý Hạo Kinh vốn là người trong thôn, có thể vẽ ra được bức tranh này cũng không có gì lạ," Bác sĩ tiếp lời "Nhưng thôn có quy định người trong thôn không được qua lại với người ngoài, không được rời khỏi thôn trang, vậy việc bức tranh truyền ra ngoài bằng cách nào lại trở nên khó giải thích."

"Phát hiện cuối cùng," lời này Mục Dịch Nhiên là cố ý nói cho Kha Tầm và Vệ Đông nghe "Chúng tôi đi khắp cả thôn, không nhìn đến bất cứ người sống nào."

"Có...Có ý gì?" Vệ Đông run lên.

"Toàn bộ các hộ nhà dân đều trống rỗng, tích bụi không nhiều thì ít," Bác sĩ nói "Có thể thấy được đã lâu lắm rồi không có ai cư ngụ nơi đó, nhưng chúng tôi cũng không phát hiện thi thể hoặc là quan tài ở trong nhà."

"Trong nhà bọn họ, thứ thường thấy nhất," ánh mắt của Mục Dịch Nhiên đầy ẩn ý "Là bài vị."

Kha Tầm nhướng mày "Tức là bọn họ đều chết hết rồi?"

Mục Dịch Nhiên nhẹ nhàng gật đầu "Bước đầu phỏng đoán có lẽ là như vậy, cho nên chúng tôi đã tra tìm đối chiếu trong gia phả, phát hiện tên trên bài vị đều có trong gia phả."

Kha Tầm sờ cầm suy tư "Chẳng lẽ thôn trang này từng phát sinh bệnh truyền nhiễm hay ôn dịch gì gì đó? Hoặc gặp thiên tai? Nếu không sao lại chết nhiều người như vậy?"

Mục Dịch Nhiên vẻ mặt thản nhiên "Bụi tích trong nhà dày mỏng khác nhau, chứng tỏ bọn họ không phải là chết vào cùng một thời điểm."

Bác sĩ gật đầu "Đúng vậy, ước chừng là mấy năm hoặc mười mấy năm trước bắt đầu lục tục chết đi."

Vệ Đông run rẩy khóe miệng "Chẳng có nhẽ là do hôn nhân cận huyết nên tuổi thọ cũng ngắn hơn bình thường?"

Mục Dịch Nhiên khẽ nhếch đuôi mắt "Hay cũng có thể là, bọn họ... đều là bị nguyền rủa mà chết cũng nên?"

Mọi người nghe vậy nhất thời hoảng sợ.

Kha Tầm trước tiên kịp phản ứng "Cho nên ý của anh là, ba gốc cây hòe bên cạnh nhà Quái Quái không phải chỉ nguyền rủa một nhà Quái Quái thôi, mà là... toàn bộ Lý gia thôn?"

"Tôi cho là như thế." Mục Dịch Nhiên gật đầu.

Vệ Đông líu lưỡi "Kẻ nào thù hận lớn như vậy na, nguyền rủa cả một cái thôn luôn."

Kha Tầm đột nhiên hỏi "Nhưng tại sao mới nãy lão già kia lại nói là không có cây hòe nào cả? Tuy là sau đó lão đột nhiên phát cuồng muốn cắn người, nhưng tôi cảm giác lời của lão nói... không giống như vì không muốn nói cho chúng ta biết mà nói đểu."

Mục Dịch Nhiên cụp mắt trầm tư, bỗng vươn chân bước đi, mọi người nhìn nhau, lập tức đuổi theo hắn.

Lại một lần nữa đi đến dưới tàng cây hòe ở bên cạnh nhà Quái Quái, thấy Mục Dịch Nhiên đang ngửa đầu nhìn mặt quỷ treo trên cây.

Kha Tầm cũng nhìn theo, thấy được đám mặt quỷ giống như càng lồi ra ngoài hơn so với lúc trưa, cả gương mặt đều lập thể giống như cái đầu, cơ hồ sắp sửa thoát khỏi thân cây, chỉ có phần gáy còn dính lại một chút với vỏ cây, thoạt nhìn giống như một trái lựu cực lớn, trĩu trịt kết thành từng dề từ trên cây thõng thượt rũ xuống, nhìn ghê tởm vô cùng.

"Anh có để ý không," Kha Tầm đưa khuỷu tay đẩy đẩy Mục Dịch Nhiên "Mấy cái mặt quỷ này hình như còn phân chia giới tính nữa, anh xem cái mặt này, nhìn giống bác gái không? Bên kia nữa, có cả râu luôn kìa, bên trên thì nhìn giống bé trai bảy tám tuổi, nhìn bên kia xem, dưới mặt bà cụ là mặt em bé sơ sinh, nam nữ già trẻ gì đều đủ hết."

"Ừ." Mục Dịch Nhiên không tỏ ra kinh ngạc, rõ ràng cũng đã phát hiện ra.

"Bỗng dưng tôi nảy ra một ý tưởng," Kha Tầm nói, ánh mắt đảo tới đảo lui giữa những gương mặt quỷ "Anh nói xem, mấy ngươi mặt này liệu có phải là..."

"Mặt của những dân làng đã chết đi." Mục Dịch Nhiên lạnh nhạt tiếp lời.

Kha Tầm đưa tay chỉ vào một gương mặt quỷ mọc gần rể cây "...Lưu Vũ Phi."

Mục Dịch Nhiên nhìn về hướng ngón tay cậu chỉ, thấy gương mặt quỷ ở chỗ kia giống như vừa mới mọc ra, vẫn còn màu xám trắng, chứ không giống những gương mặt quỷ khác đã muốn chuyển thành xám đen.

Ngũ quan của mặt quỷ kia quả thực cực giống Lưu Vũ Phi, thậm chí ở ót đằng sau còn có một đoạn vỏ cây hình dạng bím tóc.

Gương mặt của nó vặn vẹo méo mó, như vẫn còn giữ lại biểu tình thống khổ của Lưu Vũ Phi trước khi chết, nhưng trong vẻ thống khổ ấy lại mang theo cừu hận độc ác, ngay vị trí hai hốc mắt vốn trống rỗng lại giống như có một đôi tròng mắt vô hình, căm hận mà độc địa chăm chú gắt gao nhìn Mục Dịch Nhiên cùng Kha Tầm.

Mục Dịch Nhiên đối diện hai hốc mắt kia một lúc, vẻ mặt không chút sợ hãi, lại đi vòng quanh gốc cây vài bước, lần lượt tìm được mặt của năm người đã chết trước Lưu Vũ Phi.

"Như vậy xem ra, ba gốc cây hòe này không phải được trồng mà ra." Mục Dịch Nhiên nói "Nó trong tranh chỉ là một ý nghĩa tượng hình, chứ không phải là một gốc cây thực sự từng tồn tại."

"Thảo nào lão già lại bảo không có cây hòe nào," Kha Tầm nói "Nhắc lão già mới nhớ, tại sao hắn không bị nguyền rủa chết? Có khi nào cả cái thôn này chỉ còn lại mỗi hắn sống sót không?"

"Đi xem thử."

Mục Dịch Nhiên nói xong liền muốn đi, bị Kha Tầm níu lấy cánh tay "Lão già kia đã phát cuồng rồi, bây giờ anh đi qua đó có khác gì đi tìm chết đâu?"

Trương Mậu Lâm đứng cạnh vội phụ họa theo "Đúng đó, nhân lúc trời vẫn chưa tối, chúng ta tranh thủ tìm ra ấn chương quan trọng hơn."

Tầm mắt của Mục Dịch Nhiên nhìn về phía hướng dẫn đến nhà lão già, lạnh nhạt nói một câu "Tôi có một phỏng đoán, về thân phận của lão già kia."

___________________

Pokračovat ve čtení

Mohlo by se ti líbit

5.8K 701 5
Tên Hán - Việt: OMEGA ẤU TỂ XUYÊN ĐẾN OA TỔNG HỎA BẠO Tên gốc: Omega幼崽穿到娃综爆火了 Tác giả: Hạc An - 鹤安 Thể loại: Nguyên sang - Đam mỹ - Hiện đại - HE - T...
14.6K 807 7
Tác giả: Loan Vân Hạ Tình trạng: Hoàn thành Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Chủ thụ, Nhẹ nhàng, Đoản văn, Ấm áp, 1v...
2.8M 236K 96
Tên truyện: Thần thật là yếu đuối Tác giả: Mã Hộ Tử Quân Nguồn: Tấn Giang Thể loại: Đam mỹ, xuyên không, cổ đại, cung đình hầu tước, niên thượng, ngọ...
206K 17.1K 51
Tên truyện: Tay bắn tỉa ở Sarajevo Tác giả: Giang Đình Edit: Dờ Thể loại: đam mỹ, hiện đại, lịch sử, chiến tranh, chính kịch, cường cường, niên thượn...