[BHTT] [HOÀN] [CĐ] [EDIT] Trư...

Da mhaxlittlehouse

850K 48.5K 2.3K

Tác giả: Shu Editor: Búng (dontcry0510) Beta: Hans Lock Thể loại: Trọng sinh, cung đình, tình hữu độc chung... Altro

Văn Án
Chương 1: Mất Đi
Chương 2: Trọng Sinh
Chương 3: Không Muốn Xa Rời
Chương 4: Đùa Giỡn
Chương 5: Cảm Tình
Chương 6: Cái Trâm Cài Đầu
Chương 7: Bữa Tối
Chương 8: Cùng Tắm
Chương 9: Cùng Ngủ
Chương 10: Ghen
Chương 11: Cãi Lời
Chương 12: Ngạo Kiều
Chương 13: Năm Năm
Chương 14: Ghen Tuông
Chương 15: Tâm Kế
Chương 16: Đùa Giỡn
Chương 17: Hôn Môi
Chương 18: Hôn Trả Lại
Chương 19: Trêu Đùa Hí Lộng
Chương 20: Thổ Lộ
Chương 21: Rình Coi
Chương 22: Tướng Quân
Chương 23: Hiến Vật Quý
Chương 24: Bá Đạo
Chương 25: Làm Rối
Chương 26: Minh Ước
Chương 27: Nuôi Dưỡng Ngươi
Chương 28: Cạm Bẫy
Chương 29: Phần Thưởng Hôn
Chương 30: Vạch Trần
Chương 31: Giải Quyết
Chương 32: Cập Kê
Chương 33: Hội Đèn Lồng
Chương 34: Thân Thể Ẩm Ướt
Chương 35: Hiểu Lầm
Chương 36: Xuân Hương Các
Chương 37: Mê Tình
Chương 38: Chịu Trách Nhiệm
Chương 39: Hôn Tay
Chương 40: Tính Kế
Chương 41: Hủy Hôn
Chương 42: Động Tâm
Chương 43: Sắc Phong
Chương 44: Hãm Hại
Chương 45: Giải Vây
Chương 46: Kéo Dài
Chương 47: Cứu Thoát
Chương 48: Nhiễm Bệnh
Chương 49: Kiềm Chế
Chương 50: Ngọt Ngào
Chương 51: Hạnh Phúc
Chương 52: Ôn Nhu
Chương 53: Chơi Đu Dây
Chương 54: Bị Phát Hiện
Chương 55: Bị Thương
Chương 56: Trả Thù
Chương 57: Khảy Đàn
Chương 58: Y Phục
Chương 59: Uống Rượu
Chương 60: Say Rượu
Chương 61: Ăn
Chương 62: Đi Dạo
Chương 63: Hòa Thân
Chương 64: Nghe Lén
Chương 65: Sự Thật
Chương 66: Đọc Sách
Chương 67: Giận Dỗi
Chương 68: Cố Ý
Chương 69: Ăn Bánh Ngọt
Chương 70: Đến Phủ Tướng Quân
Chương 71: Phạt
Chương 72: Giao Dịch
Chương 73: Sắp Xếp
Chương 74: Bị Bắt
Phiên Ngoại 1
Phiên Ngoại 2
Phiên Ngoại 3
Phiên Ngoại 4
Phiên Ngoại 5
Phiên Ngoại 6
Phiên Ngoại 7
Phiên Ngoại 8
Phiên Ngoại 9
Phiên Ngoại 10
Phiên Ngoại 11
Phiên Ngoại 12
Phiên Ngoại 13
Phiên Ngoại 14

Chương 75: Kết Cục

11.2K 443 38
Da mhaxlittlehouse

Chương 75: Kết cục

Mọi chuyện đều kết thúc, Quan Dạ Quỳ cũng về tới Lương quốc.

Sau khi Cảnh Phong đảm nhận việc triều chính, mặc dù xử lý chính sự còn hơi non nớt nhưng nói tóm lại vẫn hết sức hoàn mỹ.

Ba tháng trôi qua chỉ trong chớp mắt, mọi thứ chậm rãi đi vào quy củ.

Lương quốc lại một lần nữa phái sứ thần tới, Quan Dạ Quỳ dùng thân phận Nữ hoàng đưa cho Cảnh Phong công văn hòa đàm. Cảnh Phong trước mặt mọi người biểu thị ra ý nguyện muốn cùng Lương quốc giao hảo, đồng thời công bố công văn Quan Dạ Quỳ nhận Oanh Nhi làm nghĩa tỷ, Oanh Nhi thân phận từ một thị nữ bình thường liền trở thành công chúa Lương quốc vô cùng tôn quý.

Để tỏ thành ý muốn hòa đàm, Quan Dạ Quỳ đặc biệt đưa đến công văn hòa thân.

Thời điểm thái giám trên triều đình đọc lên nội dung công văn, bên dưới một mảnh xôn xao. Ai cũng không thể nghĩ đến đối tượng chỉ hôn cho Oanh Nhi lại chính là Trưởng công chúa Cảnh Lăng!

Thanh âm phản đối đồng loạt vang lên, Quan Dạ Quỳ làm như vậy rõ ràng không muốn cho bọn họ mặt mũi. Hai nữ nhân kết hôn, chuyện này không phải để cho thiên hạ chê cười sao! Cảnh Phong đã sớm có chuẩn bị, đưa ra một phen lý do thuyết phục bọn họ, Quan Dạ Quỳ cũng cố gắng hỗ trợ. Hôn sự giữa hai nữ tử tuy rằng nghe có hơi chút rợn người, nhưng căn bản dựa trên lợi ích mà nói đối với bọn họ vẫn có chỗ tốt.

Nguyên Thiên năm thứ hai mươi chín. Tháng tám, Cảnh Lăng cùng Oanh Nhi tại Kinh thành tổ chức hôn lễ hết sức long trọng.

Hôn sự giữa hai nử tử thật quá mức kinh người, trên đường phố khắp nơi đều là dân chúng đến xem náo nhiệt.

Trên đường từ trong cung đi đến Phủ công chúa trải thảm hồng thật dài. Một nữ tử vận y phục đỏ rực chậm rãi đi tới, nữ tử vác trên lưng tân nương tử che hỉ khăn, từng bước một đi về phía trước.

"Oanh Nhi, thả ta xuống a, đường dài như vậy ngươi sẽ đi không nổi." Nằm ở trên lưng Oanh Nhi Cảnh Lăng trong lòng ấm áp một mảnh, chưa từng có một khắc nào khiến nàng an tâm như bây giờ. Trù tính lâu như vậy, nàng cùng Oanh Nhi rốt cuộc có thể quang minh chính đại ở cùng một chỗ.

Rõ ràng hai nữ tử kết hôn là chuyện đồi phong bại tục, nhưng khi nhìn thấy hai nữ tử kiên định đi trên thảm hồng, mọi người lại không thốt ra nổi lời trêu chọc. Họ chưa từng nghĩ đến hình ảnh hai nữ tử kết hôn cũng có thể tốt đẹp đến như vậy.

Nhìn Oanh Nhi trên trán xuất hiện một chút mồ hôi, Cảnh Lăng vừa hạnh phúc vừa lo lắng, vươn tay nhẹ nhàng giúp đỡ Oanh Nhi lau đi những giọt mồ hôi kia, Cảnh Lăng mở miệng nói: "Oanh Nhi, thả ta xuống a, ta có thể đi được." Cuối cùng nàng vẫn không đành lòng để Oanh Nhi mệt nhọc như vậy.

"Không." Oanh Nhi kiên định lắc đầu, nói, "Oanh Nhi không mệt, một chút cũng không mệt."

"Còn nói không mệt." Cảnh Lăng ngữ khí mang theo một chút đau lòng, "Ngươi xem ngươi đổ nhiều mồ hôi như vậy. Đường đến phủ công chúa còn rất dài, ngươi làm sao đi được."

"Tất nhiên là được a, vì Lăng nhi, Oanh Nhi sẽ cố gắng." Oanh Nhi cười cười, "Oanh Nhi không việc gì đâu. Oanh Nhi lúc trước đã hứa muốn cõng công chúa trên lưng đi vào động phòng, Oanh Nhi nhất định làm được."

"Chuyện năm đó bất quá chỉ là nói đùa mà thôi. Ai nói ngươi phải thực hiện chứ."

"Đối với Oanh Nhi những lời Lăng nhi nói ngày đó không phải nói đùa." Oanh Nhi đáy mắt tràn đầy chăm chú, "Những lời đó đối với Oanh Nhi là hứa hẹn cả đời."

"Bổn công chúa như thế nào lại gả cho kẻ ngu xuẩn như ngươi a?" Tuy rằng ngoài miệng nói như vậy nhưng trong lòng Cảnh Lăng vô cùng cảm động.

"Công chúa, hiện tại hối hận đã không kịp rồi. Toàn bộ người trong thiên hạ đều biết việc hôn sự này rồi nha."

"Đúng vậy a, Bổn công chúa coi như lên phải thuyền giặc rồi."

"Công chúa thật sự hối hận?" Oanh Nhi giống như lơ đãng hỏi. Rõ ràng qua hôm nay hai người liền trở thành vợ chồng đúng nghĩa, nhưng giờ này khắc này nàng ngược lại có chút bất an. Mọi thứ đều là thật sao? Lăng nhi lại thật sự muốn gả cho nàng sao?

"Ngươi cảm thấy thế nào?"

"Oanh Nhi không biết." Oanh Nhi lắc đầu, "Oanh Nhi chỉ cảm thấy mọi thứ bây giờ quá mức tốt đẹp, tốt đẹp đến mức giống như trong mộng. Oanh Nhi sợ khi thức dậy sẽ không còn gì nữa. Ngươi vẫn là công chúa cao cao tại thượng, Oanh Nhi vẫn là một thị nữ bình thường."

"Đồ ngốc." Cảnh Lăng nhẹ giọng cười, ở trên mặt Oanh Nhi đặt xuống một nụ hôn. Hỉ khăn nương theo nụ hôn dán ở trên mặt Oanh Nhi mang theo một loại cảm giác rất khác, "Bổn công chúa đời đời kiếp kiếp chỉ yêu một mình Oanh Nhi." Cảnh Lăng ở bên tai Oanh Nhi cam kết.

Oanh Nhi chân sau lảo đảo, thiếu chút nữa liền ngã xuống rồi. Ai cũng không thể tưởng tượng được lúc nàng nghe được Cảnh Lăng những lời này, nội tâm dĩ nhiên có một loại xúc động mãnh liệt.

"Ngươi cẩn thận chút." Ôm lấy cổ Oanh Nhi, Cảnh Lăng nhỏ giọng khiển trách.

Oanh Nhi lộ ra một nụ cười nhẹ nhàng, "Oanh Nhi chẳng qua là quá mức kích động."

"Ngươi mới nghe Bổn công chúa tỏ tình lần đầu sao? Thời điểm này còn có thể kích động? Oanh Nhi ngươi thật không có tiền đồ."

"Lăng nhi tỏ tình Oanh Nhi nghe một lần liền kích động một lần."

"Miệng lưỡi trơn tru." Từ ngữ khí của Cảnh Lăng Oanh Nhi có thể dễ dàng nghe ra được tâm tình Cảnh Lăng giờ phút này đang rất tốt.

"Lăng nhi, ta yêu ngươi."

Cảnh Lăng đôi má cũng chầm chậm đỏ lên, "Trước mặt mọi người cũng không biết khiêm tốn một chút."

"Yên tâm." Oanh Nhi cười nói, "Bọn họ nghe không được đâu. Cho dù nghe được thì như thế nào, Oanh Nhi muốn toàn bộ người trong thiên hạ biết ngươi là của ta."

Nằm ở trên lưng Oanh Nhi, Cảnh Lăng trầm mặc hồi lâu mới nhẹ giọng nói, "Ân".

"Ta là của ngươi, ngươi cũng là của ta."

Lộ trình từ trong cung đến Phủ công chúa rất dài, cõng Cảnh Lăng trên lưng Oanh Nhi đổ rất nhiều mồ hôi, phần lưng cũng đã ướt một mảnh. Cho dù như vậy nhưng Oanh Nhi vẫn như trước kiên định mà chậm chạp mà đi hướng về phía trước.

Chỉ gần nửa canh giờ lại giống như qua nửa cái thế kỷ dài. Người trên lưng càng ngày càng nặng, nhưng Oanh Nhi lại không có ý định buông xuống, nàng ngược lại hy vọng thời gian vĩnh viễn dừng lại tại thời khắc này, nàng có cõng Cảnh Lăng trên lưng cả đời. Không cho nàng mệt nhọc, không cho nàng thương tâm, sẽ mang đến hạnh phúc cho nàng.

"Nhất bái Thiên Địa... Đưa vào động phòng."

Câu nói sau cùng rơi xuống, Oanh Nhi rốt cuộc có cảm giác chân thật rằng nàng cùng Cảnh Lăng đã được ở chung một chỗ.

Hôn lễ này kì thật cũng không có quá nhiều ở ngoài đứng xem, nhưng mà đối với Oanh Nhi cùng Cảnh Lăng mà nói vậy là đủ rồi, ngoại trừ đối phương các nàng cái gì cũng không muốn.

Hoàng hậu tặng cho hai người bọn họ một đôi vòng tay, chúc hai người vĩnh viễn hạnh phúc.

Nhìn dáng vẻ Cảnh Lăng trên mặt lộ ra dáng cười hạnh phúc rất giống tỷ tỷ, Hoàng hậu nhịn không được đỏ vành mắt. Hình ảnh như vậy nàng đã từng chờ mong, đã từng tưởng tượng rất nhiều, chẳng qua cuối cùng tất cả đều thành một giấc mộng.

"Mẫu hậu, vì sao lại khóc?" Cảnh Phong quay đầu hỏi một câu, "Đại hôn của Hoàng tỷ chúng ta nên cao hứng mới đúng."

"Mẫu hậu chỉ là có chút cảm khái." Nhẹ nhàng lau đi nước mắt, Hoàng hậu nói, "Vài năm nữa sẽ tới hôn sự của ngươi. Tương lai ngươi sẽ là Hoàng đế, nhất định không thể như Lăng nhi tùy hứng như vậy."

"Mẫu hậu yên tâm, nhi thần đã hiểu rồi a." Cảnh Phong nói. Chẳng qua không biết vì cái gì khi nghĩ đến hôn sự của mình trong tương lai, hình ảnh đầu tiên xuất hiện trong đầu Cảnh Phong dĩ nhiên lại là hai nữ tử ôm hôn nhau!

Cảnh Phong dốc sức liều mạng lắc đầu, đem ý nghĩ này vứt ra ngoài, hắn nhất định là do nhiều lần nhìn Hoàng tỷ cùng thị nữ của nàng ở chung, cho nên mới sinh ra ảo giác quỷ quái như vậy.

Màu đỏ trong phòng, nến đỏ chập chờn.

Y phục đỏ rực từng kiện từng kiện rơi trên mặt đất, Oanh Nhi cùng Cảnh Lăng giúp nhau cởi ra quần áo của đối phương. Lúc này đây giữa hai người không có chần chờ, cũng không có ngượng ngùng. Cả hai đều muốn đem người kia vĩnh viễn ôm vào lòng.

Tiếng thở dốc trong màn đêm tĩnh lặng đặc biệt động lòng người.

Cảnh Lăng trở mình ngồi ở trên người Oanh Nhi: "Oanh Nhi, tối nay để cho Bổn công chúa chủ động a."

Ôn nhu nhìn Cảnh Lăng, Oanh Nhi gật gật đầu: "Được." Ai trên ai dưới, nàng cho tới bây giờ chưa từng để ý qua. Chỉ cần Lăng nhi cảm thấy thoải mái, nàng cái gì cũng đều nguyện ý.

Ngón tay thon dài chậm rãi đi xuống, chậm rãi trên người nàng đốt hỏa diễm.

Mỗi một cái vuốt ve đều mang đến cảm giác bất đồng. So với lúc nàng chủ động tựa hồ càng thêm mê người.

Oanh Nhi hai con ngươi như một hồ nước đục, thâm sâu mà xinh đẹp, giờ phút này lại càng tăng thêm một tia ái muội khác hẳn với thường ngày.

"Chiếm hữu Oanh Nhi a." Rõ ràng câu nói thô tục như vậy nhưng rơi vào tai Cảnh Lăng  lại trở nên rất êm dịu, là câu nói tuyệt vời nhất.

"Hôm nay ta nhất định sẽ làm cho ngươi hoàn toàn trở thành người của ta." Cảnh Lăng đáy mắt tĩnh mịch một mảnh, "Từ nay về sau hai chúng ta cũng không phân biệt lẫn nhau."

Hồng sa chậm rãi rơi xuống, cheđi một cảnh xuân sắc.

Thanh âm rên rỉ mơ hồ truyền đến, một tiếng lại một tiếng. Mang theo ngượng ngùng cùng thỏa mãn.

"Oanh Nhi, ta yêu ngươi." Ôm Oanh Nhi, Cảnh Lăng thỏa mãn nói.

"Oanh Nhi cũng yêu ngươi." Oanh Nhi mỉm cười quay đầu ngắm Cảnh Lăng, "Lăng nhi mệt không?"

"Mệt." Cảnh Lăng gật gật đầu.

"Mệt thì nghỉ ngơi a." Oanh Nhi khẽ cười một tiếng, trở mình đem Cảnh Lăng áp dưới thân thể, "Tiếp theo để Oanh Nhi hầu hạ ngươi a."

"Ngươi... a..." Lời muốn nói ra lại bị Oanh Nhi ép nuốt vào trong miệng, Cảnh Lăng tùy ý Oanh Nhi ở trên thân thể mình châm lửa, rất nhanh đã bị kéo vào một trận khoái cảm.

Tiếng thở dốc cùng thanh âm rên rỉ không ngừng đan xen, Cảnh Lăng cũng nhớ không rõ mình cùng Oanh Nhi đã làm mấy lần, cũng nhớ không rõ chính mình cuối cùng đã chủ động mấy lần. Một đêm này hai người bọn họ đều điên cuồng, chỉ cần có khí lực sẽ tận hết sức lực mà cố gắng vì đối phương, thẳng đến hai người không còn sức để nhúc nhích nữa.

Phía chân trời dần sáng lên, mặt trời lên cao chiếu rọi vào hai thân ảnh ôm nhau trong màn lụa, như ẩn như hiện.

CHÍNH VĂN HOÀN.

Òa ~ Vậy là hoàn rồi, còn mười mấy phiên ngoại nữa là mình lấp hố thành công haha =))) Nhân đây mình cũng xin chúc mọi người năm mới vui vẻ, gặp nhiều may mắn, luôn thành công trong cuộc sống. Bạn nào đang FA thì sớm tìm được nơi gửi gắm, bạn nào có gấu rồi thì hạnh phúc quài quài nhe <3  HAPPY NEW YEAR 

Continua a leggere

Ti piacerà anche

68K 3.4K 54
Tên gốc: 囚于永夜 Tác giả: Mạch Hương Kê Ni Nguyên tác: Trường Bội Edit: Cấp Ngã Giang Sơn (Gin) Thể loại: gương vỡ lại lành, ABO, máu chó Tình trạng bản...
4.2K 253 8
Au: loaf of cat (https://catloaf657.lofter.com/) Câu chuyện tình yêu của Thẩm Tư Di và Lục Khả Chuyện bắt đầu từ đoạn Lục Khả chia tay Thành Nam, Thẩ...
139K 5.3K 114
Tác phẩm: Mộng Cổ Xuyên Kim - 梦古穿今 Tác giả: Nhất Lộ Phương Phi - 一路芳菲 Thể loại: Ngụy bách hợp, xuyên không, nữ biến nam. Nhân vật chính: Lâm Dịch (T...
159K 15.1K 117
Bao giờ cũng cứu lầm người - Ngung Ngung Editor: DanyTrance Người chết như đèn diệt, Trần Nhan Linh chết rồi nhưng đèn không diệt, còn bị trói buộc v...