Thiên tài nhi tử và mẫu thân...

wengie_ikonic

1.6M 41.2K 3.3K

Chống chỉ định xem khi ăn uống :>>>>>> ( thật sự sặc mấy lần... ) Chuyện xoay quanh gia đình gia đình siêu si... Еще

Chương1: Cho bạc chính là người tốt
Chương2: Rất tuấn tú rất tốt và rất có tiền
Chương3: Nếu ngươi phạm ta, trảm thảo trừ căn
Chương4: Thu tiền thuê nhà
Chương5: Dùng ánh mắt giết chết ngươi
Chương6: Cảm giác có phụ thân
Chương6: Mẫu thân còn chưa có bạn trai
Chương7: Sơn tặc cũng là nghề nghiệp
Chương8: Sổ đen của Vân Khê
Chương9: Vào thành đổ máu
Chương10: Đẹp trai chết đi được
Chương11: Ta chính là vương pháp
Chương12: Một bộ áo bào bạc khuynh đảo thiên hạ
Chương13: Triều đình phong vân
Chương14: Ta có thể hôn ngươi một cái không
Chương15: Tiểu Mặc phát bao lì xì
Chương16: Kinh diễm, rung
Chương17: Hạng 9 và hạng 10, có khác biệt sao ?
Chương18: Lai giả bất thiện
Chương19: Tâm tình không tốt không muốn cho giải dược
Chương20: Quả đấm mạnh và lớn chính là đạo lí
Chương21: Một chiêu định thắng bại
Chương22: Đảm nhiệm chức hậu vệ
Chương23: Phù Dung yến 1
Chương24: Phù Dung yến 2
Chương26: Tôn chủ Lăng Thiên cung
Chương27: Làm thơ là không am hiểu nhất
Chương28: Tiểu Quận Chúa nổi giận
Chương29: Tiểu Mặc bị cáo bạch
Chương30: Một lần nhìn trở thành thiên cổ
Chương31: Con nít không nên nhìn
Chương32: Hắn ra tay
Chương33: Lộ ra sát cơ
Chương34:Làm người cần phải phúc hậu
Chương35: Chẳng lẽ hắn là cha con
Chương36: Đếm đó là nàng sao ?
Chương37: Trò chơi mèo vờn chuột
Chương38: Theo đến cùng
Chương39: Tiểu Bạch, chúng ta đi tìm phụ thân
Chương40: Ngươi, thú sủng quá lợi hại
Chương41: Dê lạc vào bầy sói
Chương42: Tiểu Mặc tấn chức
Chương43: Tiểu Mặc Mặc, chúng ta phát tài
Chương44: Nữ tử bí ẩn
Chương45: Hắn là hài tử của ta
Chương46: Sự tích vinh quang bị phát hiện
Chương47: Tiểu Bạch chạy mau
Chương48: Ta chính là ở phía dưới
Chương49: Đêm đó.....ngươi căn bản không ra sức
Chương50: Long Thiên Tuyệt nổi giận
Chương51: Cưỡng hôn
Chương52: Phụ tử gặp mặt
Chương53: Ta mới là phụ thân ruột thịt của con
Chương54: Cùng nhau tắm
Chương55: Huyến Lệ Chi Dẫn
Chương56: Đánh mạnh cho ta
Chương57: Tài hoa phong nhã
Chương58: Ôn nhu vô tận của hắn
Chương59: Vân Khê thăng cấp.Mũi của nàng cảm nhận được hơi thở của hắn
Chương60: Một nhà ba người ngao du
Chương61: Ta muốn kén rể "sưu..."
Chương62: Long Thiên Tuyệt Huyền Long
Chương63: Thu phục huyền long
Chương64: Tĩnh vương đưa sính lễ
Chương65: Thập đại nam nhân biến thái hội tụ (1)
Chương66: Thập đại nam nhân biến thái hội tụ (2)
Chương67: Đại hội Chiêu Phu Cung yến
Chương68: Đại hội kén rể 2
Chương69: Phong Vân tái khởi
Chương70: Vân Khê bị ăn
Chương71: Cuộc thi đá cầu ở thư viện 1
Chương72: Cuộc thi đá cầu ở thư viện 2
Chương73: Cung yến 1
Chương74: Cung yến 2
Chương75: Chính biến cung đình
Chương76: Gặp ở Lăng Thiên Cung
Chương77: Lên đường, đi Lăng Thăng Cung
Chương78: Tiểu Mặc ca ca
Chương79: Bán thân
Chương80: Lam Mộ Hiên, bùng nổ nào!
Chương81: Vô địch điểm huyệt - Tiểu Mặc
Chương82: Đại hội thưởng bảo 1
Chương83: Đại hội thưởng bảo 2
Chương84: Ngại quá, mượn ngươi phát tiết một chút
Chương85: Đốt đi, càng đốt càng thích
Chương86: Tiểu Bạch, chúng ta đi tìm Long Chi Diễm
Chương87: Tiểu Mặc Mặc, ngươi yên tâm theo sát ta
Chương88: Bảo tàng! Thân thế của Tiểu Bạch
Chương89: Tiểu Bạch thân ái, cho xin ít lửa
Chương90: Phụ thân, mẫu thân đi hẹn hò
Chương91: Phụ thân ghen tức đầy trời
Chương92: Dục cầu - bất mãn của tà tôn
Chương93: Tình ý trong sân
Chương94: Cả nhà đi dạo hội hoa đăng
Chương95: Đại hội luyện đan sư 1
Chương96: Đại hội luyện đan sư 2
Chương97: Đại hội luyện đan sư 3
Chương98: Đại hội luyện đan sư 4
Chương99: Vì sao phụ thân không bán kẹo hồ lô đường ?
Chương100: Huynh đệ, ta có thể cùng các ngươi đánh cướp không ?
Chương101: Kết quả mơ ước nam nhân của ta
Chương102: Đại tẩu, ngươi thật xấu xa nha !
Chương103: Giúp ta đem nam nhân đổi đi
Chương104: Tuyệt đối là dòng giống Long gia
Chương105: Thì ra Tôn chủ là ở phía dưới
Chương106: Tiểu Tĩnh xuất hiện con mắt thứ 3
Chương107: Hài tử bi thảm xui xẻo mới về nhà - Long Thiên Thần
Chương108: Phu quân chính là dùng để bán đứng
Chương109: Đệ nhất thần khí tới tay
Chương110: Kết quả bi thảm của Lãnh Mi Nhi
Chương111: Lại gả cho ngươi
Chương112: Hách Liên tiến vào Lăng Thiên Cung
Chương113: Long Thiên Tuyệt trẻ con khả ái
Chương114: Hồng Môn yến của Tiểu Mặc
Chương115: Chiến hữu đi cầu của Tiểu Mặc Mặc
Chương116: Tham quan giải sầu
Chương117: Giải khai phong ấn
Chương118: Sinh tử tuỳ tướng, bất ly bất khí !
Chương119: Bằng hữu, nghời thân tụ họp
Chương120: Đại hôn
Chương121: Đại hôn, ba ải khảo nghiệm
Chương122: Đám cưới, động phòng
Chương123: Tiểu Mặc Mặc đón thêm khách
Chương124: Tiểu Mặc Mặc xuất chiêu khác thường
Chương125: Tiểu Bạch, chúng ta rời nhà đi nhé !
Chương126: Tiểu Mặc Mặc bỏ nhà trốn đi
Chương127: Tiểu Mặc Mặc là Vua hài tử
Chương128: Tỷ thí tài ngệ ở trong cung 1
Chương130: Tỷ thí tài nghệ trong cung 2
Chương131: Mang theo phu quân đi xem mắt
Chương132: Chuyến xem mắt lí thú
Chương133: Tiệc rượu ở Tư Đồ phủ
Chương134: Không nói chuyện với cô bé xa lạ
Chương135: Ngươi tên là Vân Tiểu Mặc ?
Chương136: Phụ xướng phu tuỳ
Chương137: Chuyện xưa của Thánh cung
Chương138: Tường thúc thúc muốn làm chỗ dựa cho Tiểu Mặc
Chương139: Một Đông Phương Vân Tường khác xưa
Chương140: Thần khí thứ 2 đến tay
Chương141: Vân Khê muốn xuống bếp
Chương142: Tới cửa cầu hôn
Chương143: Người của Tam đại Thánh địa đến
Chương144: Cuộc sống của Tiểu Mặc trong cung đình
Chương145: Tỷ võ trong cung yến
Chương146: Tiểu Bạch chỉ biết phóng hoả, không biết dập hoả
Chương147: Hưởng tuần trăng mật ?
Chương148: Đấu giá một ngày dạo chơi cùng Long Tiên Tuyệt
Chương149: Hẹn nhau quyết đấu
Chương150: Hi vọng sẽ tấn chức lên Huyền tôn
Chương151: Thần khí thứ ba tới tay
Chương152:Hoàn trả ân tình
Chương153: Đại chiến
Chương154: Thiên Tuyệt y vũ, tấn chức Huyền tôn !
Chương155: Phong gia gia, là người sao ?
Chương156: Thánh cung , Thánh ngữ, ngựa gỗ ?
Chương157: Mỗi người một ngụm nước miếng, dìm chết Thánh cung !
Chương158: Thú vị! Thật thú vị!
Chương159: Tiểu Mặc là đội trưởng tiểu đội duy trì trật tự
Chương160: Đừng khẩn trương, ta chỉ tới dạo chơi! Sẵn tuần tra một chút thôi !
Chương161: Tiểu Mặc phẫn nộ
Chương162: Đôi mắt màu vàng !
Chương163: Cầu tổ tiên Long gia
Chương164: Bản nhạc của rồng
Chương165: Khế ước của Tiểu Bạch
Chương166: Phong thái của đại hiệp
Chương167: Ta là bà ngoại của Đỗ vương
Chương168: Bà ngoại Đổ Vương pk Đổ Vương *
Chương169: A! Đầu heo!
Chương171: Cung chủ muốn đích thân gặp
Chương172: Cướp đoạt bảo vật
Chương173: Gài tang vật giá hoạ
Chương174: Tân Thiên Long tôn giả
Chương175: Tiểu Mặc cùng Tiểu Bạch gây sự
Chương176: Thân phận Long Thiên Tuyệt bị bại lộ
Chương177: Tiểu Bạch nuốt mồi lửa
Chương178: Gia chủ Dung gia
Chương179: Xui khiến người Dung gia đổi nơi làm việc
Chương180: Thần Long Kỳ Quan
Chương181: Phụ thân, người đừng nhỏ mọn như vậy chứ !
Chương182: Một nhà đoàn tụ
Chương183: Thần Long vung đuôi
Chương184: Chơi trò chơi
Chương185: Long thị sinh con bảo điển
Chương186: Tiểu Mặc một câu vạch trần sự khác nhau
Chương187: Thấy chết không cứu !
Chương188: Thần khí thứ 4 đến tay !
Chương189: Vân Khê giống như quả hồng mềm sao ?
Chương190: Tấn chức! Thiên huyền thất phẩm, tăng gấp 3 lần
Chương191: Thần long nhận chủ
Chương192: Cả nhà ngươi đều là ngu ngốc !
Chương193: Ngươi vô sỉ ! Nhìn tỷ tỷ tắm
Chương194: Nguyện một đời chỉ một người đến bạch đầu giai lão
Chương195: Gia chủ Hách Liên gia
Chương196: Địa cung Thập Nhị Trọng
Chương197: Thiên Tuyệt phát huy, Vân Khê phá trận
Chương198: Đại chiến người điên xiềng xích, cùng thi triển thần thông
Chương199: Vân Khê chơi xấu
Chương200: Tầng ba tầng bốn
CÁCH ĐỌC PHẦN 2 - 3

Chương25: Khảo sát Tiểu Mặc

10.6K 358 30
wengie_ikonic

Không nhìn đến phản ứng của những người khác, Vân Khê trực tiếp lôi kéo tay nhi tử, lướt qua Tây Môn Huyền Diệp, đi về phía giữa Lâu.

Ước chừng đi một vòng, chỗ ngồi đều đầy, nơi nào còn chỗ trống? Nàng rất nhanh liền hiểu ra, bọn họ căn bản là muốn nàng khó xử, cố ý không để lại chỗ ngồi cho nàng.

"Một Quỳnh Hoa Lâu lớn như vậy, cũng chỉ có nhiêu đây chỗ ngồi? Chẳng lẽ Quỳnh Hoa Lầu muốn phá sản không kinh doanh nữa, ngay cả bàn ghế cũng mua không nổi?"

"Vân tiểu thư, lời nói này của người thật oan rồi, thái tử điện hạ ở chỗ của ta thiết yến, sao có thể không có chỗ ngồi đây? Chẳng qua là trong danh sách chiêu đãi hôm nay của thái tử điện hạ dường như không có Vân tiểu thư, cho nên mới. . . . . ." Bà chủ Quỳnh Hoa Lâu tiến lên đáp lời, có ý là nàng là người không mời mà tới.

Người còn lại đều xem trò vui, cúi đầu bàn tán.

Tây Môn Huyền Diệp hít sâu một hơi, thu hồi cảm xúc tức giận, nữ nhân này quả nhiên rất đặc biệt. Bàn về miệng lưỡi, hắn đấu không lại nàng, tiếp tục tranh luận cũng là tự rước lấy nhục, hắn đè xuống tâm tư, tính đợi sau yến hội sẽ tìm nàng đòi giải dược.

Vân Khê quét một vòng lần nữa, vừa vặn thấy một chỗ trống bên cạnh thái tử, đoán chừng là để lại cho người của thái tử. Nhưng mà, bây giờ nàng nhìn trúng, thì chính là của nàng rồi!

Nếu có người muốn cùng nàng lý luận cái gọi là quan niệm lễ tiết và cấp bậc, đó chính là đàn gảy tai trâu, hoàn toàn không có hiệu quả!

Bàn chân bước đi, hướng chỗ trống đi tới, lúc này bên tai đột ngột vang lên tiếng Nam Cung Dực: "Người tới, thêm một chỗ ở bên cạnh bản vương."

Mọi người kinh ngạc, quan hệ của Tĩnh vương gia và Vân Khê khi nào thì hòa hợp như vậy rồi?

Thị vệ Lưu Tuyền bên cạnh Nam Cung Dực mở một đôi mắt hình chữ O, rất không hiểu, Vương gia sao lại như vậy, chẳng lẽ ban ngày tìm tai vạ còn chưa đủ?

Vân Khê có chút buồn bực, nam nhân này vừa mới bị nàng nhục nhã, làm sao lúc này lại bắt đầu lấy lòng rồi? Chẳng lẻ hắn thuộc loại người có tinh thần chịu ngược cuồng?

Khóe miệng khẽ nhếch, nàng nhíu mày, thờ ơ.

"Vân tiểu thư. . . . . ." Không đợi Nam Cung Dực nói xong..., Vân Khê đã thẳng tắp lướt qua vai hắn, đi về phía chỗ trống bên cạnh thái tử, dưới ánh mắt kinh dị của mọi người, nàng thoải mái ngồi xuống, tư thế ưu nhã.

Một cỗ mùi thơm nhàn nhạt thổi qua đám người, dẫn tới nhiều nam tử tranh nhau hít vào, chẳng qua là cơ thể tùy ý phát ra mùi thơm đã dễ ngửi như vậy rồi, nếu là có thể ôm mỹ nhân. . . . . . Rất nhiều nam nhân trong lòng không khỏi sản sinh mơ màng.

Nam Cung Dực vẻ mặt đen thui, tâm tình tối tăm tới cực điểm, ngay cả chính hắn cũng cảm giác được bị xem thường! Nàng bị mọi người cố ý chế ngạo khó xử, mắc mớ gì tới hắn? Hắn ở một bên xem cuộc vui, nhìn nàng bêu xấu không tốt sao, làm gì tự làm mất mặt mình?

Thị vệ Lưu Tuyền lại càng tức giận không dứt, nữ nhân này thật quá mức rồi, Vương gia chuẩn bị chỗ ngồi cho nàng, giúp nàng không bị mất mặt, nàng thế nhưng không lĩnh tình? Nếu đổi lại người khác, đã mừng rỡ như điên!

"Nơi này có chỗ trống, cũng không phiền đến Tĩnh vương gia." Vân Khê đáp lại một nụ cười nhàn nhạt cho Nam Cung Dực. Rơi vào trong mắt Nam Cung Dực là sự châm chọc, giống như cười nhạo hắn tự mình đa tình, cười nhạo hắn bị xem thường!

Thật ra thì lần này hắn đã oan uổng Vân Khê rồi, nàng chẳng qua không muốn cùng hắn có bất kỳ dính dấp gì thôi, cho nên mới cự tuyệt hảo ý của hắn, cũng không phải là có chủ tâm muốn khó xử hắn.

Đây không phải là vị trí của trắc phi thái tử sao? Nàng làm sao lại chiếm chỗ ngồi của thái tử trắc phi rồi? Có trò hay để xem, thái tử trắc phi nhưng là con gái La thần Tướng, được thái tử nhất mực sủng ái. . . . . . Người vây quanh đều có vẻ mặt sắp có kịch hay, cũng không có ai nhắc nhở nàng đây là vị trí của thái tử trắc phi.

Ánh mắt Nam Cung Tỉ đầy hứng thú đánh giá Vân Khê, nàng vừa mới tới gần, hắn đã ngửi thấy một cổ mùi thơm nhàn nhạt, thấm vào ruột gan. Hắn hít sâu một hơi, trong lòng hơi có chút nhộn nhạo, không nghĩ tới nữ nhân này đã sinh một hài tử, mà mùi thơm cơ thể vẫn mê người như vậy. Nếu nàng không phải là con gái của phủ tướng quân, không phải là vị hôn thê của Hoàng đệ hắn, hắn cũng không để ý mà đem nàng về phủ thái tử hưởng dùng rồi.

Vân Tiểu Mặc chú ý tới ánh mắt hắn nhìn mẫu thân mang theo tham lam cùng mùi vị tà ác khinh nhờn, trong lòng rất là không vui, chừng mắt tàn nhẫn về phía Nam Cung Tỉ, trong mũi hừ lạnh.

Nam Cung Tỉ lúc này mới chú ý tới sự tồn tại của Vân Tiểu Mặc, hắn cúi đầu đánh giá đứa bé đáng yêu như tiên đồng trước mắt, chỉ cảm thấy ánh mắt của bé quá mức thuần túy, mặt mũi quá mức hồn nhiên, làm người ta yêu thương.

"Tiểu đệ đệ, con tên là gì?"

"Mẫu thân đã nói, không nên tùy tiện nói chuyện cùng người xa lạ." Vân Tiểu Mặc siêu cấp không thích hắn, trực tiếp cự tuyệt nói chuyện cùng hắn.

Sắc mặt Nam Cung Tỉ có chút đen, có chút không tốt, miễn cưỡng nở nụ cười, nói: "Thúc thúc cũng không phải là người xa lạ, trước kia mẫu thân con đã biết thúc thúc ." Hắn còn có thể nói trước đây có quen biết nàng, Vân Khê đến bây giờ ngay cả nhìn cũng không nhìn hắn, từ đầu đã không đem cái thái tử này để vào mắt.

Vân Tiểu Mặc bĩu môi nói: "Đối với con thì chưa từng thấy qua người a!"

"Tiểu đệ đệ, hắn là đương kim thái tử gia, nếu cháu đắc tội với hắn, sẽ khó sống đó!" Bà chủ Quỳnh Hoa Lâu thấy đứa bé không biết điều như vậy, liền khuyên bé. Nói xong, còn cố ý liếc mắt về Vân Khê, xem như đang uy hiếp Vân Khê.

Ngoài tính toán của nàng ta, Vân Khê không có bất kỳ phản ứng, cũng không khuyên con, chẳng qua là cúi đầu nghiên cứu móng tay của mình, thật giống như nơi đó có thêu hoa. Bà chủ Quỳnh Hoa Lâu khẽ kinh ngạc, chẳng lẽ nàng không sợ con của mình nói năng lỗ mãng, đắc tội thái tử ư?

Thật ra thì, cũng không phải Vân Khê không quan tâm con của mình, mà là nàng đối với nhi tử rất có lòng tin. Ngay cả điểm nhỏ này cũng không thể ứng phó nổi, sau này lớn lên gặp sóng gió, bé sẽ không chịu nổi. Nàng thà rằng làm cho bé từ nhỏ đã gặp khó khăn, thì sau này bé lớn lên sẽ không trở thành một kẻ bất lực, cả đời núp sau bóng lưng người khác.

Trưởng thành, là cần trả giá thật nhiều !

Vân Tiểu Mặc cúi đầu nhẹ vỗ về bộ lông của Tiểu Bạch, sự lạnh lẽo từ cơ thể nho nhỏ lan ra, ánh sáng thâm trầm xẹt qua đáy mắt, lóng lánh khác thường. Tiểu Bạch cảm thấy sự phẫn nộ của hắn, cũng đi theo trợn to hai mắt, mang theo địch ý trừng về phía bà chủ, vận sức chờ phát động.

Hừ, dám uy hiếp Tiểu Mặc Mặc, ta cắn chết ngươi!

Vân Tiểu Mặc đúng là rất tức giận, bé tuy nhỏ tuổi, nhưng bé không ngu ngốc, bé dĩ nhiên nghe được đối phương đang uy hiếp bé. Bé rất tức giận, nhưng bé rất nhanh nhớ lại lời nói của mẫu thân..., lúc càng tức giận, càng phải nở nụ cười rạng rỡ, chỉ có như vậy, mới không bị bất kỳ người nào đánh bại.

Lạnh lẽo ở xung quanh người thu liễm trở về, bé nở một nụ cười hết sức ngọt ngào, bé nâng lên khuôn mặt nhỏ nhắn tuấn tú, lắc đầu nói: "Sẽ không đâu! Hắn là thái tử Gia, sẽ không ra tay với một đứa bé, bà cho rằng thái tử Gia vô sỉ giống như bà sao, ngay cả một đứa bé năm tuổi cũng khi dễ?"

Mặt bà chủ lộ sắc mặt quẫn bách, bị một đứa bé nói vô sỉ, quả thực mất hết mặt mũi rồi.

Nam Cung Tỉ đáy mắt xẹt qua vẻ tinh quang, khá lắm thật là một đứa bé thông minh, một câu nói đã làm cho bà chủ mất mặt, càng khiến khiến hắn không dám tự ý ra tay. Đứa bé như vậy, nếu sau khi lớn lên, nhất định là một nhân vật xuất chúng, ngay cả hắn đều có chút ghen tỵ.

Nhưng mà, cũng không thể chỉ bằng vào việc này thì nhận định đứa trẻ này thật sự có tài năng, chỉ có thể xem là lời nói đơn thuần của trẻ con. May là, hắn đã sớm chuẩn bị một phần trọng lễ cho Vân Khê, chỉ không biết hai mẹ con bọn họ có khả năng tiếp nhận không.

"Tiểu đệ đệ thật là thông minh! Tuổi này của con cũng nên đến học đường đọc sách rồi?" Hắn tự tay muốn chạm tới đầu Vân Tiểu Mặc, lại làm cho bé nhanh nhẹn lắc mình tránh thoát.

Trên mặt Nam Cung Tỉ có vẻ xấu hổ, vẻ âm lãnh ở đáy mắt vụt qua, hắn quay đầu nhìn về phía Vân Khê, nói: "Bản thái tử hôm nay đúng lúc mời Trịnh phu tử và mấy học trò của hắn ở học viện tốt nhất của Nam Hi quốc chúng ta là Nam Phong học viện, cùng nhau tới tham gia yến hội tối nay, lệnh lang sớm muộn gì cũng phải vào học viện , không bằng hôm nay để cho Trịnh phu tử khảo nghiệm lệnh lang một chút, nếu như Trịnh phu tử thỏa mãn, để hắn trực tiếp thu lệnh lang tiến vào Nam Phong học viện, ngươi cảm thấy thế nào?"

Vân Khê đáy mắt không còn vẻ hời hợt, không nghĩ tới đường đường thái tử một nước mà lòng dạ hẹp hòi như vậy, ngay cả một đứa bé cũng không bỏ qua, muốn khó xử con nàng sao.

Hừ, một người lòng dạ nhỏ mọn như vậy, cũng xứng làm thái tử một nước sao?

Cùng nhi tử liếc nhau một cái, từ trong mắt con, nàng xem thấy bé tràn đầy tự tin.

"Cũng được, nếu thái tử điện hạ có lòng như thế, ta há có thể bỏ qua ý tốt của thái tử? Vậy thì mời Trịnh phu tử đi ra, khảo nghiệm Tiểu Mặc đi."

Trên mặt Nam Cung Tỉ toát lên vẻ hưng phấn : "Cho mời Trịnh phu tử!"

Không bao lâu, từ lầu hai Quỳnh Hoa Lâu đi xuống năm người, đi tuốt đàng trước là một lão nhân gần sáu mươi tuổi, chính là Trịnh phu tử. Đi sau lão là bốn đứa trẻ, tất cả khoảng năm sáu tuổi, ba bé trai, một bé gái, hơn nữa cô bé kia lớn lên rất xinh đẹp, ngay cả Vân Khê đầu tiên nhìn thấy, cũng kìm lòng không đậu kêu một tiếng sợ hãi, đối với những vật thuần khiết tốt đẹp, nàng không có năng lực kháng cự.

Nhìn trận chiến này, bọn họ hiển nhiên là có chuẩn bị mà đến, nàng không khỏi có chút đồng tình nhi tử rồi, xem ra không lấy ra bản lãnh thật sự, rất khó vượt qua kiểm tra.

Tiểu Mặc, chúc con gặp nhiều may mắn!

Vân Khê đang đánh giá năm người, đồng thờ cũng tinh tế quan sát lầu hai, thần thức của nàng quét ngang nơi đó, cảm thấy trong đó còn có vài vị khách. Thì ra thái tử chỉ bao hết lầu một Quỳnh Hoa Lâu, lầu hai còn có những khách khác ở.

Khi ánh mắt nàng quét qua phòng thứ nhất phía bên phải cửa thang lầu hai, nàng rõ ràng cảm thấy một cổ áp lực cường đại bao phủ tới, ép tới nàng thở không nổi. Đáy lòng nàng khiếp sợ, vội vàng thu lại ánh mắt, không dám tùy tiện thử dò xét nữa.

Đưa mắt nhìn về chỗ kia, ánh mắt của nàng khẽ nheo lại, rốt cuộc người nào đến Thấm Dương thành này, mà lại có thần thức cường đại như thế ? Ngay cả nàng cũng thúc thủ vô sách (bó tay không có biện pháp), nàng âm thầm nhắc nhở chính mình, trăm ngàn lần không nên trêu chọc người trong sương phòng này.

Продолжить чтение

Вам также понравится

22.8K 2K 50
Ngày ấy em đến bên anh với thân phận là một người thay thế , hiện tại anh xem em như một bản nhạc độc quyền không phải bản sao của ai khác !!
25.8K 1.7K 22
Hót hòn họt Xàm là chính Xàm xàm xàm qua ngày, không cần động não
65.4K 8.5K 27
Truyện kể về cậu bé Fourth lớp 4 và người chú 30 tuổi Gemini- bạn thân của ba em. Xoay quanh câu chuyện đời thường của hai chú cháu, có khi hài khi d...
22.1K 3K 104
Nghe theo chỉ thị của sếp tổng, không đăng bài liên quan đến gia đình 2 bên của anh và chú nên mình xin phép tự đặt tên: -Bố Ninh: Bùi Trọng Anh -Em...