Chương 70_Phản bội (2)

1.6K 277 48
                                    

Mọi thứ xảy ra quá nhanh, đến cả một sát thủ như hắn cũng chẳng thể suy đoán được chuyện quái quỷ gì đang xảy ra. Reborn đứng trên bàn, trên tay là khẩu súng màu lục do Leon hóa thành, đôi mắt đen láy thâm trầm nhìn bóng dáng tàn khốc của thiếu nữ tóc đen ở giữa nhà, xung quanh đều là những chén đĩa vỡ nát. Được rồi, hắn có nên cảm thấy biết ơn khi nhóm thiếu nữ đã cùng đám nhóc rời khỏi nhà mua đồ mấy phút trước rồi không? Bọn họ mà nhìn thấy cảnh này nhất định sẽ phát hoảng cả lên, hắn không muốn mọi chuyện lại càng phức tạp hơn nữa.

"Hiiragi Yoru! Cô rốt cuộc phát điên cái gì chứ!?"

Hiiragi Yoru, cái tên mà mỗi khi nhắc đến đều khiến hắn đau hết cả đầu. Cô là một biến số chết chóc, là thứ mà hắn luôn phải căng mình đề phòng mỗi khi gặp mặt. Hiềm khích của Yoru cùng với Kanpeki là quá lớn, đến nỗi mỗi khi cả hai chạm mặt nhau, hắn luôn phải cẩn trọng xem xét thái độ của cô. Yoru không biết đến sự thật, đó vừa là may mắn vừa là xui xẻo, sự dối trá này cứ như là một canh bạc vậy đấy. Nếu có thể giấu đến cuối cùng thì tốt, nhưng một khi mọi chuyện bị vỡ lỡ ra thì hậu quả mang lại sẽ vô cùng lớn.

Reborn không sợ Hiiragi Yoru, một thiếu nữ tràn ngập hận thù không thể khiến hắn run rẩy, càng không có khả năng mang lại bất kì đe dọa nào cho hắn. Nhưng nó lại ảnh hưởng đến Dame Tsuna. Dù cho có bất kì chuyện gì xảy ra, hắn cũng không tin Tsuna có thể ra tay với bất kì ai, bất kể là Kanpeki hay Yoru cũng vậy. Trong trường hợp đó, hắn buộc sẽ phải ra tay. Nghĩ đến việc phải hạ thủ với thiếu nữ ấy, Reborn không cam lòng siết chặt lấy khẩu súng, bóng tối càng thêm ám lấy đôi mắt đen láy.

Một cảm giác tồi tệ hơn bao giờ hết.

"Rầm!"

"Gokudera!"

Gokudera bị đá mạnh vào tường, cả thân trượt xuống sàn, khổ sở ôm bụng ho sặc sụa. Mấy thỏi bom chưa kịp ném rơi vương vãi khắp nơi, có mấy cái vẫn còn cháy dở liền bị Yoru dẫm lên, gót giày chà sát nó xuống sàn, lửa bị dập tắt. Đôi mắt đỏ máu không phản chiếu ánh sáng tiếp tục hướng về người thiếu nữ yếu ớt đang được Tsunayoshi che chở ở sau lưng, khuôn mặt lạnh như băng lướt qua một tia chết chóc, sát khí trực tiếp bộc phát càng khiến bầu không khí ở đây càng thêm nặng nề.

"Yoru! Mau bình tĩnh lại đi! Xin cậu đấy!"

Yamamoto hét lên, dùng hết sức lực khóa hai tay của Yoru lại, mặc cho vết thương có đang chảy máu nhiều như thế nào. Reborn nhìn Yoru, hắn có thể thấy được trong đôi mắt màu đỏ máu mà hắn luôn cho là diễm lệ ấy giờ đây chỉ còn lại tức giận và phẫn uất, tựa như một con thú dữ đang chực chờ thời cơ, chỉ cần không bị xích lại liền sẽ nhào đến tàn sát con mồi của mình. Không mất quá năm giây để Yoru thoát khỏi sự khống chế của Yamamoto. Thiếu nữ tóc đen ấy hạ thấp trọng tâm, bằng kỹ năng võ thuật xuất sắc của mình ném ngược thiếu niên xuống sàn, không một động tác thừa, hoàn hảo đến mức khiến hắn muốn mở lời khen ngợi. Nhưng bây giờ không phải lúc để thường thức những thứ này, hắn cần làm điều gì đó để ngăn chuyện này lại, trước khi mọi chuyện trở nên tệ hơn.

"Yo, Yoru! Cậu làm sao thế!? Mau dừng lại đi! Tớ xin cậu đấy!!"

Tsuna cao giọng gần như van xin, ánh mắt bối rối mà tuyệt vọng cố gắng tìm trên khuôn mặt tái nhợt kia một tia dao động nhưng đáp lại hắn chỉ là biểu tình lạnh nhạt tràn ngập sát khí của Yoru. Tsuna có thể cảm nhận được sức nặng của Kanpeki truyền đến từ phía sau lưng, có thể đây cũng chính là lý do thúc đẩy sự dũng cảm của hắn lên đỉnh điểm. Hơn bất kì ai, dù cho không có sức mạnh hay năng lực gì, hắn vẫn muốn bảo vệ Kanpeki. Nhưng đồng thời, Tsuna lại không muốn đối đầu với Yoru, nhìn vào đôi mắt lạnh băng không có độ ấm ấy lại khiến tim hắn đau nhói. Thực sự là một cảm giác khổ sở khiến hắn chỉ có thể tuyệt vọng khẩn cầu, hắn không muốn làm tổn thương đến cô ấy.

[KHR] [Tái Bản] LIFENơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ