Chương 50_Bệnh viện

1.3K 326 33
                                    

"Kiểm tra tổng quát không thấy cháu có vấn đề gì, não bộ cũng không có dấu hiệu bị tổn thương. Có thể đây là vấn đề thuộc về mặt tâm lý. Cháu thử đến khoa tâm thần xem sao."

"Vâng..."

Hiiragi Yoru lịch sự khép lại cửa phòng khám, nhìn kết quả khám bệnh trên tay mà chỉ có thể thở dài một tiếng nặng nề. Đúng là cô có vài lần nghĩ tới tích cách của mình có chút vặn vẹo khác người nhưng mà thực sự không nghĩ tới bản thân có vấn đề về tâm thần. Lại nhớ đến sự việc của Fuuta mấy ngày trước, Yoru lại càng thêm não nề mà trút một tiếng thở dài. Những ngày qua cô đều đi khắp nơi tìm cậu nhóc nhưng vẫn không có manh mối gì về tung tích của cậu ta cả. Yoru có nói chuyện này cho Reborn và Tsuna biết, bọn họ bảo cũng sẽ cố gắng tìm hiểu xem sao, còn nói cô không cần lo lắng, nhưng mà...

"Fuuta..."

Tại sao cô lại có dự cảm xấu về chuyện này vậy chứ?

"Này lại thêm một người bị tấn công nữa rồi đấy."

"Ừ, nghe nói cũng là học sinh Namimori. Bị đánh rất thảm."

"Không biết là có chuyện gì xảy ra rồi."

Yoru dừng bước, ánh mắt phức tạp nhìn những y tá vừa đi lướt qua mình. Học sinh Namimori bị đả thương, chuyện này cũng không phải lần đầu cô nghe qua, nhưng điều kì lạ ở đây là Hội Kỷ Luật đến giờ này vẫn chưa giải quyết xong mấy vụ ẩu đả này. Bình thường chẳng phải cái tên trung nhị Hibari Kyoya đó sẽ ra mặt và cắn chết tất cả những kẻ phá rối sao? Nhưng đến bây giờ lại không thấy động tĩnh gì, chẳng lẽ anh ta cũng bị cho lên thớt luôn rồi à?

Còn đang miên mang suy nghĩ, Yoru vì không chú ý mà để cho một thiếu nữ chạy qua va vào vai. Lực đạo không đủ mạnh đến khiến cô ngã nhưng người kia vì đụng phải cô mà mất đà chúi người về phía trước. Ngay lập tức theo phản xạ, Yoru liền đưa tay vòng qua eo thiếu nữ, đỡ lấy cơ thể của cô ấy, động tác dịu dàng lại thân mật thật khiến người ta nhìn vào lại nhịn không được mà liên tưởng đến mấy cảnh tượng rải hoa lung linh trong mấy bộ truyện tranh tình cảm.

"Cậu không sao chứ? Xin lỗi, là tôi vô ý va phải cậu."

"Không, không sao. Tớ ổn. Một phần cũng là lỗi của tớ." Thiếu nữ xấu hổ đứng thẳng dậy, điều chỉnh lại tư thế, sau đó mới mỉm cười ôn hòa nói tiếp, "Cảm ơn cậu đã đỡ tớ."

"Sasagawa-san?"

"A? Hiiragi-san?" Sasagawa Kyoko mở to mắt ngạc nhiên, sau đó lại cười rộ lên, "Đúng là trùng hợp khi gặp cậu ở đây!"

"Đúng là trùng hợp." Yoru nhỏ giọng, thanh âm có phần nhu hòa, hỏi: "Cậu làm gì mà hớt hải thế? Có việc gấp sao?"

Như sực nhớ ra điều quan trọng, Kyoko lại càng trở nên khẩn trương, "Đúng rồi, là anh của tớ! Anh ấy bị thương phải nhập viện rồi! Tớ phải đến đó gấp!"

Rốt cuộc, Yoru lại phải đưa Kyoko đến tìm phòng bệnh anh trai mình. Mới mở cửa phòng, thiếu nữ đang nắm tay cô liền lao đến chỗ người anh trai được biết là 'ngã cầu thang vì sửa ống khói' mà nức nở trách mắng không thôi. Yoru trầm mặc nhìn thân thể của Sasagawa Ryohei, thương tích rất nghiêm trọng, cô khá ngạc nhiên khi anh ta vẫn chưa bị tàn phế với đống thương tổn đó, trông chả có chỗ nào là giống một người bị ngã cầu thang cả. Yoru không nghĩ tới thiếu nữ kia ngây thơ đến độ tin lời nói dối ngu xuẩn đó.

[KHR] [Tái Bản] LIFENơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ