Chương 98_Cảm xúc của vị vương tử ấy

1K 198 17
                                    

Yoru thầm nghĩ cả đời mình có lẽ sẽ chẳng hiểu hết được Belphegor, bởi những suy nghĩ toan tính của tên vương tử tự xưng đó luôn luôn vượt khỏi sức tưởng tượng của cô, và việc đoán hắn ta rốt cuộc đang âm mưu điều gì đôi khi cũng khiến cô phải suy nghĩ đến điên cả đầu. Yoru không nói gì, chỉ âm thầm đi theo sau lưng Belphegor, lắng nghe hắn thao thao bất tuyệt về cái tổ chức sát thủ nguy hiểm mà hắn đang đi theo. Cô cũng chẳng biết hắn nói những điều đó cho cô để làm gì, dáng vẻ cũng không hẳn là kênh kiệu khoe khoang, trông hắn giống như một hướng dẫn viên du lịch đang thực hiện nhiệm vụ quảng bá cho công ty của mình thì đúng hơn.

Đến điểm tham quan cuối cùng, Belphegor đưa Yoru vào trong một khu bếp rộng lớn với những trang thiết bị hiện đại bóng loáng. Nó chẳng khác gì những dãy bếp trong những nhà hàng sang trọng mà cô thường hay thấy trên ti vi. Shisute đôi khi cũng ước mơ rằng sau này anh ta cũng sẽ mở một nhà hàng như thế, và thường bân quơ nói rằng nếu điều đó xảy ra, anh cũng muốn cô tiếp tục làm bếp trưởng trong nhà hàng của anh ta. Yoru cũng không để tâm quá nhiều về lời nói đùa đó, dù sao ước mơ cũng chỉ là mơ ước, huống hồ gì quan hệ của cả hai bây giờ nếu không phải người dưng thì cũng là kẻ thù, nên... không suy nghĩ tới nữa.

"Shi shi shi~ Ngươi có đang nghe ta nói không đấy, thường dân?"

Yoru ngẩng đầu, gương mặt nham nhở của tên vương tử đã xuất hiện gần kề ngay trước mắt khiến cô không khỏi giật mình mà theo phản xạ lùi xuống một bước.

"Shi shi shi, thường dân, tốt nhất đừng có mất tập trung. Còn lặp lại nữa thì ta không tha đâu." Belphegor lạnh giọng cảnh cáo.

Yoru nhíu mày, khuôn mặt thể hiện rõ sự khó chịu và bất mãn, lầm bầm, "Tại sao tôi phải nghe những thứ này chứ?"

"Shi shi shi, là bởi vì ngươi sẽ ở lại đây với ta. Bắt đầu từ hôm nay, ngươi đã là người của Varia rồi." Belphegor tựa như đang đề cập đến một sự thật không thể thay đổi, nhàn nhã vừa cười vừa nói.

Mà Yoru trước sự tuyên bố của người kia liền không thèm giấu sự cự tuyệt nảy lên dưới đáy mắt, cô gằng giọng nhấn mạnh, "Tôi từ chối. Tại sao tôi phải gia nhập tổ chức của anh chứ? Đừng có mà tự tiện quyết định như thể tôi là đồ vật, Belphegor."

Nụ cười nham nhở trên môi Belphegor hạ xuống, thay vào đó là biểu tình lạnh như băng với vẻ đằng đằng sát khí khiến người ta sợ hãi đến run rẩy tay chân. Sự thay đổi đột ngột của hắn khiến cả Yoru cũng phải rùng mình, trong vô thức lại muốn quay đầu bỏ chạy. Nhưng cô còn chưa kịp xoay gót, cổ tay mảnh khảnh đã bị kéo lại, cơ thể bị thô bạo đẩy vào tường, gần ngay trước mắt chính là gương mặt dọa người của vị vương tử cao ngạo. Yoru như muốn nín thở trước hành động bất ngờ này của hắn, cổ tay truyền đến cơn đau buốt khiến cô thoáng nhíu mày, cuống họng không khỏi bật ra một tiếng than nhẹ.

"Shi shi shi, thường dân, ta mới là người hỏi câu đó..."

"Tại sao ngươi lúc đó lại đứng bên cạnh bọn chúng?"

"Tại sao ngươi lại theo phe của đám rác rưởi yếu nhớt ấy?"

"Mặc cho ta đã nhắc nhở ngươi rất nhiều lần, rất nhiều lần là tránh xa bọn chúng, nhưng ngươi lại dám bỏ ngoài tai lời ta nói."

[KHR] [Tái Bản] LIFENơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ