Chương 44

5.2K 313 30
                                    

Thời gian ở trong chùa khá chán, cũng chẳng có gì thay đổi.

Trong phòng giảng kinh, tiếng sư thầy trụ trì giảng kinh vừa chậm rãi vừa nhẹ nhàng.

Các hòa thượng ngồi yên trên đệm cói ở bên dưới, khung cảnh lặng như tờ.

Ở hàng đầu, Tê Trì nghiêm chỉnh ngồi quỳ nghe giảng kinh.

Giảng xong một tờ, Tê Trì khép kinh thư lại, cung kính hỏi: “Không biết phu nhân nghe rồi thì có kiến giải gì không?”

Tê Trì không thực sự đến để nghe kinh, chỉ là để mình trông giống bình thường mà thôi, thậm chí vừa rồi ông ta giảng kinh văn cái gì nàng cũng chẳng nghe.

Nàng chắp tay trước ngực, trả ngược lại câu hỏi, nhỏ nhẹ nói: “Xin trụ trì chỉ giáo.”

Trụ trì niệm một tiếng rồi nói: “Phật giảng Tứ Đại Giai Không, lòng phải rộng rãi thì mới có thể siêu thoát trần thế.”

Tê Trì hỏi: “Vậy làm sao để đạt được Tứ Đại Giai Không, lòng phải rộng rãi?”

Trụ trì đáp: “Buông bỏ vướng bận thì có thể vô dục vô cầu.”

Tê Trì nghe thế thì không khỏi mỉm cười, trên đời này được mấy ai thực sự buông bỏ được vướng bận?

Chỉ nội việc nàng đến từ Quang Châu là đã đem theo phần vướng bận nặng nề nhất rồi.

Nàng nói: “Ta vừa có dục lại có cả cầu, nên ta chỉ là người mà không thành Phật được.”

Trụ trì bị chặn họng, hiềm nỗi đối phương là phu nhân Đại đô hộ cao quý nên cũng không thể lấy đạo lý Phật giáo ra thuyết phục được, ông đành chắp tay niệm một tiếng A di đà rồi không nói gì thêm.

Tân Lộ đứng cạnh cửa, ló mặt ra nhìn vào.

Tê Trì trông thấy thế thì đứng dậy, tạm biệt sư thầy rồi đi ra ngoài.

Ra khỏi phòng giảng kinh, nàng dẫn Tân Lộ đi vào đại hùng bảo điện.

Trong điện hương khói lượn lờ, hương khách không đông, có người đang quỳ lạy trước tượng Phật.

Thu Sương đang bái trên đệm cói bên cạnh, bái xong thì đứng dậy, rồi người bên cạnh cũng rời đi.

Đó là một chủ quản lý cửa tiệm dưới danh nghĩa của Tê Trì.

Thu Sương đi tới, thấp giọng thưa: “Gia chủ, La tướng quân lệnh trong cửa tiệm sắp xếp truyền văn thư khẩn cấp tám trăm dặm, dù chủ nhân có xa tít chân trời thì rồi cũng sẽ phải hồi âm.”

Tê Trì nghe thế, càng phát hiện Phục Đình quyết tâm muốn gặp nàng cho bằng được.

“Quan gia triệu kiến, là thương nhân thì không có lý do từ chối, huống hồ còn là An Bắc Đại đô hộ.” Nàng than thở.

Vẫn chưa biết được dụng ý của Phục Đình, nàng không thể tùy tiện tìm người thay thế được, ngộ nhỡ khéo quá hóa vụng thì lợi bất cập hại.

Trong lúc trầm tư thì La Tiểu Nghĩa đã đi vào điện.

Tê Trì thấy hắn thì lập tức nhìn ra sau, vô thức tìm Phục Đình nhưng không thấy chàng đâu.

Dưới Mái Ngói Đơn Sơ - Thiên Như Ngọc [Hoàn]Where stories live. Discover now