[ChuyểnVer] [YoonTae/GaV] Hệ...

By pinkcloudbun

330K 17.9K 1.2K

"Tôi muốn trở về..... Không được sao ?..... Đây là trò chơi mà...Nhưng nếu không về được vậy tôi quyết định s... More

CHƯƠNG 1
CHƯƠNG 2
CHƯƠNG 3
CHƯƠNG 4
CHƯƠNG 5
CHƯƠNG 6
CHƯƠNG 7
CHƯƠNG 8
CHƯƠNG 9 ( H )
CHƯƠNG 10
CHƯƠNG 11
CHƯƠNG 12
CHƯƠNG 13
CHƯƠNG 14
CHƯƠNG 15
CHƯƠNG 16
CHƯƠNG 17
CHƯƠNG 18
CHƯƠNG 19
CHƯƠNG 20
CHƯƠNG 21
CHƯƠNG 22
CHƯƠNG 23 (H nhẹ nhẹ)
CHƯƠNG 24
CHƯƠNG 25
CHƯƠNG 26
CHƯƠNG 27
CHƯƠNG 28
CHƯƠNG 29 ( H )
CHƯƠNG 30
CHƯƠNG 31
CHƯƠNG 32
CHƯƠNG 33
CHƯƠNG 34
CHƯƠNG 35
CHƯƠNG 36
CHƯƠNG 37 ()
CHƯƠNG 38 ()
CHƯƠNG 39
CHƯƠNG 40
CHƯƠNG 41
CHƯƠNG 42
CHƯƠNG 43
CHƯƠNG 44
CHƯƠNG 45
CHƯƠNG 46 (H)
CHƯƠNG 47
CHƯƠNG 48
CHƯƠNG 49
CHƯƠNG 50
Lảm nhảm
CHƯƠNG 51
CHƯƠNG 53
CHƯƠNG 54
CHƯƠNG 55
CHƯƠNG 56
CHƯƠNG 57 (H)
Thông báo
CHƯƠNG 58
CHƯƠNG 59
CHƯƠNG 60
CHƯƠNG 61
CHƯƠNG 62
CHƯƠNG 63
CHƯƠNG 64
CHƯƠNG 65
CHƯƠNG 66
CHƯƠNG 67
CHƯƠNG 68
CHƯƠNG 69
CHƯƠNG 70
CHƯƠNG 71
CHƯƠNG 72
CHƯƠNG 73
CHƯƠNG 74
CHƯƠNG 75 (H nhẹ)
CHƯƠNG 76
CHƯƠNG 77
CHƯƠNG 78
CHƯƠNG 79
CHƯƠNG 80
CHƯƠNG 81 ( H )
CHƯƠNG 82
CHƯƠNG 83
CHƯƠNG 84
CHƯƠNG 85
CHƯƠNG 86
CHƯƠNG 87
CHƯƠNG 88
CHƯƠNG 89
CHƯƠNG 90
CHƯƠNG 91
CHƯƠNG 92
CHƯƠNG 93
CHƯƠNG 94.1
CHƯƠNG 94.2
CHƯƠNG 95
CHƯƠNG 96
CHƯƠNG 97
CHƯƠNG 98
CHƯƠNG 99
CHƯƠNG 100
Tâm sự nhỏ
CHƯƠNG 101
CHƯƠNG 102
CHƯƠNG 103
CHƯƠNG 104
CHƯƠNG 105
CHƯƠNG 106
CHƯƠNG CUỐI

CHƯƠNG 52

3K 156 6
By pinkcloudbun

Tặng bé MaeKirisagi  ~
_________________________

Ngày hè cuối cùng trước khi lập thu, đây cũng là tháng thứ năm kể từ khi Kim Tại Hưởng tới Cao Thú, Lâm Phong Hồ trong Ngự Hoa Viên tu kiến từ tháng ba, ở giữa hồ xây một căn đình, Dung nam Phi trong lòng thích, sai người gọi chủ tử các cung tới cùng nhau du hồ, Kim Tại Hưởng thân là một trong năm phi, hiện đang ở Dưỡng Tâm Điện cũng nhận được thiệp rất sớm.

Lộc Nhi rót cho cậu một tách trà, nhìn tấm thiệp trong tay cậu nói: "Nếu chủ tử không muốn đi, Hoàng Thượng sẽ che chở chủ tử, chắc hẳn Dung nam Phi nương nương cũng không dám nói chủ tử cái gì."

Hai ngày qua nhiệt độ giảm mạnh, nóng lạnh đột ngột khiến Kim Tại Hưởng cũng bị lạnh theo, dù có kim long hộ thể nhưng loại cảm mạo tự nhiễm phải là tránh không được.

Kim Tại Hưởng xoa trán, đặt tấm thiệp lên bàn, "Du hồ thôi mà, không có gì, Dung nam Phi nương nương có lòng mời chúng ta cũng không tiện từ chối, đi xem một cái rồi về coi như cho Dung nam Phi thể diện."

Dù sao Dung nam Phi hiện đang chưởng quản phượng ấn, cậu lại là Bảo Phi tư lịch ít nhất, không nể mặt là không chấp nhận được, tuy Mân Doãn Khởi có thể che chở cậu, nhưng cậu không muốn chuyện gì cũng dựa vào Mân Doãn Khởi giúp đỡ giải quyết... Mấy ngày nay Kim Tại Hưởng từng bước bị nuôi thành sâu gạo đã tỉnh ngộ —

Cậu thật sự nên ra ngoài vận động nhiều một chút.

Cảnh của Lâm Phong Hồ rất đẹp, được cho là đáng để xem trong Ngự Hoa Viên, trong đó có một lương đình rất lớn mấy ngày trước mới xây xong. Khi Kim Tại Hưởng cùng Lộc Nhi đi vào Lâm Phong Hồ, nơi này đã tập trung rất nhiều người.

Hôm nay Dung nam Phi mặc một bộ đoạn thường thêu mộc lan hai mặt, toàn thân nhìn có vẻ rất nhanh nhẹn, phối hợp với gương mặt xinh đẹp của y khiến nhiều cung nhân chú ý, Dung nam Phi từng là sủng phi cũng không phải không có lý do.

Đây là lần đầu tiên Tĩnh Phi ra ngoài kể từ khi sảy thai, khi nhìn thấy Dung nam Phi bước chân nàng hơi ngừng nhưng vẫn tiếp tục đi tới.

"Dung nam Phi ca ca, thật đáng chúc mừng, nghe nói phượng ấn tạm thời ở trong tay người, Dung nam Phi ca ca chia sẻ không ít với Hoàng Hậu tỷ tỷ đấy nhỉ."

Tĩnh Phi khẽ cười một tiếng, cố ý nhấn mạnh hai chữ "tạm thời".

Khi nói những lời này không thể nói là nàng không hận, nếu nàng không sảy thai cần tĩnh dưỡng thì phượng ấn có thể do tam phi chưởng quản, một khi Hoàng Thượng ban ý chỉ, nàng sẽ nắm chặt quyền lực trong tay mình!

Nàng không ngốc như Nhàn Phi, để một mình Dung nam Phi kiêu ngạo!

Dung nam Phi nghe Tĩnh Phi nói vậy trong lòng căm tức, đây chẳng phải đang nói y tạm quản phượng ấn cho Hoàng Hậu, tương lai vẫn phải trả cho Hoàng Hậu, mọi hành vi bây giờ chỉ kiếm hời cho kẻ khác hay sao? Dung nam Phi tuy buồn bực nhưng sắc mặt lại không thay đổi, y khống chế được cảm xúc của mình, cười nhạt nói: "Tĩnh Phi muội muội đã khoẻ hơn chưa?"

Loại ngữ khí này rõ ràng như vợ lớn hỏi vợ nhỏ vừa sảy thai, từ trên nhìn xuống, âm thầm châm chọc.

Tĩnh Phi khẽ cắn môi: "Nhờ phúc của ca ca, đã tốt hơn nhiều."

Tĩnh Phi hừ lạnh một tiếng, chỉ là sảy thai mà thôi, không phải không sinh được nữa, chỉ cần người còn, đứa nhỏ rồi lại có. Dung nam Phi này phía sau không có chống đỡ, cho dù có con của Hoàng Thượng cũng hoàn toàn không đỡ nổi lên ngôi vị Hoàng Đế, không có gia thế, lấy gì đấu với Thục Phi? Hừ! Ngay khi hai người đang đấu võ, một chiếc kiệu chậm rãi tới gần Lâm Phong Hồ, khi chiếc kiệu này dừng lại, một đứa trẻ mặc đồ màu xanh lam nghịch ngợm chạy xuống. Kim Tại Hưởng nhìn chăm chú, cậu từng gặp đứa bé này, hình như là Đại Hoàng Tử của Thục Phi, vừa nghĩ vậy, quả nhiên một mỹ nhân mặc hoa phục bước xuống, vẻ mặt dịu dàng nhìn đứa trẻ đang chạy khắp nơi.

"Bảo Phi đệ đệ." Thục Phi nhìn thấy Kim Tại Hưởng trước tiên, cười cười với cậu, vẻ mặt vẫn hiền lành như ban đầu, hiển nhiên muốn sửa chữa mối quan hệ.

Kim Tại Hưởng hơi gật gật đầu, thản nhiên nói: "Thục Phi nương nương."

Kim Tại Hưởng không có cảm giác gì với Thục Phi, cậu vốn không coi Thục Phi là bạn bè, lúc ấy bị hãm hại Thục Phi không tin cậu cũng là bình thường, có điều muốn cậu tha thứ cho Thục Phi ngay lúc này thì không thể nào, có một số chuyện một khi đã xảy ra là không thể nào vãn hồi.

Huống hồ, hiện giờ cậu cùng là cung phi trắc nhất phẩm, không cần nhân nhượng Thục Phi nữa.

Dung nam Phi từng bước đi tới, tư thái thướt tha. Đối với cả Thục Phi và Bảo Phi y đều nhìn không vừa mắt, hai người này một người sinh ra Đại Hoàng Tử của Hoàng Thượng, một người là phi tử gần đây Hoàng Thượng sủng ái, tuỳ tiện nhắc đến người nào đều khiến y bực tức. Lần này Dung nam Phi mời hai người này đến chỉ vì mặt mũi, không phải thực lòng, y không ngờ hai người này thật sự sẽ tới.

"Thục Phi tỷ tỷ cùng Bảo Phi đệ đệ sao lại đứng đây? Mấy người chúng ta lên thuyền trước đi, lát nữa sẽ nhiều người càng náo nhiệt." Dung nam Phi cười, ra vẻ niềm nở tiếp đón. Bên hồ gió phe phẩy, sợi tóc y bồng bềnh bên tai, có vẻ xin đẹp hơn nhiều.

Nếu không xét đến chỗ thiếu hụt trong tính cách của Dung nam Phi thì mặt ngoài quả là một thụ nam cực đẹp, có điều người này lắm mưu nhiều kế lại quá kiêu ngạo, ước chừng trước đây bị bắt nạt nhiều nên khi thăng vị cao mới không nhịn được nữa. Kim Tại Hưởng thầm đánh giá, chân đi về phía con thuyền.

...

Đình giữa hồ rất choáng ngợp, diện tích cũng lớn, từ trên thuyền đi xuống giữa đình như đi trên đất bằng, phía dưới rất vững. Đình giữa hồ như một hòn đảo nhỏ, bên dưới tất nhiên là đáy hồ, Kim Tại Hưởng ngồi xuống bên phải Dung nam Phi, lúc này mới phát hiện bên kia đám Hoàng Hậu đã tới.

Sắc mặt Hoàng Hậu nhìn rất khó coi, Kim Tại Hưởng nhìn gương mặt xám trắng của nàng cảm thấy kỳ quái... Chỉ là lễ phật thôi, vì sao Hoàng Hậu làm như rất nhiều ngày không ăn thịt thế kia? Lẽ nào Hoàng Hậu sinh bệnh?

Kim Tại Hưởng không hỏi ra lời, ngược lại có người hỏi thay cậu, Nhàn Phi đi tới bên cạnh Hoàng Hậu cũng mang vẻ mặt kinh ngạc: "Hoàng Hậu tỷ tỷ làm sao vậy? Sắc mặt không tốt vậy sao? Đã mời Ngự Y tới xem chưa?"

Hoàng Hậu mặc một chiếc áo rất rộng, thân hình có vẻ hơi mập mạp, Kim Chi phía sau cầm quạt phe phẩy gió mát cho nàng, nghe câu hỏi của Thục Phi, Hoàng Hậu chỉ khoát tay: "Bản cung gần đây hơi cảm lạnh, bệnh vặt thôi, Thục Phi muội muội không cần lo lắng, mời Ngự Y làm gì cho phiền toái, Kim Chi cũng biết chút y thuật, bản cung uống thuốc của nàng đã khoẻ hơn nhiều rồi."

"Vậy thì tốt, có điều Hoàng Hậu tỷ tỷ vẫn nên nghe muội muội mời Ngự Y đến thì hơn, đỡ cho để lâu thành tật." Lời này của Thục Phi thật ra chỉ bình thường, nhưng Hoàng Hậu nghe được trên mặt lại có chút căng thẳng, vội vàng nói không cần.

Kim Tại Hưởng cảm thấy không thú vị, bưng chén trà đến ven bờ nước, nơi này mát mẻ, bên tai còn có chút hơi nước âm ẩm, tiếng đám ngừoi trò chuyện bên trong rất ít khi truyền tới.

"Bảo Phi nương nương hẳn cũng không thích nơi đông người phải không." Mộc Dung Cơ không biết đứng sau Kim Tại Hưởng từ khi nào.

Kim Tại Hưởng mỉm cười: "Cũng bình thường, chỉ cảm thấy nhiều người ngột ngạt thôi."

Mộc Dung Cơ liếc nhìn mặt nước một cái, mỉm cười: "Bảo Phi nương nương, trong hồ này còn có cá đấy."

"Ừ." Kim Tại Hưởng vốn định đứng một mình một lát rồi đi, không ngờ nửa đường mọc ra một Mộc Dung Cơ, giống như muốn nói cái gì với cậu mà cứ úp úp mở mở.

Mộc Dung Cơ thấy Kim Tại Hưởng có vẻ không muốn nhiều lời với nàng, bỗng nhiên nói: "Bảo Phi nương nương mấy ngày nay được sủng ái, có từng nghĩ tới nhỡ may một ngày nào đó trái tim Hoàng Thượng chạy đến chỗ người mới, người sẽ phải làm gì không?"

"Hình như đây là chuyện riêng của bản cung thì phải, liên quan gì đến Mộc Dung Cơ?"

Sắc mặt Kim Tại Hưởng lạnh xuống, nghe lời này xong, mặc kệ Mộc Dung Cơ có mục đích gì cậu đều không muốn biết. Hiện giờ cậu là Bảo Phi mà không phải Lương Nghi trước kia, Mộc Dung Cơ lấy thân phận gì nói thế với cậu? Nếu đối diện là Dung nam Phi, Tĩnh Phi hay Nhàn Phi cậu đều không có loại phản ứng này, nhưng nay đối diện là Mộc Dung Cơ thì khác nhau xa lắc.

Mộc Dung Cơ ý đồ quá lớn, luôn tưởng tượng thân phận mình có thể khinh thường bất cứ kẻ nào. Đối với cung phi không nhìn rõ bản thân như vậy, Kim Tại Hưởng thầm nghĩ: cực kỳ không muốn để ý đến ngươi!

"Lẽ nào Bảo Phi nương nương không muốn một đồng minh sao?" Mộc Dung Cơ thấy cậu muốn đi, vội vàng hỏi phía sau.

Kim Tại Hưởng cười nhạt quay đầu: "Lúc trước Đoan Mộc Tiểu Chủ cũng từng hỏi bản cung như vậy, bản cung từ chối nàng, hiện giờ... Bản cung cũng từ chối ngươi. Ta không cần đồng minh." Hoàng Thượng chỉ có một, dựa vào cái gì cậu muốn kết một đồng minh không an phận, chia Hoàng Thượng cho nàng một nửa?

Hoàng Thượng không phải đồ ăn, có thể chia chác nhau. Nghĩ đến giây phút dịu dàng của người kia, bước chân Kim Tại Hưởng hơi dừng. Hoàng Thượng, cũng là một người sống đấy. Không phải số liệu trong trò chơi, không phải mục tiêu cần chinh phục, có một người như vậy ở bên cạnh, dù là băng lạnh khó tan chỉ sợ cuối cùng vẫn biến thành một vũng nước xuân.

Khi Kim Tại Hưởng đang nghĩ vậy thì thân mình bỗng bị người đụng phải, khi cậu đang định đứng vững lại thì một người nhào vào trong lòng, khiến thân mình lảo đảo của cậu thêm một phần sức nặng...

Bước chân cậu hoảng loạn, cùng người trong lòng rơi mạnh vào trong hồ.

"Tùm" một tiếng, nước trong hồ bắn tung lên.

Continue Reading

You'll Also Like

211K 16.2K 58
"Xin lỗi nha, tao chỉ có thể dịu dàng với một mình em thôi chứ người khác thì đéo nhé." ᴛʀᴜʏᴇ̣̂ɴ ᴄʜᴀ̆́ᴄ ᴄʜᴀ̆́ɴ sᴇ̃ ɴɢᴏ̣ᴛ! ʜᴏᴀ̣̆ᴄ ᴋʜᴏ̂ɴɢ.. ᴛᴜɪ ᴋʜᴏ̂ɴɢ...
62.2K 7.1K 33
Author: SnowDevil- 04-01-2019. Fic đang trong quá trình viết và được đăng tải khi hoàn thành từng chương một. Vì tính chất cuộc sống của tôi khá lộn...
10.4K 1K 9
Khi Hoseok phát hiện ra Yoongi là một little. ~~~~~~~ Author: @youwontfindit Translator: @flora301203 Bản dịch đã...
114K 13.7K 90
FANFICTION jungjihun có một anh ngiu sơ hở là block có lúc chữa lành, có lúc không thật sự luôn đấy? lsh cảm thấy bất lực nhưng lsh không thể làm gì...