Chương 103: Quảng trường Ngũ Tỉnh 6

88 6 1
                                    

 (Zingtruyen, truyenhhh, truyenfic, lovetruyen, wattruyen... đều là các trang ăn cắp)

Những tờ báo ghi lại ngọn nguồn của Quảng Trường Ngũ Tỉnh rách tung toé, rất nhiều chữ viết đều bị mờ, không rõ nét, không biết có phải giám đốc Tôn Thịnh bị rãnh rỗi hay không, thế nhưng ông ấy dùng bút đỏ ghi lại thêm một lần nữa.

Đương nhiên, có khá nhiều ký tự có nét bút không khớp, không giống như là giám đốc Tôn Thịnh viết.

Nhưng chữ "Tỉnh" (Giếng), lại bị giám đốc Tôn Thịnh khoanh tròn nhiều lần, điều này có thể thấy được ông ấy rất coi trọng nó.

Điền Chính Quốc đã lật xem xong những tờ báo này và bắt đầu phân tích:

"Vụ cháy ở cửa hàng bách hóa Tân Huy có lẽ có liên quan đến giám đốc Tôn Thịnh và Triệu Tài bọn họ, có lẽ sau khi phóng hoả bọn họ còn làm thêm việc gì đó mới xảy ra những chuyện ở phía sau, khiến cho Quảng Trường Ngũ Tỉnh bị bỏ hoang như hiện i."

"Nhưng ngay lúc này, bọn họ ở lại đây tuần tra ban đêm, họ muốn làm cái gì? Hoặc là, bọn họ muốn tìm thứ gì ở Quảng Trường Ngũ Tỉnh.

"Ban ngày không có tiện, cần phải làm vào ban đêm."

"Còn cố ý phân chia ra từng giai đoạn...... Có phải bởi vì ở một thời điểm cụ thể nào đó, sẽ có sự nguy hiểm xuất hiện ở cửa hàng bách hóa Tân Huy hoặc là những nơi khác?"

Kim Thái Hanh: "Đúng vậy, Triệu Tài, Trần Hưng và những người còn lại chiếm cứ thời gian tuần tra đầu tiên là 7 đến 9 giờ, có ý nghĩa là bọn họ biết được trong thời gian này sẽ không gặp phải tình huống nguy hiểm trong quá trình tuần tra"

"Nhưng bọn họ đang muốn tìm cái gì?"

"Tiền, hoặc là thứ gì có giá trị" Kim Thái Hanh nói: "Năm người Tôn Thịnh, Triệu Tài, Lý Kiện, Trần Hưng và Ngô Hữu là bởi vì nguyên nhân gì mới tụ tập ở bên nhau, nếu biết được cái này, chúng ta có thể hiểu rõ động cơ của bọn họ."

"Mà chúng ta, không bằng trước tiên nên đi tìm vị trí của năm cái giếng này nằm ở nơi nào."

"Anh nói đúng." Điền Chính Quốc gật đầu.

Cậu nói: "Cửa hàng bách hóa Tân Huy chỉ cháy ở hai tầng trên, còn có tầng hầm đầu tiên và tầng hầm thứ hai, nhưng cố tình tầng một của toà bách hoá lại không có việc gì."

"Cứ như thể kẻ phóng hỏa cố tình giữ lại lối ra này, để có thể thoát ra ngoài trong trường hợp có chuyện gì đó ngoài ý muốn xảy ra.

"Tranh thủ bây giờ vẫn còn một chút thời gian, không bằng chúng ta đi xuống tầng ngầm xem một cái."

Điền Chính Quốc nâng lên cổ tay nhìn vào chiếc đồng hồ điện tử thời gian trên đó là 10 giờ 5 phút, cách 11 giờ còn có hơn 50 phút.

Thời gian còn đủ dùng.

Vì thế hai người liền đi đến lối ra vào của cầu thang hướng đến tầng ngầm ở lầu một.

Cửa hàng bách hóa Tân Huy có điện, cũng có thang máy đi xuống, nhưng hiện tại vẫn là ban đêm, vẫn là ở nơi nguy hiểm, tốt nhất không cần đi thang máy.

[TaeKook] Luân Hồi 1 [Hoàn]Where stories live. Discover now