CHương 80: Âm Hôn hồi sát 9

88 7 0
                                    

(Zingtruyen, truyenhhh, truyenfic, lovetruyen, wattruyen... đều là các trang ăn cắp)

Điền Chính Quốc không yêu cầu có thể dò hỏi ra được một kết quả mỹ mãn, lập tức băng qua rừng núi đến đây.

Càng đến gần phía sau ngọn núi lại càng vắng vẻ, cho đến khi có thể nhìn thấy các cửa hàng ở dưới chân núi và lưng chừng núi, tối đen như mực nối tiếp nhau.

Nhiều như vậy, làm thế nào tìm được đây?

Kim Thái Hanh nhìn một vòng rồi nói: "Ở nhiều cửa hang bùn đất có dấu chân, cỏ cây cũng không rậm rạp, có nghĩa là trong khoảng thời gian gần đây có người tới đây, bên trong có thể vẫn còn người sống."

"Ngược lại, người chết thì không cần đưa cơm tới nữa."

Điền Chính Quốc: "Chẳng lẽ tất cả những người già ở thôn Thạch Kiều sẽ được gửi đến đây sao... Nếu không thì tại sao bà cụ bảy mươi tuổi kia vẫn ở nhà?"

Điền Chính Quốc đoán rằng có lẽ những phong tục xấu như gửi lò tử thần và mộ nồi đất đã bị dừng lại, và cha của Phương Tú Vân hẳn là được gửi đến đây vì một lý do nào đó.

E rằng chỉ được vài cái hang là có người sống.

Sự thật đã chứng minh rằng đúng là như vậy, Kim Thái Hanh leo lên sườn núi tìm kiếm một hồi trước, sau đó xuống và lắc đầu nói: "Không có người sống, tất cả đều là xương, và một số bộ xương vẫn còn mặc đồng phục cảnh sát, mang giấy chứng nhận phóng viên,...

Những người này chắc là những người đầu tiên đến để điều tra sau khi thôn Thạch Kiều không thể ra ngoài được nữa...

Đáng tiếc là cuối cùng họ lại âm thầm chết trong hang động hẻo lánh này. Nhìn những vết thương trên bộ xương cũng phải giật mình, nhìn cái là biết ngay không phải tử vong bình thường.

Ngôi làng này thật sự có quá nhiều tội ác, dù mới qua một ngày, nhưng Điền Chính Quốc đã đủ nhận ra rồi.

"Xem xét chân núi một lần nữa đi." Kim Thái Hanh nói.

"Ừ." Điền Chính Quốc gật đầu.

Mộ nồi đất là mộ đào từ dưới đất lên, càng lên đến đỉnh thì sẽ xây thêm gạch, tận đến khi bít kín toàn bộ ngôi mộ, người già sẽ chết bên trong và không bao giờ ra được nữa.

Bia mộ sẽ được dựng trước bên ngoài mộ.

Điều này giúp Điền Chính Quốc và Kim Thái Hanh tìm được người dễ dàng hơn.

Họ lần theo tên cha của Phương Tú Vân và không bao lâu đã tìm thấy một ngôi mộ có tên cha Phương ở cửa hang động.

Đỉnh của ngôi mộ vẫn chưa được bịt kín hoàn toàn, để lại một chút khe hở.

Từ khe hở nhìn vào bên trong, tối đen như mực, và không biết là có ai ở trong không, hay có ai còn sống hay không.

Điền Chính Quốc hơi cúi xuống và gọi tên cha Phương.

Lần đầu tiên gọi, lăng mộ không có động tĩnh gì, nhưng đến lần thứ hai và thứ ba, bên trong bỗng nhiên truyền ra tiếng sột soạt, như có người đang bò.

[TaeKook] Luân Hồi 1 [Hoàn]Where stories live. Discover now