[KHR] [Tái Bản] LIFE

By Vongola_Hanami

236K 43.7K 4.1K

Tên cũ [Tôi Không Phải Nữ Chủ] Warning: Có yếu tố trầm cảm, bạo lực, selfharm, suicide,... nên cân nhắc trước... More

Văn án
Chương 1_Hiiragi Yoru
Chương 2_Shimizu Sora
Chương 3_Bạn qua mạng
Chương 4_Kanpeki Aino xuất hiện
Chương 5_Yamamoto Takeshi
Chương 6_Nụ cười khi ấy
Chương 8_Yêu
Chương 9_Không hoàn hảo
Chương 10_Ai cũng yêu quý cô ta
Chương 11_ Buổi sáng đầy biến động
Chương 12_Gokudera Hayato
Chương 13_ Lọn tóc đen
Chương 14_Bên nhau vui vẻ như thế...
Chương 15_Sống tiếp vì tớ
Chương 16_Đồng cảm
Chương 17_Trò chuyện (1)
Chương 18_ Trò chuyện (2)
Chương 19_Nagi
Chương 20_Sasagawa Ryohei
Chương 21_Lời mời
Chương 22_Cô độc
Chương 23_Tiếng đàn
Chương 24_Mafia
Chương 25_ Vongola
Chương 26_ Kẻ bắt nạt và người bị bắt nạt
Chương 27_Nước mắt
Chương 28_ Nỗi buồn của một người cô độc
Chương 29_Phù thủy
Chương 30_Vô đề
Chương 31_Hỗn loạn trong quán
Chương 32_Trò chuyện trong đêm
Chương 33_Lambo và Ipin
Chương 34_Dino Cavallone
Chương 35_Khách được mời
Chương 36_Người mẹ
Chương 37_Cơm chiều
Chương 38_Ôi, trẻ con...
Chương 39_Kẻ ngốc
Chương 40_Hắc ám
Chương 41_Cậu đã đúng
Chương 42_Kết thúc cuối cùng?
Chương 43_Tha thứ
Chương 44_Tối
Chương 45_ Đêm tĩnh mịch
Chương 46_Xếp hạng
Chương 47_ Quên
Phiên ngoại 1_ 50 fact về Hiiragi Yoru
Chương 48_ Ký ức
Chương 49_Biến cố
Chương 50_Bệnh viện
Chương 51_Ảo thuật
Chương 52_ Giày vò
Chương 53_Bị nhốt
Chương 54_Vết thương
Chương 55_Ngượng ngùng
Chương 56_ Thời gian về đêm
Chương 57_ Sáng sớm
Chương 58_Trốn thoát
Chương 59_Quân cờ
Chương 60_Mối liên kết
Chương 61_Mơ
Chương 62_ Irie Shoichi
Chương 63_Tỏ tình
Chương 64_Thăm bệnh
Chương 65_Đây là mơ
Chương 66_Xuất viện
Chương 67_Tiệc sushi
Chương 68_Phát hiện
Chương 69_ Phản bội (1)
Chương 70_Phản bội (2)
Chương 71_Hôm nay trời đổ mưa
Chương 72_Nhật ký
Chương 73_Đừng chạm vào tôi
Chương 74_Nhận lỗi?
Chương 75_Thất vọng
Chương 76_Mưa
Chương 77_Không được cười
Chương 78_Đêm muộn
Chương 79_Bánh bao
Chương 80_Bianchi
Chương 81_Anh trai màu trắng
Chương 82_Đó không phải tình yêu
Chương 83_Deja vu
Chương 84_Sau cơn mưa
Chương 85_Gọi tên
Chương 86_Không xứng đáng để làm mẹ
Chương 87_Thường dân
Chương 88_Chăm sóc người bệnh
Phiên ngoại 2_ ABO! AU [Yoru x Sora x Yoru]
Chương 89_Người của ta
Chương 90_Trung nhị vs Ngựa chứng
Chương 91_Trên sân thượng
Chương 92_Trước cơn giông
Chương 93_Những kẻ nguy hiểm xuất hiện
Chương 94_Sự ghé thăm không mong đợi
Chương 95_Rác rưởi
Chương 96_Một đám điên
Chương 97_Câu chuyện y phục
Chương 98_Cảm xúc của vị vương tử ấy
Chương 99_Chuyện ăn uống của Boss Varia
Chương 100_Vị mafia tử tế
Talk Show with LIFE: Phần 1
Chương 101_Đêm dài
Chương 102_Có một tên điên giàu có
Chương 103_Sự quan tâm
Chương 104_Tựa như một bộ phim kinh dị
Chương 105_Cách nhanh nhất để có thể ngủ ngon
Chương 106_Đưa em đi bất cứ đâu
Chương 107_Tuyệt vọng yêu người
Chương 108_Nhà hàng món Âu ven biển
Chương 109_Hội ngộ ngựa chứng
Chương 110_Kẻ tám lạng người nửa cân
Chương 111_Đêm đầy giông
Chương 112_Trước đêm Bão
Chương 113_Gặp lại Vongola
Chương 114_Trận đấu của Bão
Chương 115_ Ủy viên trưởng xuất hiện
Chương 116_Trị an ở Namimori cũng có lúc không tốt
Chương 117_Câu chuyện về mái tóc
Chương 118_ Trước khi Mưa rơi
Chương 119_Uỷ viên trưởng nổi tiếng ngang ngược
Chương 120_Chưa từng thay đổi
Chương 121_Ảo ảnh và máu
Chương 122_Khi nỗi đau trở thành sự an ủi
Chương 123_Vẫn chưa đến lúc
Chương 124_Đánh cược
Chương 125_Nếu đây là điều em muốn
Chương 126_Từ địa ngục trở về
Chương 127_Kẻ nắm luật xuất hiện
Chương 128_Ngọn lửa thứ tám
Chương 129_Vào ngày hôm ấy (1)
Chương 130_Vào ngày hôm ấy (2)
Chương 131_Bắt đầu của một cuộc đời dở tệ
Chương 132_Cậu có muốn trả thù không?
Chương 133_Trả thù: Ngày đầu tiên
Chương 134_Ký ức là lưỡi dao giết chết con người
Chương 135_Vô đề
Chương 136_Mọi thứ đều đã được sắp đặt
Chương 137_Xin chào Kanpeki-san
Chương 138_Kết cục cuối cùng phải là BE
Chương 139_Đừng có chết sớm quá đấy
Chương 140_Địa ngục đã ở ngay trước mặt
Chương 141_Cuộc đi săn bắt đầu
Chương 142_Tôi sẽ giết hết các người
Chương 143_Vongola VS Hiiragi Yoru
Chương 144_Hận thù là lý do để sống tiếp
Chương 145_Nụ hoa nhỏ liệu sẽ nở?
Chương 146_Tấn công
Chương 147_Yoru mười năm sau
Chương 148_Tuyệt vọng và hận thù
Chương 149_Ước muốn
Phiên ngoại 3_Xin em đừng chết
Chương 150_Say đắm
Chương 151_Tách biệt
Chương 152_Per te farei di dutto
Chương 153_Lời nguyền
Chương 154_Sống hay chết, cái nào đáng sợ hơn?
Chương 155_Hối hận
Chương 156_Nuối tiếc
Chương 157_Một thế giới khác
Chương 158_Em đã chết đi như thế đấy
Chương 159_Morte Nera
Chương 160_ Người của Millefiore
Chương 161_ Tôi thua rồi
Chương 162_ Như hoa
Chương 163_Xin hãy yêu lấy chúng tôi
Chương 164_Dạo phố
Chương 165_Đừng làm vẻ mặt đó
Chương 166_Quả táo thối
Chương 167_Varia 10 năm sau
Chương 168 + 169
Chương 170 + 171

Chương 7_Gia đình

1.6K 336 23
By Vongola_Hanami

"Chát!"

"Đồ trộm cắp! Bọn tao đã cho mày một nơi ở và nuôi mày lớn đến bây giờ để mày trả ơn như thế đó sao!?"

Hiiragi Yoru đưa tay chạm vào một bên má bị đánh đến mất cả cảm giác, lông mày khẽ nhíu lại, cô thầm chậc lưỡi một tiếng, mắng thầm trong lòng. Bà ta không thể đánh cô với bàn tay đã cắt móng đàng hoàng sao? Móng tay nhọn hoắc của bà ta lại làm xước cả gò má của cô rồi này, đau muốn chết.

"Tôi cần phải nói bao nhiêu lần nữa đây? Đó là tiền của tôi! Là công sức của tôi kiếm được nhờ vào công việc làm thêm!"

Yoru cắn môi, hướng mắt về phía cha của mình mà kiên nhẫn đáp lại. Đôi mắt cô mở to cố gắng tìm kiếm lấy một sự tin tưởng và đồng cảm ở người đàn ông có quan hệ ruột thịt với mình, dù chỉ là một chút cũng được. Nhưng sự thật vẫn luôn nghiệt ngã như thế, người đàn ông đó vẫn một mặt lạnh tanh dửng dưng như thế, không một chút tình cảm mà nhìn con gái của mình.

"Chứng minh đi. Làm sao tao có thể tin tưởng mày được chứ?"

Vô vọng...

Người cha này đối với cô dường như đã không còn bất kì một hi vọng nào nữa rồi. Yoru siết chặt nắm tay một lúc, sau đó lại đành buông lỏng ra, giống như đã hoàn toàn nguyện ý từ bỏ một thứ gì đó mà bản thân đã luôn níu kéo. Là mơ mộng hão huyền khi cô nghĩ ông ta sẽ tin tưởng vào con gái của mình. Vốn dĩ ngay từ khi bước chân vào căn nhà này, ông ta đã chưa một lần nào xem cô là con gái rồi...

"Tại sao tôi phải chứng minh cho người vốn dĩ chẳng có một chút lòng tin nào cho tôi chứ?"

"Cái gì?"

"Thôi anh không cần nói nữa đâu. Chắc chắn là nó ăn trộm rồi!" Người mẹ kế như thường lệ hất mặt, từ trên khinh bỉ nhìn xuống cô, khóe môi cong lên cười trào phúng, "Cứ cho là nó đi làm thêm đi. Chắc chắn cũng không phải là công việc đàng hoàng gì đâu."

"Dám lắm nó làm gái bán hoa(*) đấy, giống như người mẹ đáng kinh tởm của nó."

(*) Gái bán hoa: gái điếm

Lời nói cay nghiệt của người đàn bà kia giống như con dao sắc bén cắt đứt sợi dây kiên nhẫn cuối cùng của Yoru. Thiếu nữ cứng người, đôi mắt màu đỏ trừng to nhìn kẻ vừa mới phát ngôn kia, sắc đỏ ngày càng trở nên đặc quánh đáng sợ, chỉ hận không thể trào ra huyết dịch căm hận.

Thoắt một cái, Yoru lấy trong túi ra con dao găm bỏ túi của mình, một tay bóp lấy cổ người phụ nữ kia nháy mắt khống chế bà ta trên sàn. Mũi dao nhọn đâm xuống thảm tatami, phần lưỡi sắc bén sượt qua gò má trắng bệch, máu bắt đầu ứa ra.

"Này, ai cho phép bà nói như thế với mẹ tôi hả? Bà nói tôi thậm tệ ra sao tôi cũng sẽ không quan tâm, nhưng dám đụng tới mẹ tôi thì tôi không có gì đảm bảo khuôn mặt xấu xí của bà được nguyên vẹn đâu."

Người đàn bà bị khống chế trên sàn, tròng mắt mở to liếc nhìn con dao đang cận ngay kề gò má của mình, hoảng sợ hét toáng lên, "Con khốn! Mày đang làm cái quái gì vậy hả!? Mày bị điên rồi đúng không?"

Khuôn mặt Yoru cứng lại, lạnh như băng, giọng điệu không một chút cảm xúc nói: "Phải, tôi bị điên rồi, vì thế nên tôi không ngại giết bà ngay bây giờ đâu."

"Đủ rồi Yoru! Mày rốt cuộc còn muốn bao nhiêu tai họa vào cái nhà này nữa hả!?"

Động tác của cô chợt dừng lại, mái tóc màu tím khói rũ xuống mập mờ che đi đôi mắt tràn ngập huyết sắc đang mở to nhìn người đàn ông đang đứng trước mặt.

"Đáng lẽ lúc đó tao nên bỏ mày ở trại mồ côi cho rồi! Từ ngày mày bước chân vào cái nhà này, nơi đây chưa từng yên ổn một lần nào!"

Yoru chậm rãi đứng dậy, rời khỏi người của mẹ kế, đôi mắt vẫn chằm chằm nhìn người đàn ông được xem là cha của mình. Suốt mấy năm qua, cuối cùng ông ta cũng chịu mở miệng nói ra cảm xúc của mình rồi... Dù biết chuyện này sẽ xảy ra, nhưng tại sao cô lại cảm thấy hụt hẫng như vậy chứ?

"Ý của ông... là gì?"

Người đàn ông nhìn thẳng vào đôi mắt rực sáng đến kinh dị của đứa con gái, hít một hơi thật sâu, sau đó hét lên.

"Mày chính là sai lầm lớn nhất của tao, Yoru! Tao ước không sinh ra mày!"

【Đáng lẽ... tao không nên sinh mày ra mới đúng!】

"Đó là... ông nói thật lòng phải không?"

"Đúng vậy."

Lách tách, lách tách. Trời bên ngoài, đột nhiên đổ cơn mưa...

. . .

Shimizu Shisute từ bên trong quán ăn nhìn ra ngoài cửa sổ nhịn không được trút một tiếng thở dài. Tuy biết là cũng sắp đến mùa mưa nhưng chẳng phải lúc sáng trời vẫn còn nắng gắt lắm sao? Mưa đêm thường rất lạnh và dai dẳng nên những người làm ca đêm về muộn thường sẽ ghé qua quán để tránh mưa và sưởi ấm. Có lẽ sẽ đông khách lắm đây...

"Mình nên đặt mua thêm lương thực và chuẩn bị cho thực đơn giữ ấm..."

Shisute gãi đầu lầm bầm trong miệng, còn định quay trở vào bếp tiếp tục lau dọn thì cửa quán đột nhiên mở ra, tiếng chuông leng keng vang lên át đi tiếng mưa lắc rắc ngoài trời. Người đàn ông xoa xoa gáy, trong đầu còn không biết là vị khách nào lại ghé qua trong khi quán còn chưa mở cửa, ánh mắt biếng nhác cất cao giọng.

"Xin lỗi nhưng vẫn chưa đến giờ m-"

Lời còn chưa kịp nói hết ra ngoài thì đã bị Shisute nuốt ngược trở lại. Người đàn ông trừng mắt kinh ngạc nhìn thiếu nữ đang đứng trước cửa, từ trên xuống dưới đều ướt sũng nước mưa, khuôn mặt tái nhợt như thường ngày vẫn mỉm cười tỏ vẻ không có gì.

"Chào buổi tối Shimizu-san."

"Yoru!? Em-Em bị làm sao vậy!?"

Shimizu Shisute gấp gáp đi đến chỗ Yoru, biểu tình lo lắng đưa tay nâng khuôn mặt lạnh ngắt của cô lên. Rất nhanh, anh ta liền nhìn thấy những vết xước vẫn còn đọng máu khô trên phần bên má ửng đỏ đang dần chuyển sang sắc tím. Shisute cúi thấp người, đôi mắt hơi nheo lại kiểm tra vết thương cho Yoru, động tác nhẹ nhàng như sợ chỉ một chút bất cẩn cũng có thể làm đau đứa trẻ này vậy.

"Yoru, rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra? Tại sao em lại..."

"Hì, Shimizu-san..."

Yoru đột nhiên híp mắt khì cười, chậm rãi nắm lấy bàn tay to lớn đang ôm lấy má mình, siết lấy thật chặt giống như đang cố gắng nén lấy những cảm xúc thật đang cuộn trào trong lòng, nụ cười trên môi chưa từng yếu ớt đến như thế.

"Em bị đuổi ra khỏi ra nhà rồi. Có thể cho em ở lại đây một đêm thôi được không?"

. . .

Góc tâm sự của tác giả:

Vì mọi người nói đã mang nói bảo hiểm nên toi rất yên tâm, có thể bẻ lái bất kì lúc nào ✧( •˓◞•̀ )

Dạo gần đây kaomoji ưa thích của toi là mặt này ✧( •˓◞•̀ ), rất giống gương mặt của toi khi ngược con gái ✧( •˓◞•̀ )

Continue Reading

You'll Also Like

189K 8.1K 57
lichaeng
80.7K 6K 43
nơi chỉ có chúng ta lck/lol written by: dreamer
45.5K 4.9K 38
Tôi không dám ngoại tình, anh ấy nói lúc tôi ngủ sẽ giải phẫu xem tim tôi hình gì? Tôi không dám ngoại tình, em ấy nói sẽ mua lại bệnh viện. Đuổi việ...
27K 2.7K 32
"Người yêu cũ bị gì ấy nhỉ?" "Bị đáng yêu đấy" Những việc diễn ra trong truyện đều là hư cấu, không áp đặt lên đời thực!