Chương 25

11.4K 675 46
                                    

Hồ thành vào tháng mười một đã bắt đầu có dáng dấp ngày đông, mặc dù chưa có tuyết rơi, mọi người cũng đã mặc áo bông. Bởi vì Hồ thành ngoài có nhiều hồ, còn có nhiều gió.

Đương nhiên, mỗi ngày gió đều không giống nhau, sẽ không để cho người ta cảm thấy đơn điệu không thú vị. Ví dụ như hôm nay là gió tây bắc, ngày mai có khả năng là gió bắc. Mỗi một ngày cũng có khả năng gặp kinh hỉ, ví dụ như buổi sáng là gió tây bắc cấp 1-2, đến giữa trưa sẽ biến thành cấp 3-4. Nhìn chung sẽ không để người ta cảm giác chỉ có một loại gió thổi qua.

Có người nói, Hồ thành gió mỗi năm chỉ thôi hai lần, mỗi lần nửa năm.

Ở bên ngoài một thời gian dài, lúc Lục Thi Duy vừa mới trở lại Hồ thành có chút không thích ứng được, trải qua hai tháng, không riêng gì thích ứng với khí hậu này, công tác cũng dần thuận buồm xuôi gió.

Lúc đang cảm thán gió đến, Lục Thi Duy đang trên đường đưa văn kiện đến một tòa nhà khác. Gió thổi loạn mái tóc dài của nàng, nàng đành một tay kẹp lấy cặp văn kiện, một tay giữ lấy tóc bị thôi, để mình nhìn qua không có quá giống nữ quỷ. Chẳng qua mặc cho nàng có cố gắng như thế nào, đều không tránh được bị gió làm lộn xộn. Nàng cúi đầu nhìn cái bóng mình dưới ánh mặt trời, không khỏi mỉm cười.

Tóc bị gió thôi đến ngớ ngẩn.

Trên đường đi, nàng chợt nhớ tới một bài thơ, trong đó có một câu là: Hai mươi năm đến dưỡng dục tôi chính là tám mặt gió, thế giới đi về phía trước, tôi lại giữ trong lòng áy náy.

Ở thời trung học của nàng, câu này thơ đã từng xuất hiện trên mặt báo học trò với hình thức điền vào ô trống, lúc ấy mạng internet chưa có phát triển như bây giờ, gặp được thứ không biết cũng không có Baidu, đề mục lúc đó thật sự rất làm khó kiến thức phong phú của bạn học.

Nàng còn nhớ Lạc Vĩ Vĩ điền chính là —— bánh bao.

Nghĩ lại vẫn không nhịn được cười. Thật ra thì Lạc Vĩ Vĩ so với nàng càng giống cung Nhân Mã, cơ bản phù hợp với những đánh giá của người ngoài về cung Nhân Mã, lạc quan, lương thiện, cởi mở... Ngoại trừ hoa tâm.

Rõ ràng cùng là cung Nhân Mã, sinh nhật cách nhau vẻn vẹn 6 ngày, nhưng tính cách lại khác biệt rất nhiều. Lục Thi Duy trầm tính hơn, vì lẽ đó nên có lúc nhìn qua như khó hòa nhập, mà Lạc Vĩ Vĩ lại yêu thích thể hiện, nhìn qua càng hướng ngoại hơn.

Đưa xong tài liệu, nàng còn đang suy nghĩ về bài thơ kia, nghĩ đến từ nhỏ Lạc Vĩ Vĩ thật sự là đứa tham ăn, cái gì cũng không thoát khỏi ăn. Sau đó khi bài báo công bố đáp án, Lạc Vĩ Vĩ còn không phục lắm, cô nói sao có thể là đón gió? Chẳng lẽ tác giả này cũng lớn lên ở Hồ thành?

Mỗi lần nhớ tới Lạc Vĩ Vĩ, Lục Thi Duy đều là nghĩ đến muốn gặp cô nhiều hơn trêu chọc một chút, mặc dù có lúc cô luôn làm người khác nổi giận, nhưng nghĩ đến bản chất của cô, lại không nổi giận với cô được. Không biết lúc cô nhớ đến mình nghĩ gì, hẳn không phải cái gì đó tốt đẹp rồi.

Khi trở về gió lại lớn thêm một chút, Lục Thi Duy không khỏi bước nhanh hơn, sao gót giày cao quá vậy, căn bản bước đi không vui. Thật nàng không thích mang giày cao gót cho lắm, chẳng qua là vì đứng ở trước mặt Lạc Vĩ Vĩ cao hơn Lạc Vĩ Vĩ một chút mà thôi.

[BHTT - Edit Hoàn] Bỗng dưng muốn yêu người - Lạc Mạc Chi VũWhere stories live. Discover now