Chương 10

569 41 11
                                    


Vốn không gian của hai người, nhiều hơn hai người, bắt đầu trở nên chen chúc, đặc biệt là âm thanh nói chuyện, đặc biệt là âm thanh làm cho người muốn bịt tai. Đặc biệt là lão thái thái, nhàn rỗi vô sự, một đôi mắt dường như dính vào trên người hai anh em Điền Đại Tráng, thân thể bị bệnh không có biện pháp chỉ có thể giam cầm ở trong căn phòng bốn bức tường này, miệng lại càng không chịu ngồi yên, thì thầm nói không để yên, bởi vì con trai nàng là hủ nút, Điền Tiểu Mãn là người ngạo kiều không thích quản người khác, cho nên nàng cố gắng bắt lấy Điền Đại Tráng phát lực, truy vấn ngọn nguồn:

"Hai người các cậu là anh em sao? Tôi nhìn như thế nào cũng thấy lớn lên tuyệt đối không giống nhau? Em trai của cậu so với cậu được hơn nhiều, bộ dáng cũng tuấn..."

"Cha mẹ hai người đâu? Còn có thân thích đâu? Như thế nào em trai cậu nằm viện lâu như vậy cũng không không gặp thân thích bạn bè xách hoa quả đến thăm..."

"Cậu bao nhiêu tuổi? Hai mươi hai? Vậy em trai cậu không phải là học sinh cấp 3 à? Tướng mạo non nớt, chẳng qua, nhìn không giống, em trai cậu nhìn giống như là người đi làm, hơn nữa giống như một lãnh đạo, so với cậu lợi hại..."

"Cậu cưới vợ chưa? Không có à? Hắc, như thế nào không kết hôn? Trước thành gia sau lập nghiệp. Đã có vợ và con mới càng cố gắng hơn. Không gấp à? Không gấp cũng có thể tìm một người bạn gái, muốn hay không thím giúp cậu giới thiệu một người, chẳng qua, nếu là trở thành thật, cậu nên cho tôi một phần quà tạ lễ, địa phương chúng tôi có một quy cũ là một ngàn hai..."

Điền Đại Tráng gặp nữ nhân như nữ đường tăng, bắt đầu còn không cảm thấy, về sau bên tai rốt cục giống mọc kén, hận không thể tìm một sợi dây xâu lại, làm cho Điền Tiểu Mãn chế nhạo anh nói: "Bảo anh không cần quản những người nhàm chán này. Anh lại không biết nàng, làm gì đối với nàng hữu vấn tất đáp? Hiện tại biết rõ không thể trêu vào đi?"

Không thể trêu vào tôi còn trốn không được sao? Điền Đại Tráng nghĩ như vậy, liền không thích ở trong phòng bệnh ngây ngốc, cộng thêm bản thân anh chính là người không chịu ngồi yên, cho nên anh bắt đầu phục vụ ăn uống cho Điền Tiểu Mãn cùng với một đống sự tình ok khoảng thời gian rãnh sau đó đi ra ngoài dạo một lát, Điền Tiểu Mãn đương nhiên cũng sẽ không ngăn anh. Thời gian dần qua thời gian đi dạo này càng ngày càng dài, vừa bắt đầu không quá mười phút, hôm nay vậy mà sắp hai giờ còn không thấy người trở về.

Điền Đại Tráng có chút sốt ruột, lão thái thái giường bênh cạnh không có đối tượng nói chuyện, lại chuyển hướng Điền Tiểu Mãn lải nhải: "Anh trai cậu hôm nay đi ra ngoài đã lâu đi? Cậu ta đi làm gì? Đi ị sao? Đều hơn hai giờ rồi, chính là đẻ trứng cũng đủ rồi."

Điền Tiểu Mãn cả giận nói: "Bà mới đẻ trứng. Bà chính là không có đẻ trứng cũng so với gà mẹ ấp trứng còn có thể om sòm hơn 'khanh khách đát' 'khanh khách đát' phiền chết người đi được, làm hại anh trai tôi ở trong phòng cũng ngốc không được, trốn đi ra ngoài."

Lão thái thái lại bắt đầu ồn ào: "Ai, cậu làm sao nói chuyện..."

Con trai lão thái thái trước sau như hũ nút, lúc này khuyên nhủ lão thái thái nói: "Được rồi, mẹ, đừng nói nữa. Cậu trai trẻ nói chuyện là không để ý, chẳng qua, mẹ xác thực cũng quá lải nhải rồi, người ta là người bệnh, cần hoàn cảnh yên tĩnh, người liền bớt tranh cãi."

NHẶT TỔNG TÀI SINH BÁNH BAOWhere stories live. Discover now