Chương 49

308 21 0
                                    

Đại Tráng cầm đến đổ mồ hôi, bởi vì buôn bán với siêu thị không thể kết toán tiền mặt, phải một tháng thế chấp một khoản, mà anh cấp cho hộ nuôi dưỡng, lại phải là tiền mặt, bằng không thì nông dân người ta không làm, cho nên lần buôn bán đầu tiên liền phải ứng tiền một tháng Đại Tráng cảm thấy không an tâm ngủ, sợ tỉnh, siêu thị đóng cửa rồi, ông chủ siêu thị cầm tiền chạy trốn, chính mình một nghèo hai công toi, lại phải cùng Tiểu Mãn cùng nhau trở về ngôi nhà vi phạm luật lệ kiến trúc kia.

Rốt cục sống qua một tháng, quản lý siêu thị gọi điện thoại đến, lười biếng nói: "Điền tổng, anh hôm nay có thể đi đến ngân hàng kiểm tra sổ sách, tài vụ chúng tôi nói, đã chuyển khoản cho công ty của các anh rồi, anh đi kiểm tra kim ngạch đúng hay không."

Đại Tráng vội nói cảm tạ.

Quản lý siêu thị khẩu khí kiêu căng lại dẫn theo một chút khoe khoang nói: "Về sau đừng mỗi ngày đuổi theo tôi đòi nợ, theo như anh nói, tôi chỉ quan tâm hàng, không quan tâm tiền."

Đại Tráng liền đồng ý hôm nào mời hắn ăn cơm, quả lý này quan tâm chỗ nào một bữa cơm, trực tiếp ám chỉ nói: "Tôi không có thời gian ăn cơm, trong nhà lắp đặt thiết bị phòng ở, hôm nay phải trả tiền chủ thầu, tôi phải nghĩ cách vay tiền. Điền tổng, anh mới nhận được tiền hàng, mượn một chút cho tôi quay vòng, qua hai ba tháng liền trả lại anh."

Đại Tráng chần chờ nói: "Chúng tôi công ty nhỏ..."

Quản lý nghe xong giọng điệu này, lập tức khó chịu, lầu bầu một câu: "Không muốn xem như xong", trực tiếp cúp điện thoại.

Đại Tráng cũng không có xem trọng chuyện này, đầu óc còn dừng trong vui sướng tiền hàng, bởi vì lúc ấy còn chưa tới nhà, Đại Tráng trước liền gọi điện thoại cho Tiểu Mãn, vui rạo rực mà báo cáo vợ đại nhân tin vui này, lại để cho cậu kiểm tra tài khoản ngân hàng, chứng thực một chút.

Tiểu Mãn liền lướt web ngân hàng nhìn thoáng qua, nói: "Xác thực có một khoản tiền, em nhìn xem, đây là bao nhiêu, bảy mươi vạn..."

Tiểu Mãn số lẻ còn chưa xem xong, Đại Tráng liền ở trên xe bus thở dài một hơi, nói: "Đúng, con số lớn, đằng sau cũng đừng đếm. Vợ, chúng ta thật sự kiếm tiền."

Tiểu Mãn trong điện thoại di động cười, nói: "Buôn bán lời bao nhiêu? Em tính toán một chút, chúng ta nhập vào 120 vạn, hiện tại sổ sách mới..."

Đại Tráng không kiềm được vui mừng nói: "Trên khoản mục là lỗ, thực tế là lợi nhuận, bởi vì còn có heo anh chưa vận chuyển cho siêu thị, xem như tồn kho. Ừm...Anh đoán chừng một chút, đại khái buôn bán lời hơn năm vạn, mới một tháng công sức, hahaha."

Năm vạn đồng. Người trên xe nhao nhao đối với Đại Tráng nhìn chăm chăm, khiến anh kì quái xấu hổ, dứt khoát nhảy xuống xe, gọi taxi trở về nhà, trước đây vốn dĩ gọi xe cũng không nỡ gọi, Đại Tráng xưa nay tiết kiệm đến dè sẻn mà nói quả thực mặt trời mọc phía tây.

Đại Tráng ngồi trên xe taxi, trong lồng ngực vui sướng cổ vũ gặt hái thành công: Kiếm tiền, tranh thủ thời gian về nhà cùng vợ chúc mừng một chút.

Đại Tráng xuống xe taxi, hai ba bước chạy đi lên lầu, Tiểu Mãn mới mở cửa, anh trực tiếp đem người ôm vào lòng, hung hăng hôn một cái, khàn giọng nói: "Vợ, chúng ta thực kiếm được tiền?"

NHẶT TỔNG TÀI SINH BÁNH BAOWhere stories live. Discover now