Chương 47

314 19 0
                                    

MA trong khách sạn nhỏ, Đại Tráng mua đồ ăn sáng trở về, gọi Tiểu Mãn nói: "Rửa mặt chưa? Nhanh tới dùng cơm, mua bánh thịt rán em thích ăn."

"Ừm, được." Tiểu Mãn đáp ứng đi qua, Đại Tráng mở cà-mên ra, bên trong xếp chỉnh tề mười mấy miếng bánh thịt rán, phía dưới bánh thịt ráng cháy vàng óng ánh, trên mặt một tầng hành thái cùng hạt vừng, hương thơm xông vào mũi.

Tiểu Mãn ăn hết một cái, Đại Tráng ở bên cạnh đem hộp sữa bò cắm ống hút cho cậu đẩy tới, nói: "Ăn một cái, uống một ngụm, đừng để nghẹn."

Tiểu Mãn nói: "Anh như thế nào không ăn?"

Đại Tráng nói: "Anh trên đường ăn rồi." Bánh thịt rán này quá đắt, Đại Tráng chính mình không nỡ ăn, lại sợ Tiểu Mãn nói anh, liền mua trước hai bánh bao khô, liền uống nước lạnh gặm xong.

Tiểu Mãn nói: "Nhưng, em ăn không hết, anh giúp em ăn mấy cái."

Tiểu Mãn ăn hết bảy cái, Đại Tráng ăn hết tám cái, Đại Tráng vừa ăn vừa đau lòng, nói: "Chính là mấy cái bánh bọc nhỏ nhân rau hẹ chiên ở trong chảo dầu, bán mắc như vậy. Đợi hôm nay thuê phòng xong rồi, chúng ta đặt mua nồi chén gáo bồn một bộ, anh mỗi ngày chiên cho em ăn, cam đoan so với cái này ăn ngon hơn."

Tiểu Mãn cười nói: "Được."

Đại Tráng bỗng nhiên buồn bực hỏi: "Tiểu Mãn, em ăn đồ mỡ động vật như vậy không có chuyện gì chứ? Anh nhớ kĩ lúc ở nhà đừng nói ăn hết, em ngửi thấy đều nôn không chịu được mùi vị này, tới hôm nay liền không nôn, hiện tại tốt rồi?"

Tiểu Mãn "phốc phốc" cười một tiếng, nói: "Vậy nói rõ, em và thôn các anh khí tràng bất hòa, vốn là dưỡng ngực, tiếp dưỡng cúc hoa, lại sau đó dưỡng bụng, dưỡng dạ dày, lại ngẩn ngơ tiếp tục, em sợ em phải dưỡng chân rồi, toàn thân đều phải tổn thương một lần mới bỏ qua."

Đại Tráng tức giận hung ác ở trên miệng đầy dầu mỡ của cậu hôn một cái, nói: "Sáng sớm, không cho phép nói hưu nói vượn, tự mình trù mình."

Tiểu Mãn cười đẩy anh, cười nói: "Anh đây là tiêu chuẩn chấm mút rồi. Bỏ đi."

Tiếp, Tiểu Mãn cúi đầu nghĩ nghĩ, nói: "Thật đúng là. Em hiện tại thật đúng là không nôn, vui sướng cả người. Ai, hay là lão lừa đảo kia nói bậy, kì thật em không có mang thai đứa nhỏ cái gì, chính là viêm dạ dày. Ông ta vì lừa anh 1200 đồng kia liền nói lung tung."

Đại Tráng kiên quyết nói: "Em nhất định là đã có, xem bụng của em đều nhô lên một chút rồi."

Tiểu Mãn nghi hoặc mà cúi đầu nhìn, cảm thấy bụng mình một mảnh bằng phẳng, liền trừng mắt nhìn Đại Tráng nói: "Nói lung tung. Căn bản cũng không có. Rõ ràng là vùng đất bằng phẳng. Đại Tráng, anh liền đối mặt với sự thật, anh bị lão lừa đảo lừa gạt 1200 đồng. Yên tâm đi, em không cười lời anh nói đâu. Nhân sinh nha, không có thất bại chỗ nào thành công?"

Đại Tráng thò tay ở trên bụng Tiểu Mãn sờ soạng, mạnh miệng nói: "Chính là đã có, xem, anh đều sờ đến đầu đứa nhỏ rồi."

Tiểu Mãn thấp giọng mắng anh, nói: "Anh cũng học lão lừa đảo kia giả thần giả quỷ có phải không? Nếu anh dựa theo thuyết pháp của lão lừa đảo kia, em hiện tại nhiều lắm là hai tháng, sao có thể nhanh như vậy?"

NHẶT TỔNG TÀI SINH BÁNH BAOWhere stories live. Discover now