(NC-17) CƠN ÁC MỘNG (KRISTAO)...

Av yunjaethisloveistrue

167K 13.1K 2.4K

Mọi thứ cậu trải qua giống như là giấc mộng, mà đời này cậu không thể nào quên! - Tác giả : PiN ( aka yunjae)... Mer

LỜI TÁC GIẢ
GIỚI THIỆU
CHƯƠNG 1
CHƯƠNG 2
CHƯƠNG 4
CHƯƠNG 5
CHƯƠNG 6
CHƯƠNG 7
CHƯƠNG 8
CHƯƠNG 9
CHƯƠNG 10
CHƯƠNG 11
CHƯƠNG 12
CHƯƠNG 13
CHƯƠNG 14
CHƯƠNG 15
CHƯƠNG 16
CHƯƠNG 17
CHƯƠNG 18
CHƯƠNG 19
CHƯƠNG 20
CHƯƠNG 21
CHƯƠNG 22
CHƯƠNG 23
CHƯƠNG 24
CHƯƠNG 25
CHƯƠNG 26
CHƯƠNG 27
CHƯƠNG 28
CHƯƠNG 29
CHƯƠNG 30
CHƯƠNG 31
CHƯƠNG 32
CHƯƠNG 33
CHƯƠNG 34
CHƯƠNG 35
CHƯƠNG 36
CHƯƠNG 37
CHƯƠNG 38
CHƯƠNG 39
CHƯƠNG 40
CHƯƠNG 41
CHƯƠNG 42
CHƯƠNG 43
CHƯƠNG 44
CHƯƠNG 45
CHƯƠNG 46
CHƯƠNG 47
CHƯƠNG 48
CHƯƠNG 49
CHƯƠNG 50
CHƯƠNG 51
CHƯƠNG 52
CHƯƠNG 53
CHƯƠNG 54
CHƯƠNG 55
CHƯƠNG 56
CHƯƠNG 57
CHƯƠNG 58
CHƯƠNG 59
CHƯƠNG 60
CHƯƠNG 61
CHƯƠNG 62
CHƯƠNG 63
CHƯƠNG 64
CHƯƠNG 65
CHƯƠNG 66
CHƯƠNG 67
CHƯƠNG 68
CHƯƠNG 69
CHƯƠNG 70
CHƯƠNG 71
CHƯƠNG 72
CHƯƠNG 73
CHƯƠNG 74
CHƯƠNG 75
CHƯƠNG 76
CHƯƠNG 77
CHƯƠNG 78
CHƯƠNG 79
CHƯƠNG 80
CHƯƠNG 81
CHƯƠNG 82
CHƯƠNG 83
CHƯƠNG 84
CHƯƠNG 85
CHƯƠNG 86
CHƯƠNG 87
CHƯƠNG 88
CHƯƠNG 89
CHƯƠNG 90
CHƯƠNG 91
CHƯƠNG 92
CHƯƠNG 93
CHƯƠNG 94
CHƯƠNG 95
CHƯƠNG 96
CHƯƠNG 97
CHƯƠNG 98
CHƯƠNG 99
THÔNG BÁO QUAN TRỌNG
CHƯƠNG 100
CHƯƠNG 101
CHƯƠNG 102
CHƯƠNG 103
CHƯƠNG 104
CHƯƠNG 105
CHƯƠNG 106
CHƯƠNG 107
CHƯƠNG 108
CHƯƠNG 109
CHƯƠNG 110
CHƯƠNG 111
31/12/2018
CHƯƠNG 112
CHƯƠNG 113
CHƯƠNG 114

CHƯƠNG 3

2K 157 17
Av yunjaethisloveistrue

Biệt thự họ Hoàng

Trong căn phòng làm việc đầy ắp những nào là giấy và văn kiện, Hoàng Minh đang chăm chú nhìn vào những con số trên màng hình vi tính thì bất ngờ...

"Reng reng..."

Chuông báo cuộc gọi đến phát ra inh ỏi từ chiếc điện thoại bàn phá tan bầu không khí yên tĩnh đến đổi chỉ nghe được tiếng lật giấy tờ

-"Alo" tiếng nói trầm lắng của Hoàng Minh vang lên

-[Con đây!] từ phía bên kia đầu dây truyền đến một âm vực vô cùng nhẹ nhàng, khiến cho người ta không khỏi cảm thấy thư thái

-"Thao nhi! Thì ra là con..." nghe được giọng nói quen thuộc của đứa con trai ngoan khiến lão Hoàng vui hẳn ra "việc học sao rồi?!"

-[À... xong hết rồi, ngày mai dự lễ tốt nghiệp là coi như có thể về nước. Con nhớ ba và mẹ lắm!]

-"Ừm, mẹ con cũng bảo vậy... à ba cũng có việc vui, đợi khi nào về nước ba sẽ nói cho nghe! " vừa nói lão Hoàng vừa ngã lưng ra phía sau tựa vào ghế da êm ái

-[Chuyện gì mà thần bí thế ạ?] từ điện thoại có thể nghe ra âm điệu tò mò của người bên kia

-"Được rồi, ta còn đợi con về quản lý việc làm ăn hộ ta đấy!"

-[Con biết mà! Người không phải lo đâu, hưm, cũng muộn rồi, ba nghỉ ngơi sớm đi nha, tạm biệt!]

Cứ như vậy mang điện thoại để xuống, ông lại tiếp tục làm việc. Nhìn những con số chạy trên màn hình vi tính khiến ông vô cùng lo lắng.

Từ ngày hợp tác với bang Thiên Ưng để lấy số hàng phía Long Đằng, lòng ông cứ thấp thỏm không yên. Cổ phiếu và việc làm ăn của ông vẫn thuận lợi diễn ra, không có bất kì sự cố gì... kể ra cũng lạ Long Đằng là một tổ chức hắc bang lớn mạnh như vậy mà lại để hàng của mình bị giật trên tay, cũng không hề lên tiếng. Với lại Ngô Thiên Long nổi tiếng trọng danh dự thì làm sao có thể im hơi lặng tiếng như vậy được. Càng nhìn vào sự việc càng cảm thấy không bình thường, chẳng lẽ đây là sự yên bình trước giông bão sao?

Lại nói, Hoàng Minh ông và Kim Ưng là chỗ thâm tình. Trước đây ông cũng là người trong giới cùng tên họ Kim kia kề vai sát cánh... mãi sau này cảm thấy không cùng chí hướng, kẻ muốn danh vọng, người thích tiền bạc nên ông quyết định rút lui. Chỉ chăm chú làm ăn kiếm lợi cho mình. Nhưng khi ông gặp khó khăn họ Kim kia coi như trọng tình xưa nghĩa cũ giúp Hoàng Minh ông một tay và ngược lại lúc Thiên Ưng rơi vào túng thiếu thì lão Hoàng ông tuyệt không đứng nhìn, và chuyện chuyến hàng lần này cũng không ngoại lệ.

Lúc đầu biết được đây là do Long Đằng và Ngô thị đứng sau hậu thuẫn, ông cũng sợ nhưng mà huynh đệ nhờ vả với lại... lợi ích cũng không phải nhỏ vì vậy ông chấp nhận giúp hắn

-"Haizzz... " nghĩ đến đây lão Hoàng mệt mỏi thở dài một tiếng! Chuyện cũng đã làm, có muốn không có gì thì thực khó khăn đi. Với lại mấy năm qua Ngô Thiên Long mai danh ẩn tích biết đâu thế lực không còn như xưa nữa. Nếu có việc gì xảy ra thật, ông không tin Hoàng Minh ông và Kim Ưng không làm gì được!!!

...

Cuối tuần

Biệt thự nhà họ hoàng hôm nay có vẻ bận rộn hơn hẳn, người làm trong nhà đi đi lại lại mỗi kẻ một tay bưng bê, dọn dẹp...

Phòng ăn

Hoàng Minh đứng một bên xem người đầu bếp nổi tiếng đang trổ tài nấu nướng điêu luyện của mình, xem đến vô cùng hứng khởi

-"Lão gia, Kim tiên sinh và Kim tiểu thư đã đến !" Giọng nói từ tốn của Trương quản gia vang lên ở cửa phòng bếp

-"A, ông thay ta tiếp họ một lát, ta lên chuẩn bị rồi sẽ ra sau" Hoàng lão gia nhanh chóng từ trong bếp ly khai hướng chân cầu than đi đến, dư quang trong ánh mắt vẫn còn hướng về người đầu bếp kia

-"Vâng, lão gia!" thấy thế Trương quản gia cúi nhẹ người rồi cũng nhanh đi ra ngoài

Phòng khách

Kim Ưng và Kim Tiểu Điệp đang ngồi chờ trên chiếc sô pha đắt tiền

Kim Ưng thần thái vui vẻ, chân vắt chéo thoải mái

Còn Kim Tiểu Điệp hôm nay vận một chiếc váy màu hồng nữ tính, gương mặt mang một điệu bộ nhu mì khó tả, bàn tay trắng muốt ấn ấn trên màn hình điện thoại

Quản gia thấy vậy không nói gì, chỉ lẳng lặng bảo người làm mang trà lên

Kim Ưng và Kim Tiểu Điệp hoàn toàn không đem Trương quản gia đặt trong mắt, đối với họ ông chỉ đơn giản là người hầu kẻ hạ mà thôi!

Một lát sau

Hoàng lão gia tây phục chỉnh tề từ ngoài đi vào

-"Kim Ưng, đã để ông chờ lâu vậy thực thất lễ!" Hoàng Minh bước nhanh đến bắt lấy tay Kim Ưng, hai người khách sáo chào hỏi một chút

-"Cháu chào bác Hoàng!" thấy vậy Kim Tiểu Điệp cũng từ trên sô pha đứng dậy, điệu bộ lễ phép cúi đầu chào Hoàng Minh một tiếng, nhanh tay mang chiếc điện thoại cảm ứng bỏ vào trong túi xách

-"Hảo a" Hoàng lão gia cười đáp một tiếng "nào chúng ta vào phòng tiệc thôi tiểu Thao nhà tôi sắp về đến rồi!"
Nói rồi đi trước dẫn đường cho cha con họ Kim

----------------

Long Đằng

Ngô Thiên Long và những người có tên tuổi trong bang thì không có vẻ gì bận rộn chỉ là hôm nay thực đầy đủ, trên mặt họ nổi rõ chữ hồi hợp, tò mò, mong đợi...đầy đủ loại tư vị thay phiên nhau

Ngô Thiên Long ngồi trên ghế chủ tọa yên lặng không nói gì nhưng ánh mắt chính là sự chờ đợi không che giấu... cũng đã hơn mười năm rồi ông chưa thấy mặt đứa con quý tử của mình, nay hắn sắp về đến lại còn là lão đại tương lai của Long Đằng, nghĩ đến đây khiến ông vừa mừng vừa lo. Không phải ông không tin vào khả năng của con trai mình mà là... hắc đạo vốn dĩ phức tạp, lòng người khó đoán a. Mấy năm qua lấy danh nghĩa cho hắn đi học thực ra cũng là để hắn đi huấn luyện. Ông đã mời tất cả các cao thủ danh tiếng trong giới hắc đạo đến chỉ dạy cho hắn. Biết là quá trình gian khổ nhưng đó là điều bắt buộc, mà ông chính là chưa từng nghe hắn bị thương hay kể lể gì cả... aizz đứa con này ông mới là không thể nhìn ra tâm ý của hắn!

Những người khác trong bang thấy Ngô lão lão bỗng dưng không nói gì thì cũng tự giác im lặng, mỗi người một suy nghĩ nhưng vẫn là tâm trạng muốn nhìn thấy mặt của lão đại tương lai! Từ khi hắn mười lăm tuổi, Ngô Thiên Long cứ như vậy mà mang hắn ra nước ngoài, tung tích cũng chả ai biết ngoài Ngô chủ cả. Nhưng không lâu sau đó bỗng nhiên Long Đằng phất lên đang lớn mạnh lại trở nên hưng thịnh nghe đâu chính là nhờ đứa trẻ chưa đến hai mươi tuổi ấy làm... chậc đúng là hổ phụ sinh hổ tử. Giờ cũng đã hơn mười năm, chỉ một lát nữa thôi họ sẽ đích thị trông thấy con rồng tương lai của tổ chức, đúng là rất đáng kích động một phen

#PiN#

____==_==_________

Ta trở lại rồi đây, xin lỗi đã để các nàng chờ lâu như vậy a * cúi đầu * * hôn vó * ^^

Fortsett å les

You'll Also Like

17.7K 2.2K 15
Hai bạn trong fic cãi nhau ì xèo lắm nên là ai hỏng thích chửi tục thì có thể lướt qua nha🤧 ---------- - Mày nói cái gì đó hả con đàn ông kia? - WTF...
18.6K 1.7K 43
bùng binh lck=))) . . . . cp nào cũng có warning: ooc, textfic, xàm, ngược, dảk, có tình tiết gây hài
115K 5K 11
CP: Tô Châu- Lục Sơn Do lớp trưởng "đáng ghét" suốt ngày ghi tên hắn vào mục "học sinh cần chăm hơn", Lục Sơn vì vậy mà ghét cậu vô đối. Thế mà Lục...
49.5K 5K 60
Couple chính : JoongDunk - PondPhuwin Thể loại: Sinh Tử Văn Văn án Dunk và Phuwin là anh em ruột, gia đình lại không giàu có như những người khác, d...