[Edit - ĐM] Ta Có Dược A! - Y...

By Camsvitiba

330K 45K 2.9K

Hán Việt: Ngã Hữu Dược A ( hệ thống) Tác giả: Y Lạc Thành Hỏa Nguồn CV: https://wikidich.com/truyen/ta-co-du... More

Giới thiệu
Quyển 1: Rồng ẩn dưới nước sâu
Chương 2: Nhiệm vụ nguy hiểm
Chương 3: Từ từ đi đến con đường phía trước
Chương 4: Thoát đi Tề gia
Chương 5: Thương Vân Thành
Chương 6: Uy hiếp kim chủ
Chương 7: Công Nghi Thiên Hành
Chương 8: Bệnh chứng
Chương 9: Tin tức tốt
Chương 10: Luyện dược
Chương 11: Bản lĩnh Cố Tá
Chương 12: Đan dược đáng sợ
Chương 13: Cố Tá giá trị
Chương 14: Đi Công Nghi gia
Chương 15: Công Nghi gia
Chương 16: Thế gia chiến
Chương 17: A Tá nhìn kĩ
Chương 18: Khóa chỉ đạo của kim chủ
Chương 19: Cải tiến công pháp
Chương 20: Tứ đại công tử hiện thân
Chương 21: Thông Thiên Nhãn
Chương 22: Kết quả luận võ
Chương 23: Thương Long Trì
Chương 24: Nhiệm vụ mới
Chương 25: Thẳng thắn cùng suy đoán
Chương 26: Cốt Châu
Chương 27: Đan dược phân phẩm
Chương 28: Cửa hàng Thương Long
Chương 29: Đấu giá hội
Chương 30: Gặp lại Tề Phong
Chương 31: Hố nhỏ
Chương 32: Tin tức tên cặn bã
Chương 33: Cố Tá quyết định
Chương 34: Kim phiếu
Chương 35: Trò hay
Chương 36: Làm chút cống hiến
Chương 37: Mỹ thực
Chương 38: Săn giết
Chương 39: Cá lớn nuốt cá bé
Chương 40: Lôi đài sinh tử
Chương 41: Đặt cược
Chương 42: Đặt đâu thắng đó
Chương 43: Cỗ máy giết chóc
Chương 45: Tiến bộ lớn
Chương 46: Sét đánh giữa trời quang
Chương 47: Tiềm long xuất uyên
Quyển 2: Tài năng hé lộ
Chương 49: Tham niệm
Chương 50
Chương 51
Chương 52: Đáng giận! Đáng giận!
Chương 53: Hộc máu
Chương 54: Khảo nghiệm kết thúc
Chương 55: Tẫn phó lưu thủy*
Chương 56: Kim chủ đi rồi
Chương 57: Tranh luận
Chương 58: Cố Tá săn thú
Chương 59: Kim chủ trở về
Chương 60: Cắt cổ tay
Chương 61: Phát triển đan dược
Chương 62: Chấn động
Chương 63: Trăm quốc đại chiến
Chương 64: Điên cuồng kiếm tiền
Chương 65: Dao Mẫn công chúa
Chương 66: Thoát Phàm Cảnh
Chương 67: Lén lút
Chương 68: Phân tán nguy hiểm
Chương 69: Khảo nghiệm thảm thiết
Chương 70: Cối xay lớn
Chương 71: Cơn lốc Hồi Xuân Đan
Chương 72: Thoát Phàm cảnh hoài nghi
Chương 73: Hách Liên gia ác ý
Chương 74: Đề phòng
Chương 75: Trận chiến mở màn
Chương 76: Ngươi nghĩ muốn nôn
Chương 77: Vận may kinh thiên
Chương 78: Ba người đứng đầu
Chương 79: Kết quả đối chiến
Chương 80: Lợi ích của mười người đứng đầu
Chương 81: Tương lai tàn khốc
Chương 82: Nhiệm vụ mới
Chương 83: Điểm mấu chốt
Chương 84: Nhiệm vụ mới
Chương 85: Tình nghĩa tự hiểu
Chương 86: Phân phối sản nghiệp
Chương 87: Tiến vào tông môn
Quyển 3: Phong vân ở tông môn
Chương 89: Thăng
Chương 90: Bại gia tử
Chương 91: Đan Nguyên tiểu hội
Chương 92: Mời chào
Chương 93: Nhận lời
Chương 94: Ban đế sơ thành*
Chương 95: Thiên phú
Chương 96: Đề cao dược thang
Chương 97: Ra cửa rèn luyện
Chương 98: A Tá rất lợi hại
Chương 99: Hai ngày
Chương 100: Nội môn đệ tử
Chương 101: Có người tương mời
Chương 102: Gian thương tới
Chương 103: Nói sinh ý
Chương 104: Sau khi say rượu
Chương 105: Rượu thuốc
Chương 106: Tây Sơn săn quỷ
Chương 107: Chuyện ngoài ý muốn
Chương 108: Tiên Thiên Đan
Chương 109: Kỳ Môn Đan
Chương 110: Thần diệu tâm pháp
Chương 111: Trúng độc
Chương 112: Giải độc
Chương 113: Đồng môn tương tàn
Chương 114: Thiên Hành ra tay
Chương 115: Thương Ngự rời đi
Chương 116: Lưỡng Diện Hoa
Thật khó hiểu!
Chương 117: Hái thành công
Chương 118: Ngoài ý muốn
Chương 119: Dị biến
Chương 120: Một thân mồ hôi lạnh
Chương 121: Nô lệ
Chương 122: Tác dụng Tiên Thiên Đan
Chương 123: Lại thu nô lệ
Chương 124: Quỷ Đan
Chương 125: Thành tựu Tiên Thiên
Chương 126
Chương 127: Các thế lực
Chương 128: Bị gây khó dễ
Chương 129: Nội môn
Chương 130: Cứu ra
Chương 131: Phát hiện mới
Chương 132: A Tá kiểm tra đánh giá
Chương 133: Địa hỏa luyện đan
Chương 134: Dược sư hành tẩu
Chương 135: Tìm được đại ca
Chương 136: Bó lớn điểm cống hiến
Chương 137: Xích Huyết Mễ biến dị
Chương 138: Hắc Ngục
Chương 139: Người quen
Chương 140: Giao dịch
Chương 141: Lựa chọn cơ thể sống
Chương 142: Làm thực nghiệm
Chương 143: Thành quả
Chương 144: Tắm gội
Chương 145: Là ta đường đột
Chương 146: Bí dược
Chương 147: Chó săn lật mặt
Chương 148: Tịch Sương Vân
Chương 149: Ngoài ý muốn
Chương 150: Đại ca gặp nạn
Chương 151: Cứu người thành công
Chương 152: Bốn phía cướp đoạt
Chương 153: Hoang lang chấn động
Chương 154: Không cho mặt mũi
Chương 155: Khắp nơi phản ứng
Chương 156: Trở về Thương Vân Quốc
Chương 157: Trở về nhà
Chương 158: Yến tiệc
Chương 159: Thiên Long Vệ trung thành
Chương 160: Tàng Long Sơn
Chương 161: Giết hỏa vượn
Chương 162: Đạt được Địa Tâm Hỏa
Chương 163: Liên tục thu hoạch
Chương 164: Biến cố
Chương 165: Nhổ cỏ tận gốc
Chương 166: Thu phục
Chương 167: Liên tiếp tao ngộ
Chương 168: Phá giải âm mưu
Chương 169: Ngậm bồ hòn
Chương 170: Bắt được Tôn Lang
Chương 171: Hiệu thuốc khai trương
Chương 172: Buôn may bán đắc
Chương 173: Đại hộ khách
Chương 174: Đơn đặt hàng lớn
Chương 175: Bách Xuyên Minh khiếp sợ
Chương 176: Thí Luyện Đường
Chương 177: Lực thích ứng
Chương 178: Yêu nghiệt thiên tài
Chương 179: Mọi người khiếp sợ
Chương 180: Đấu Đan Hội
Chương 181: Trước đi Đấu Đan Hội
Chương 182: Lai lịch sát thủ
Chương 183: Phủ thành chủ đấu đan
Chương 184: Hứa Linh Tụ thua
Chương 185: Cố Tá đấu đan
Chương 186: Đa tạ
Chương 187: Tạm thời đừng nhìn
Chương 188: Huynh muội
Chương 189: Huynh muội Lăng thị
Chương 190: Vòng đào thải
Chương 191: Phương thức đấu đan
Chương 192: Phệ Linh Đan
Chương 193: Cố Tá đấu đan
Chương 194: Cực phẩm tiểu lốc xoáy
Chương 195: Phân đoạn đầu tiên
Chương 196: Người thắng cuối cùng
Chương 197: Vạn Dược Lâu

Chương 44: Giao dịch đan dược

1.8K 235 2
By Camsvitiba

Trên lôi đài quyền cước chạm nhau, hai bóng người lần lượt xen kẽ tách ra, mùi tanh của máu lan ra, vô cùng gay mũi. Hai người đang đấu trên người đều đầy máu — không, không chỉ đơn thuần là nhuốm máu, mà là máu thịt lẫn lộn, khắp người đều là vết thương.

Không bao lâu, bọn họ đột nhiên cùng xuất bạo khí, một người thân thể quỷ dị vặn vẹo, song chưởng trong lúc đó nở rộ hàn quang, người còn lại thì nhắm mắt tung người lên, sau đó quay người vung chân, đá gãy cổ người kia!

Người có thân pháp quỷ dị lập tức chết, mà người bay lên, thân thể cũng đột nhiên lung lay, mới chậm rãi đi xuống lôi đài.

Cố Tá hít một hớp khí dài, bất chấp những cái khác, bật người vọt qua.

Công Nghi Thiên Hành đè thẳng lên người hắn, nếu không phải Cố Tá đã học được tâm pháp, chỉ sợ một cái đè đó, đã có thể khiến cậu té xuống đất.

Cố Tá cũng không dong dài nói gì, một tay nhanh chóng lấy ra Hồi xuân đan, nhét vào miệng kim chủ nhà mình, sau, hắn mới nín thở đánh giá thân thể kim chủ.

Quần áo đều bị đánh nát, nửa thân trên đều là lỗ máu, có vài miệng vết thương sâu tới tận xương, thậm chí có một số cái gần như đã chạm đến tim chỉ cần lệch một chút nữa, đủ thấy trận này thảm thiết ra sao!

Cũng may, sau khi Cố Tá đút Hồi xuân đan cho Công Nghi Thiên Hành, những vết thương đó đều lấy tốc độ mắt thường thấy được hồi phục, rất nhanh đều đã khép lại. May là Công Nghi Thiên Hành tuy trọng thương, nhưng đều do nội thương tạo ra.

Nhờ như thế, Hồi xuân đan mới phát huy toàn bộ hiệu quả.

Rất nhanh hơi thở Công Nghi Thiên Hành đã bình ổn lại, y đứng vững lại, ngồi xuống một bên.

Cố Tá thầm thở dài.

Coi như hắn đã nhìn ra, kim chủ hiện muốn điên rồi….

Đã được nửa tháng.

Mấy ngày nay, bọn họ ăn ở đều tại đây, trừ tiến lên lôi đài sinh tử, Công Nghi Thiên Hành chính là ở dưới đài chữa thương, ngồi vận công, căn bản không chừa nửa phút nghỉ ngơi cho bản thân.

Vì ở nơi đông người, Cố Tá không thể luyện dược, vì thế hắn cũng chỉ có thể ngồi xuống cùng Công Nghi Thiên Hành, không làm ra bất cứ chuyện quái dị gì. Mà mỗi khi Công Nghi Thiên Hành đánh thắng đối thủ xuống lôi đài, hắn đều phụ trách đi tới đưa đan —- hoàn thành đầy đủ chức trách của một gã sai vặt.

Đồng thời, đối thủ của Công Nghi Thiên Hành, một tên so một tên càng mạnh, càng quỷ dị, như một đội quân nhanh nhẹn hung hãn. Đương nhiên, một tên so một tên càng khó đối phó, khiến Công Nghi Thiên Hành dù đều thắng, nhưng là thắng thảm, thương thế cũng càng lúc càng nặng.

Nhưng đó chưa phải toàn bộ.

Mức tiến bộ của Công Nghi Thiên Hành lần thứ hai cải mới nhận thức của Cố Tá.

Cố Tá có thể cảm nhận được, sau mỗi lần khỏi lại sau trọng thương thực lực kim chủ nhà hắn lại tăng đến chóng mặt, cho dù được mệnh danh là cỗ máy giết chóc do U Linh Đạo hao phí thật lớn cùng áp bức cực hạn tiềm năng bồi dưỡng ra, một tên so một tên thực lực rõ ràng kinh khủng hơn, nhưng mỗi lần kim chủ vẫn có thể đấu tay ngang, hơn nữa mang theo thương thế không sai biệt lắm giành thắng lợi — rõ ràng lần nào kim chủ cũng dùng hết toàn lực, nhưng vì tốc độ tiến bộ quá nhanh, ngược lại lại như đang ẩn dấu thực lực.

Hắn hoảng hốt thoáng suy nghĩ, trong lòng vô cùng kinh sợ. Thực lực của kim chủ giờ đây so với lúc tại Bôn Ngưu Lĩnh, chênh lệch, lại lớn hơn đến hai ba lần!

Đều là Ngưng mạch cấp ba, chưa tiến đến cảnh giới nửa bước tiên thiên, chênh lệch thực lực lại có thể lớn đến vậy sao?

Nếu như lúc vừa đến cứ điểm…vẻ mặt Cố Tá đã có chút mơ hồ, nếu như là lúc vừa đến, tên Ngưu Sửu kia giao thủ nhiều chiêu với kim chủ mới bị chết trong tay kim chủ, mà bây giờ nếu lại đấu cùng kim chủ, chẳng lẽ một chiêu đã có thể bị kim chủ K.O?

Nghĩ đến đây, tiếng nổ vang không ngừng trong đầu Cố Tá.

Kim chủ lợi hại như vậy, hắn còn liều mạng như vậy…. Có lẽ mong muốn lĩnh hội《Trùy Thần Thứ》của hắn có thể ký thác cho kim chủ chăng? Dù sao luyện dược sư và võ giả cũng không giống, lấy ngộ tính của kim chủ vẫn không thể nghĩ ra cách cải tiến một bộ công pháp tu luyện hữu hiệu hơn, phải chăng đó là nguyên nhân kim chủ không phải là luyện dược sư?

Có lẽ……

Cố Tá nhéo nhéo ngón tay.

Chờ tới lúc rời khỏi cứ điểm, hắn nhất định phải thử một lần.

Sau khi Công Nghi Thiên Hành điều tức xong, lại đến chỗ chưởng quầy lĩnh thẻ.

Nhưng lần này y lên lôi đài gặp phải đối thủ, cũng không còn là những cỗ máy giết chóc như trước — dù là vậy cũng không ngoài dự tính, những lần trước, không phải y mỗi lần đều có thể đánh thắng mấy cỗ máy giết chóc đó.

Nhanh chóng giải quyết xong đối thủ, Công Nghi Thiên Hành lại rời lôi đài, lần thứ hai chờ.

Nhưng, trận tiếp theo vẫn không phải cỗ máy giết chóc của U Linh Đạo.

Trận thứ ba, thứ tư, thứ năm sau đó, rồi lại cả ngày, tất cả đều không phải.

Mày Công Nghi Thiên Hành khẽ chuyển, lập tức quay đầu, vẻ mặt không vui: “Tại sao đều là phế vật? Không có đối thủ càng mạnh hơn sao! Đường đường là U Linh Đạo, chẳng lẽ lại không có ai?”

Vị chưởng quầy gầy gò nghe xong, mặt lộ sầu khổ: “Công tử thực lực vô song, chúng tôi thật sự không có đối thủ mạnh hơn cho công tử, xin công tử thủ hạ lưu tình vậy.”

Cố Tá: “…….”

Cảm giác đoạn đối thoại này có chút ý tứ hàm xúc sóng lớn trong đó.

Ánh mắt Công Nghi Thiên Hành lóe lóe, lộ vẻ khinh miệt: “Một khi đã thế, vậy quên đi. Bản công tử cũng ngây người trong này đến chán rồi, rời đi thôi.” Sau y còn cười lạnh một tiếng: “Trăm nghe không bằng một thấy, U Linh Đạo cũng không hơn gì.”

Nói xong lời này, y quay người, nhanh chóng chuẩn bị rời đi.

Khóe miệng Cố Tá co rúm lại.

Hắn hoàn toàn không hiểu tại sao trước khi rời đi kim chủ còn phải kéo cừu hận, lời này cũng quá khó nghe. Chẳng lẽ thật không sợ vừa đi khỏi đã bị người của U Linh Đạo quần vây xử lý? Cho dù là vì ăn khớp với hình tượng nhân vật, hy sinh cũng quá lớn rồi. Hay nói, kim chủ ở trong này đánh liên hoàn vẫn chưa đủ đã, còn muốn nhiều người cùng xông vào mới chịu?

Quả thực 囧.

Làm sao bây giờ, hắn bắt đầu lo lắng cho cái mạng nhỏ rồi…..

Nhưng mọi chuyện phát triển cũng không như Cố Tá nghĩ.

Ngay khi kim chủ nhà hắn vừa bước ra được năm sáu  bước, vị chưởng quầy còm nhom kia lại đột nhiên gọi người lại.

“Công tử dừng bước!”

Bước chân Công Nghi Thiên Hành dừng lại: “Ngươi có gì cần nói?”

Vẻ mặt chưởng quầy ân cần, cười đến mặt nở toàn hoa cúc: “Công tử đừng để tâm, lão hủ chỉ muốn hỏi công tử một chuyện, nếu công tử bằng lòng nói ra, U Linh Đạo chúng ta vô cùng cảm kích…”

Công Nghi Thiên Hành như có chút hứng thú, làm như đang bố thí mà cất tiếng: “Bản công tử sẽ nghe vấn đề của ngươi.”

Chưởng quầy đè thấp âm lượng: “Xin hỏi công tử, đan dược công tử dùng để trị liệu trước đó, tên gì, có thể mua ở nơi nào?”

Mặt Công Nghi Thiên Hành lóe lên vẻ giận dữ: “Thế nào, muốn chiếm đoạt sao?”

Vị chưởng quầy vội vàng nói: “Đều không phải vậy, công tử bớt giận! Lão hủ tuyệt không có ý tra xét, chỉ là công tử cũng biết, U Linh Đạo chúng ta vì bá tánh thiên hạ chấp đao, tránh không được là đoản mệnh. Nhưng nếu có loại đan dược kia nơi tay, nói vậy những người đáng thương kia, có thể sống thêm ít lâu. Hiệu quả đan dược tốt như vậy, U Linh đạo ta tự nhiên nguyện ý trả giá lớn mua về, tuyệt không có tâm cường thủ hào đoạt.”

Cố Tá không khỏi câm nín: còn vì bá tánh thiên hạ chấp (cầm) đao nữa chứ…..thật vĩ đại.

Nét mặt Công Nghi Thiên Hành lại thư hoãn: “Được rồi, nói cho ngươi biết cũng không sao, này là do luyện dược sư dưới trướng bản công tử ngoài ý muốn luyện ra, là Hồi xuân đàn phẩm chất cực cao, hiệu quả gấp bảy tám lần hồi xuân đan bình thương, nếu ngươi muốn, cũng chỉ có bản công tử mới có.”

Vị chưởng quầy kia cũng sớm đoán được, lúc này là xác định, nhất thời càng ân cần: “Vậy công tử có thể….nén tiếc thương dành ra một phần, chia sẻ cho chúng ta?”

Khi nói chuyện, bộ dáng hắn cứ như bị lăn trên bùn đất.

Cuối cùng như vậy mới đổi được một tiếng hừ nhẹ đầy ngạo mạn của Công Nghi Thiên Hành: “Thấy ngươi thành tâm, cũng được, liền san cho ngươi một phần. Năm mươi kim một viên, mỗi tháng để ngươi ngàn viên, năm vạn kim, ngươi chỉ cần đến Vu Lô Nhân Đường lấy là được.

Nói xong, hắn phẩy tay áo, cũng không nhìn mấy lời xin xỏ thêm đan dược của vị chưởng quầy phía sau, lập tức rời khỏi nơi ấy.

Cố Tá nhịn không được sửng sốt.

Kim chủ vậy mà….lại lập thêm một sinh ý?

Năm vạn kim tuy không bằng khoản lời kếch sù như đấu giá, nhưng nếu phát triển về lâu dài, hàng năm cũng có thể kiếm được sáu mươi vạn kim, xem như là nơi kiếm tiền không tồi.

Nếu vậy sinh ý này đã sớm nghĩ ra, hay vẫn vừa mới quyết định vậy! Ở bên người kim chủ, chỉ số thông minh của hắn cứ như để trưng….

Đồng dạng ở nơi đó tiếp khách nửa tháng, Kiêu Cửu lại một lần nữa xoát cảm giác tồn tại, cung kính tiến bọn họ ra ngoài.

Sau khi đi qua thật dài hắc ám, đoàn người lần thứ hai nhìn thấy mặt trời.

Lúc sau, đám người Công Nghi Thiên Hành chậm rãi lên xe ngựa, thong thả đi dạo du ngoạn mấy ngày trong thành, đến khi có điểm chán mới rời khỏi thành trì này.

Trên đường.

Xe ngựa dưới kỹ thuật điều khiển cao siêu của Long Nhị, đôi lúc gần như không có cảm giác xóc nảy.

Cố Tá ngồi cạnh Công Nghi Thiên Hành, vô cùng thắc mắc.

Cậu nhịn nhịn, cuối cùng vẫn nhỏ giọng hỏi: “Thiên Hành công tử, tại sao phải bán hồi xuân đan cho U Linh Đạo? U Linh Đạo đều là sát thủ, nếu bọn họ càng ít chết, không phải càng bành trướng không ngừng sao? Có phải, có chút….”

Công Nghi Thiên Hành vươn tay xoa nhẹ trên đầu hắn, giọng nói trầm thấp mà từ tính: “U Linh Đạo là đao, mà chỉ cần có người cần đao, bọn họ vĩnh viễn sẽ không biến mất. Giết người chính là đao, nhưng người cầm đao, lại là người, mà người lại là vô cùng tận. A Tá, bán đan dược cho bọn họ, so với bán đan dược cho những võ giả liều mạng, cũng không khác nhau mấy. Mà hiện giờ đan dược của ta vẫn không thể chính thức đem ra tiêu thụ, như vậy chỉ có thể ngầm bán ra. Chỉ là A Tá phải vất vả rồi…. mỗi tháng cần luyện chế hơn hai mươi lô hồi xuân đan, tất nhiên bán cho U Linh Đạo, chỉ có thể là thượng phẩm hồi xuân đan.” Giọng y mềm mỏng, “A Tá làm được không?”

Cố Tá nghĩ nghĩ, gật đầu nói: “Không thành vấn đề.”

Kim chủ là vì mở rộng tài lộ, hắn biết. Hơn nữa kim chủ nói ra đúng là có vài phần đạo lý, thế giới này khác với thế giới hiện đại, kim chủ càng hiểu rõ hơn hắn, hắn càng chú ý ghi nhớ là tốt rồi.

Nghĩ đến đây, Cố Tá bỗng giật mình cái: “Thiên Hành công tử, U Linh Đạo bị chúng ta thắng nhiều tiền như vậy, tổn hại hơn mười sát thủ tinh anh, không những vậy còn có mục tiêu là hồi xuân đan bản cải tiến, nếu U Linh Đạo không bỏ qua, phải làm sao bây giờ?”

Công Nghi Thiên Hành mỉm cười, ý vị thâm trường: “Đơn thuốc quý giá đương nhiên sẽ không dễ mang ra, cho dù U Linh Đạo tra ra được, bọn họ với chúng ta mà nói, cũng không nỡ xuống tay.”

Cố Tá: “……..”

Cho nên nói, đã tính toán hoàn hảo vậy rồi sao?

Continue Reading

You'll Also Like

121K 10.2K 82
◇Tác giả: Sơ Hòa. ◇Thể loại: Trúc mã trúc mã, theo hướng tình cảm, câu chuyện về sự trưởng thành, chậm nhiệt. ◇Số chương: 82 chương + 0 phiên ngoại. ...
1.6K 263 3
Joshua thề là cậu ghét cái tên đẹp trai nhe nhởn suốt ngày bám dính lấy cậu nhất trên đời. Jeonghan thề là anh sẽ giả vờ tin rằng Joshua ghét anh nh...
227K 12.9K 40
Tên gốc: 滴滴. Giải nghĩa: là từ tượng thanh cho tiếng kèn xe "tít tít", và là tên của một app gọi xe bên Trung Quốc, giống như Grab bên VN mình vậy. T...
1.8M 42K 57
Xuyên rồi?! Sở Kiều thật sự đã xuyên sách rồi. Hơn nữa còn là bộ truyện sắc "Kỷ Nhược Đan Tình" . Bộ này nữ chính có một dàn hậu cung à nha! Nhưng kh...