Chương 126

480 23 0
                                    

Nhìn bốn người vội vàng rời đi, Điền Chính Quốc vuốt bụng móm miệng nói, "Hanh, chúng ta cư nhiên bị coi thường !" Vốn Kim Thái Hanh không muốn y đến, dù sao cũng có chút nguy hiểm nhưng Điền Chính Quốc lại nói muốn cho cục cưng thêm kiến thức.

Kim Thái Hanh cười hôn lên tóc y, "Tình hình của Hiệu Tích không tốt lắm !" Tuy nói như vậy nhưng anh cũng không lo lắng. Có Mẫn Doãn Kỳ ở đó, Trịnh Hiệu Tích sẽ không xảy ra chuyện gì.

Điền Chính Quốc nhìn Mạc Mạc ánh mắt dại ra, giống như mất hồn phách thì lắc đầu nói, "Lúc nên cầm lấy thì không dám cầm, lúc nên buông tay lại chết sống không chịu buông, này không phải tự chống đối với mình sao !"

Mạc Mạc cũng xem như là tự làm tự chịu !

Ánh mắt Mạc Mạc lóe lên, hình như cuối cùng cũng phục hồi tinh thần lại. Thấy Điền Chính Quốc, trong mắt đều là oán hận, "Đều là cậu ! Nếu không phải cậu, tôi và Chí Mân làm sao có thể chia tay ?"

Ánh mắt Kim Thái Hanh lạnh lùng, vốn nể mặt Phác Chí Mân mới tha cho cô ta một mạng, không nghĩ tới cô ta cư nhiên oán hận lại bé cưng, như vậy liền không thể giữ lại !

Điền Chính Quốc thật hết cách, chuyện gì liên quan tới y ? Sờ sờ bụng, Điền Chính Quốc thở dài nói, "Cục cưng, con sau này nhất định không thể học dì này a, biết sai nên sửa, cầm lên được cũng có thể bỏ xuống được, biết không ?"

Kim Thái Hanh nhìn y dồn tâm trí nắm lấy cơ hội giáo dục cục cưng trong bụng thì đưa tay sờ bụng của y, ánh mắt càng thêm dịu dàng. Điền Chính Quốc ngửa đầu nhìn về phía anh hỏi, "Hanh, tên đàn ông kia khi nào thì mới xong việc a ?"

Kim Thái Hanh nhìn thoáng qua, thản nhiên nói, "Hắn trúng dược, hẳn là phải đợi dược tính trôi qua mới có thể dừng lại !"

Điền Chính Quốc nhìn máu tươi chảy trên mặt đất, vậy cũng không chỉ là máu trên tay Mạc Mạc, lắc đầu nói, "Thật sự là thô bạo !" Mạc Mạc hẳn là lần đầu tiên cho nên mới thảm như vậy, nhưng tình hình hiện tại của cô ta chỉ sợ ngay cả đau đớn trên cơ thể cũng không có cảm giác !

Kim Thái Hanh xoay đầu y lại, "Đừng nhìn, sẽ dạy hư cục cưng !"

Điền Chính Quốc vô tội trừng mắt nhìn, "Nhìn không có dạy hư ! Nếu không chờ lúc cục cưng cưới vợ không biết thì làm sao bây giờ ?" Tuy còn phải chờ một thời gian nữa mới có thể siêu âm là trai hay gái, nhưng y đã nhận định con trong bụng là con trai.

Vẻ mặt Kim Thái Hanh bất đắc dĩ. Điền Chính Quốc nhìn bộ dáng anh bất đắc dĩ thì cúi đầu cười trộm, ôm anh cọ cọ sau đó đột nhiên nói, "Hanh, cục cưng khẳng định rất lợi hại !"

"Em làm sao mà biết ?"

Điền Chính Quốc đương nhiên nói, "Em ngửi được mùi máu tươi không có nôn, chứng tỏ cục cưng thích hương vị này !"

Kim Thái Hanh nhíu mày, là anh không chú ý, cũng may y không có nôn ! "Chúng ta trở về đi !"

Điền Chính Quốc gật đầu, "Chúng ta đi bệnh viện xem Trịnh Hiệu Tích !"

Kim Thái Hanh thấy trên mặt y không có vẻ mỏi mệt mới gật đầu nói, "Được !" Lại nhìn Mạc Mạc một cái.

Còn chưa chờ anh nói cái gì, Điền Chính Quốc vừa kéo anh chạy lấy người vừa nói, "Tân Vũ, cho cô chơi đùa !" Y cũng không phải là người tốt gì, Mạc Mạc oán hận y y cũng biết. Nếu mặc kệ cô ta, khó bảo toàn cô ta sẽ không nghĩ hại y, y bây giờ cũng không phải là một người !

Taekook [Chuyển ver] Ác ma chi sủngWhere stories live. Discover now