Chương 66

786 36 0
                                    

Dùng cơm xong Vũ Văn Lạc dẫn Kim Thái Hanh cùng Phác Chí Mân đến thư phòng, thảo luận công việc hợp tác, còn lại ba người ngồi ở phòng khách, mắt to trừng mắt nhỏ.

Điền Tịch Nhan cố ý đến phòng bếp lấy bánh ngọt ăn vì biết Điền Chính Quốc thích món điểm tâm ngọt. Lúc còn nhỏ cô ta thường xuyên như vậy, cố ý cầm món điểm tâm ngọt ăn ở trước mặt Điền Chính Quốc, cũng không cho y ăn, chắc là nay bộ dáng Điền Chính Quốc vẫn ngây ngốc rất giống lúc trước nên cô nhịn không được mới xuất ra chiêu trước đây.

Lục Mạn Nhã cũng chưa nói gì, chỉ tao nhã uống cà phê xem tin tức, giống như căn bản không thấy Điền Chính Quốc bị khi dễ. Điền Chính Quốc cũng không kỳ vọng bà sẽ nói gì, bà không giúp đỡ Điền Tịch Nhan bắt nạt y thì tốt rồi !

Điền Tịch Nhan thấy Điền Chính Quốc không có phản ứng gì, nhíu mày, sau đó vẻ mặt cao hứng nói,"Bánh ngọt này ăn ngon thật, hẳn là Lạc cho thợ làm bánh tiền lương cao lắm !"

Rốt cục Điền Chính Quốc nhìn cô một cái, Điền Tịch Nhan cười càng thêm sáng lạn,"Ân, có ít bơ, ngọt mà không ngấy, thật sự là món ngon !"

Điền Chính Quốc cảm giác duy nhất chính là, người này là tên ngu ngốc !

Vũ Văn Lạc xuống lầu thấy một màn này nhịn không được nhíu mày, trong lòng có chút tức giận, nhìn về phía Điền Chính Quốc, dịu dàng hỏi,"Chính Quốc muốn ăn món điểm tâm ngọt không ?"

Điền Chính Quốc lắc đầu, chu miệng nói,"Cái kia khó ăn muốn chết, ăn còn có thể béo lên, Chính Quốc không muốn béo lên giống heo đâu, xấu lắm !" Điền Tịch Nhan lập tức liền không có khẩu vị, đem bánh ngọt đẩy ra rất xa. Trời ạ ! Cô cư nhiên như con ngốc kia, ăn nhiều bơ như vậy, xong rồi, dáng người hoàn mỹ của cô a !

Khó ăn ? Anh rõ ràng nhớ rõ Chính Quốc rất thích món điểm tâm ngọt ! "Nếu Chính Quốc muốn ăn thì bảo người làm biết không ?" Thấy Điền Chính Quốc gật đầu, Vũ Văn Lạc mới dặn người làm pha ba ly cà phê đưa đến thư phòng.

Điền Chính Quốc đột nhiên nói,"Phải một ly sữa, anh trai uống sữa !"

Vũ Văn Lạc sửng sốt một chút, bật cười nói,"Chính Quốc, Kim tổng sẽ không thích sữa !" Tiểu tử ngốc này sẽ không cho là mình thích sữa thì người ta cũng thích sữa chứ?

Điền Chính Quốc cố chấp nói,"Anh ấy là anh trai Chính Quốc, Chính Quốc thích sữa, anh ấy khẳng định cũng thích !"

"Chính Quốc..." Vũ Văn Lạc vẻ mặt bất đắc dĩ.

Lục Mạn Nhã rốt cục nhịn không được lên tiếng,"Lạc, Kim tổng không thể đắc tội, đừng để tên tiểu tử ngốc này phá hỏng chuyện, nên làm như thế nào thì làm như thế, đừng nghe nó nói lung tung !"

Điền Chính Quốc ứa nước mắt, ủy khuất nói,"Người ta không có nói lung tung, anh trai vốn thích sữa, các người bắt nạt Chính Quốc, tôi phải nói cho anh trai biết !"

Lục Mạn Nhã hung hăng trừng mắt Điền Chính Quốc một cái, Điền Tịch Nhan cũng nhíu mày, tiểu tử kia cư nhiên còn biết tìm chỗ dựa !

Vũ Văn Lạc dở khóc dở cười, nhẹ giọng dỗ,"Anh đây bảo người ta đưa thêm một ly sữa lên, được không ?"

Điền Chính Quốc gật đầu, miệng còn nói thầm nói,"Anh trai vốn thích sữa mà !"

Taekook [Chuyển ver] Ác ma chi sủngOnde histórias criam vida. Descubra agora