Chương 15

1.4K 55 0
                                    

Yết hầu Kim Thái Hanh căng thẳng, đưa tay ấn một cái nút thì trong xe xuất hiện một cửa sổ cách ly, che tầm mắt phía trước của lái xe cùng Lãnh Nguyệt Tâm, anh ôm cậu hí mắt nói,"Bé cưng, còn muốn nữa không ?"

Tiểu bạch thỏ không biết mà hung hăng gật đầu, lại sáp lại gần nhau, môi lưỡi quấn lấy, càng hôn càng sâu, xe sớm ngừng lại nhưng hai người trong xe hoàn toàn không có chú ý tới.

"Ân..." Tiếng rên nũng nịu vang lên, Kim Thái Hanh rốt cục phục hồi tinh thần lại, nhìn Tuấn Chung Quốc hai mắt mê ly, cánh môi bị sưng, yết hầu lại sôi lên, nặng nề mà thở dốc một hơi mới phát hiện tay anh không biết từ khi nào đã đưa vào bên trong quần áo của Tuấn Chung Quốc, lòng bàn tay cảm giác được da thịt mềm mại, xúc cảm mềm mại kia làm cho anh một cử động cũng không dám, nhưng tiểu bạch thỏ không biết lại vô cùng bất mãn mà lắc lắc thân mình cọ xát ở trên người anh.

"Ngô... Hanh... Sờ sờ..." Tuấn Chung Quốc không ngừng mà cọ ở trên người anh, cậu chỉ biết là tay anh vuốt ở trên người cậu cảm giác rất thoải mái, đối với sự dừng lại đột ngột của anh có chút bất mãn.

Kim Thái Hanh hít vào một hơi, trong lòng thấp nguyền rủa, đáng chết ! Cậu bây giờ là muốn anh liền ăn cậu sao ? Cư nhiên một chút ý thức nguy cơ cũng không có !

"Hanh..." Tuấn Chung Quốc nhìn vẻ mặt khó coi của anh, trong mắt nổi lên một tầng hơi nước, ủy khuất móm miệng.

Kim Thái Hanh ôm chặt cậu, trong lòng rất bất đắc dĩ,"Ngoan, không có việc gì, đừng lộn xộn !" Như vậy không được, nhất định phải tìm một cơ hội đem cậu ăn !

"Nga..." Tuấn Chung Quốc bĩu môi lên tiếng, nhưng hiển nhiên vẫn có chút bất mãn.

Thật lâu sau, Kim Thái Hanh mới đưa tay nhặt Tiểu Hùng bị rớt lên, bỏ vào trong lòng cậu, dịu dàng nói,"Đi thôi !"

Công viên trò chơi huyên náo, người đến người đi qua lại không dứt, Kim Thái Hanh ôm Tuấn Chung Quốc đi qua luôn rước lấy vô số tầm mắt.

Tuấn Chung Quốc vui vẻ ăn kem, mắt to chuyển động, tò mò nhìn mọi người chung quanh, có chút khó hiểu hỏi,"Hanh, những người đó vì sao vẫn nhìn chúng ta ?"

Kim Thái Hanh đưa tay lau đi vết bơ nơi khóe miệng của cậu, cưng chiều nói,"Bởi vì bé cưng bộ dáng rất đáng yêu !" Dứt lời, tầm mắt lạnh như băng đảo qua khiến tất cả tầm mắt của mọi người chung quanh đều bị ép trở về, đối với tầm mắt rõ ràng dừng ở trên người Tuấn Chung Quốc rất là không vui.

"Ha ha..." Tuấn Chung Quốc cười rất vui vẻ khi được Kim Thái Hanh khen, cậu đưa tay đưa miếng kem lạnh tới bên miệng của anh,"Hanh, ăn."

Kim Thái Hanh liền cắn một miếng kem trên tay cậu, dịu dàng sờ đầu cậu, chờ hai người đi xa chỗ đó mới vang lên tiếng nghị luận.

"Trời ơi, thật đẹp trai nga ! Không đúng, đẹp quá nga !"

"Hơn nữa rất dịu dàng nga ! Nếu là tôi nhất định sẽ hạnh phúc đến chết !"

"Cô nên tỉnh mộng đi ! Không phát hiện cậu trai trong lòng cậu ấy rất xinh đẹp sao ? Cô so được sao ?"

"Thôi đi ! Chỉ là em trai mà thôi !" Trong giọng nói tất cả đều là ghen tị.

Taekook [Chuyển ver] Ác ma chi sủngWhere stories live. Discover now