Chương 69: Lưu thủy vô tình

1K 98 9
                                    


Dáng vóc nho nhỏ tung tăng truy đuổi chim bay bướm lượn chốn mây trời yên ả. Trên đầu cô bé quàng một chiếc khăn màu đỏ, đôi môi chúm chím thỉnh thoảng ngâm nga đoạn giai điệu tươi sáng.

Hình ảnh cô bé lòa nhòa rồi biến mất. Quách Nhược Y kinh chấn ôm đầu, tiếng quát chói tai làm nàng tỉnh giấc.

Nàng dụi mắt, điểm một loạt gương mặt thân quen. Ngọc Hoa, Thiết Nhi, Giang Nguyệt Dung, Cẩn Yên và cả Quách Hân Nghiên. Hiếm khi có cơ hội tụ họp đông đủ, nàng nghi hoặc cảm khái một câu: "Rất lâu rồi các ngươi không có cùng nhau chủ động tìm đến ta."

-"Nghiên nhi?" Quách Nhược Y một cái chớp mắt cũng tỏ tường tất cả. Nói có bao nhiêu từ ngữ tốt đẹp đều đặt hết vào biểu cảm trên mặt nàng đi.

Quách Hân Nghiên một đêm người ngựa không ngơi nghỉ, dẫn đầu đoàn nhân lực hơn mấy trăm người một lòng một dạ lùng sục nát bấy cánh rừng, nếu không có Ngọc Hoa ngăn cản, nàng đã sớm vượt biên tìm người.

Lân cận thưa thớt vài ngôi nhà tiều phu và hộ dân ngoài thành đều bị nàng dọa cho kinh tâm động phách, ngôi nhà nhỏ bé của hán tử dĩ nhiên không thoát khỏi bàn tay của Quách Hân Nghiên nàng.

Vừa bắt được chút thông tin ít ỏi, Quách Hân Nghiên nghĩ ngợi cũng không cần. Nàng nóng lòng tìm kiếm đôi nam nữ lạc đường theo lời cận vệ tường thuật, và rồi kết quả không làm nàng thất vọng, Quách Nhược Y vẫn bình yên vô sự nhưng bản thân nàng lại lâm vào tình trạng bế tắc.

Trừ Thiết Nhi và Quách Hân Nghiên, tất cả còn lại ai cũng nhận thấy Chung Thi Uyển cùng Quách Nhược Y chung đụng một chiếc giường là chuyện hết sức bình thường.

Có một điều không nói nhưng ai cũng biết cỗ sát khí nồng đậm nuốt chửng gần hết không khí trong lành ở đây bắt nguồn từ Quách Hân Nghiên đang có dấu hiệu khuyếch đại.

-"Ai da... các ngươi còn định đứng ở đây tới chừng nào? Ta còn phải giúp Nhược Y chỉnh trang xiêm y a~" Giang Nguyệt Dung là người nhạy bén nhất trong số đó. Nàng cười hề hề cố ý lớn giọng, hy vọng Quách Hân Nghiên giảm bớt lực chú ý.

Khỏi cần Giang Nguyệt Dung xua đuổi, Quách Hân Nghiên thoắt cái đã không còn ở đó.

Đám cận vệ nhìn một cái phất tay của Quách Hân Nghiên, bọn hắn không còn khống chế Chung Thi Uyển nữa, đồng loạt kính cẩn cúi đầu lui xuống.

"Chát!"

Chung Thi Uyển nếm chất lỏng mằn mặn tanh tanh ri rỉ tràn lan khắp khoang miệng. Bàn hoàn còn chưa tiêu biến. Chấm chất lỏng ứ đọng vành môi, màu đỏ sệch đập vào mắt kích não bộ  lưu thông hoạt động.

Dòng máu đỏ chướng mắt làm dâng cao tảng băng lạnh lẽo trong lòng nàng. Quách Hân Nghiên cười như không cười, thản nhiên phán một câu: "Một tát này là thay cho tỷ tỷ của ta."

Chung Thi Uyển không phải là không biết đạo lý, chẳng khó để hiểu vì sao Quách Hân Nghiên nóng giận. Nam nữ thọ thọ bất tương thân, đường đường cô nam quả nữ, làm ra loại cử chỉ thân mật ôm ấp trên một chiếc giường. Còn ra thể thống gì nữa đây?

"Hừ"

Chung Thi Uyển gạt bỏ đường máu dài trước khi nó khô cứng. Nâng mắt nhìn về chủ nhân của tiếng hừ lạnh sặc mùi khinh rẻ.

[BHTT] [Xuyên Không] Nhà Ta Có Một Tiểu Thư - [Hoàn]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ