Chương 104: Xuân phong

937 84 2
                                    

Tháng giêng năm Giáp Thân, gió xuân trong lành y như mới, bá tánh thành đô dù cao sang hay thấp hèn đều tinh tươm xúng xính áo quần, rộn ràng viếng chùa lạy phật, cầu mong một năm mới thật bình an may mắn.

Bấy giờ trong thành lại đón nhận thêm một tin vui, đó là Quách gia và Chung gia chính thức kết thành thông gia. Quách gia thì dân chúng ở cái thành này còn lạ lẫm gì nữa, đáng quan tâm nhất chính là Chung gia.

Vậy nam nhân may mắn nhất trong thiên hạ tên gọi Chung Vân là "Thần thánh" phương nào, sao có thể êm đẹp lọt vào mắt xanh Đại tiểu thư Quách Nhược Y đây hả?

Đến khi hỏi ra thì không ai là không khâm phục, người tỏ tường, kẻ khó tin. Vốn biết hầu hết mọi tụ điểm đắt giá xa hoa, nơi mà giới nhà giàu và hạng dân đen đều được đối xử bình đẳng, mọi người vẫn hay gọi chủ nhân của nơi đó bằng danh xưng ông chủ Chung.

Một Chung gia "Sinh sau đẻ muộn" nhưng lại được rất nhiều đại nhân vật trong giới thương gia nể nang mặt mũi, không phải là không có nguyên do, nghe đâu ông chủ Chung nọ chính là nghĩa tử của Thái úy đại nhân Tống Trạch. Chung gia như hổ mọc thêm cánh, trong ngoài vẹn toàn, thế lực vững chắc.

Hồi đầu tưởng đâu ông chủ Chung chỉ là ông lão già nua nhiều tiền, ai có ngờ một thanh niên vừa nho nhã vừa trẻ trung lại có thể tài giỏi tới như vậy. Nữ nhân khắp thành đang độ tuổi xuất giá thì tiếc hận khôn thôi, hận ông trời tại sao không cho các nàng gặp gỡ sớm hơn, bên phía các cô các dì thì lại tiếc Chung gia chỉ có mỗi ông chủ Chung là đích tử... vậy thì Quách gia và Chung gia kết hợp, con cháu đời sau ngân lượng xài sao cho xuể a~

Một ngày trước.

Nốt hết hôm nay, mai sẽ chính thức đến ngày thân nghinh đón dâu. Lễ tiết ở đây sao quá phiền hà rắc rối, đã mấy hôm không được nhìn thấy Quách Nhược Y, không biết nàng thế nào rồi, ăn uống, nghỉ ngơi có tốt hay không? Bao nhiêu đó thôi, đã đủ khiến Chung Thi Uyển ăn không no, ngủ cũng chẳng yên giấc.

Nữ nhân thẳng lưng cao mặt, động tác, cử chỉ, không dư cũng không thừa, nàng nhấc tay nâng tấm khăn chấm mồ hôi trên má. Tuy mồ hôi liên tục đổ, làm bết hết phần tóc mai cũng chẳng ảnh hưởng hình tượng nàng là bao, bởi thiên sinh tôn quý khí chất toát ra trong từng hơi thở, không chỉ mỗi bề ngoài xinh đẹp.

Vén cao cành nguyệt quế, đem người trong lòng toàn bộ thu hết vào mắt. Sau khi Thẩm a di giải tán mười mấy nữ tì, sân đình chỉ còn chủ tớ Quách Nhược Y lưu lại, nàng buồn rầu xoa bụng, nói với Ngọc Hoa điều gì đấy. Chung Thi Uyển nhanh tay xách lên cặp lồng gỗ, chưa đi được ba bước đã thấy Quách Nhược Y kích động kéo kéo cánh tay Ngọc Hoa, nàng tít mắt cười to như vui vẻ lắm.

"Ta sắp được thành thân cùng Chung Thi Uyển... Ngọc Hoa! Ta sắp được làm nương tử của nàng!"

-"Vậy... nàng có vui không?"

"Vui!" Quách Nhược Y theo quán tính bắt lấy miếng táo xanh từ một bàn tay khác, ngon lành cắn xuống, vị táo thơm ngọt càng khiến tâm trạng nàng tốt lên. Nàng phấn khởi gật đầu: "Ta vui lắm."

"A!" Nàng giật bắn, làm rơi nửa miếng táo trong tay, xấu hổ không biết để đâu cho hết. Nàng quẫn bách nhìn đi nơi khác: "...Ngươi có mặt ở đây từ lúc nào?" Nàng lại nói: "Thẩm a di nói, những ngày này chúng ta nên hạn chế gặp nhau, ngươi mau đi đi."

[BHTT] [Xuyên Không] Nhà Ta Có Một Tiểu Thư - [Hoàn]Where stories live. Discover now