Chương 102: Cầu hôn

1K 86 7
                                    

Thế giới của ta, nơi nàng từng muốn đến.

Giang Nguyệt Dung ánh mắt luôn cứ đặt trên đôi cao gót đang được Quách Nhược Y đi dưới chân, nàng bắt đầu nâng tầm nhìn lên đôi chân thon dài nằm dưới lớp lụa màu hồng phấn.

Quách Nhược Y không chỉ sở hữu vòng một vượt trội hơn người, kể cả vòng hai, vòng ba đều cân xứng, chưa hết, loại y phục được Chung Thi Uyển tự tay thiết kế này phải nói vô cùng đặc biệt, ngoài hai từ Hoàn Mỹ thì Giang Nguyệt Dung nàng chẳng biết khen ngợi ra sao.

Hơn nữa, cả lối trang điểm và kiểu tóc được thanh thép nóng uốn xoăn mà Chung Thi Uyển truyền thụ phương thức cho nàng mấy hôm trước, hoàn toàn thay đổi định nghĩa của Giang Nguyệt Dung về chuẩn mực của cái đẹp, hóa ra nữ nhân đâu nhất thiết cứ tóc dài thật thẳng và thật mượt mới gọi là đẹp, còn có trang điểm không chỉ dừng lại ở kẻ mày và tô son. Ai da... biểu muội của nàng lúc chưa tô son đánh phấn đã là một đại mỹ nhân, đêm nay Giang Nguyệt Dung nàng thật tình không biết nên dùng mỹ từ gì để hình dung hoa nhan khuynh quốc khuynh thành này đây?

"Biểu tỷ... muội cảm thấy..." Quách Nhược Y ngượng ngùng vớ áo choàng che chắn toàn thân. Nàng lắc đầu: "Muội cảm thấy... ăn mặc như thế này không tốt cho lắm."

Quách Nhược Y nói không sai, ăn mặc như thế quả thật không tốt một chút nào, đôi vai trần nghiễm nhiên lồ lộ phô bày, bất kể kiểu dáng hay đường cắt đều quy về một từ "Bạo" Nhưng lạ chưa, Giang Nguyệt Dung nàng nhận thấy loại y phục này mới đẹp làm sao, thiếu điều muốn mình trở thành chủ nhân của nó thay vì Quách Nhược Y. Lão thiên a~ nàng lại nghĩ chuyện linh tinh gì đây hả? Thật đáng xấu hổ mà.

Giang Nguyệt Dung xuề xòa xua tay, cũng là lúc mã phu cho xe ngừng chạy, hắn đồng thời thông báo: "Thưa nhị vị tiểu thư, đã đến nơi."

Quách Nhược Y ý không muốn, cứ ở lì mãi trên xe, cứ như vậy kéo dài thời gian cho tới khi Giang Nguyệt Dung bắt đầu hăm dọa, bảo rằng Quách Nhược Y nếu không nghe lời, nàng nhất định sẽ cướp lấy áo choàng rồi chạy mất. Hỏi Quách Nhược Y làm sao không sợ đây? Y phục trên người nàng đâu thể tùy tiện đứng trước ngoại nhân.

Mãi lo che che đậy đậy, không chú ý loại địa phương mà Giang Nguyệt Dung đưa nàng tới hoa lệ biết nhường nào. Lối bày trí, bố cục và hàng loạt chi tiết nhỏ nhặt khác đều hoàn hảo đến khó tin... trong đầu nàng ngẫu nhiên gợi lên một cái tên. Đồ ngốc ấu trĩ Chung Thi Uyển, một lát nữa đây Chung Thi Uyển sẽ xuất hiện trước mặt nàng chăng?

Quách Nhược Y vừa mong linh cảm nọ biến thành sự thật, lại không khỏi chê cười bản thân nàng  vọng tưởng.

"A!" Quách Nhược Y hơi hoảng, hai cánh tay trần ôm miết thân mình, tấm lưng thẳng tắp đón qua luồng gió mát.

Lúc này mới thông suốt y phục trên người nàng đặc thù đến nhường nào. Thẹn quá hóa giận, Quách Nhược Y khẽ quát: "Biểu tỷ! Trả áo choàng cho ta."

Giang Nguyệt Dung bây giờ đâu còn tâm trí ở đó khuyên nhủ Quách Nhược Y. Tuy biết kế hoạch hôm nay là do Chung Thi Uyển sắp đặt, vốn cứ tưởng nhiệm vụ của nàng là lừa Quách Nhược Y mặc vào bộ y phục lạ mắt đấy và bí mật đưa người tới đây.

[BHTT] [Xuyên Không] Nhà Ta Có Một Tiểu Thư - [Hoàn]Where stories live. Discover now