Chương 22

24.1K 631 23
                                    

Làm người làm việc xúc động, về sau mới biết cái gì gọi là sợ.

Chờ đạo diễn Tiền cùng một nhóm người rời đi, Chu Mạt Lỵ mới dần dần tỉnh táo lại, chính mình vừa rồi làm cái gì. Quay đầu xem mọi người xung quanh, những người này mặc dù ngoài mặt không nhìn cô, nhưng cô biết rõ, trong lòng mỗi người ở đây đều đang cười nhạo cô, cười cô làm việc không có đầu óc.

Nhưng nếu như không phải là con tiện nhân Ninh Tây kia nhìn bề ngoài như đang xin lỗi kì thực là ánh mắt khiêu khích, cô như thế nào lại làm ra chuyện như vậy?

Không ai biết vừa rồi khi Ninh Tây cúi đầu nhặt đạo cụ lên, vẻ mặt lúc đó chính là "Tôi chính là không cẩn thận đánh tới cô, cô có thể làm gì tôi?", thật sự là rất đáng hận.

Cô tiến vào giới giải trí đã nhiều năm, còn chưa từng bị một người mới khiêu khích như vậy, Ninh Tây thật sự là khinh người quá đáng.

Đã thật lâu cô không cảm nhận được loại cảm giác bị người khác khinh nhờn hãm hại, rõ ràng là đối phương sinh sự trước, nhưng cô lại hết đường chối cãi, thậm chí ở trong mắt người khác,cô mới là người không phân biệt biệt đúng sai bắt nạt hậu bối.

Con tiện nhân kia! Tiện nhân!

Nội tâm Chu Mạt Lỵ đã đem hết thảy những từ thô tục có thể nghĩ đến để mắng Ninh Tây.

Sáng sớm hôm sau, tổ phim với biên kịch sửa chữa lại kịch bản, vốn là Ninh Tây với Chu Mạt Lỵ đánh nhau , đổi thành Ninh Tây cùng một nhân vật phản diện khác đánh nhau, hơn nữa phần diễn Ninh Tây và nhân vật phản diện này có chỗ tăng thêm, phần diễn của Chu Mạt Lỵ bị chặt mất không ít.

Người trong đoàn làm phim cũng biết, đây chính là lời cảnh cáo của đạo diễn Tiền đối với hành vi của Chu Mạt Lỵ , cũng là cho Ninh Tây một cái công đạo, nếu không việc này không dễ dàng bỏ qua như vậy.

"Dựa vào cái gì, rõ ràng là cô ta khiêu khích trước, tại sao phải xóa phần diễn của tôi? !"

Chu Mạt Lỵ tức giận đến mức ở trong phòng nghỉ đập đồ, người đại diện của cô đứng ở một bên nhìn cô ta nổi điên, đợi cô phát tiết xong, mới mở miệng dạy dỗ.

" Cô liệu mà cầu nguyện không có ai chụp được chuyện này, nếu không cô chờ mà bị công ty đóng băng đi."

"Ngay cả anh cũng vậy?"

Chu Mạt Lỵ không dám tin nhìn chằm chằm người đại diện.

Người đại diện chợt cảm thấy vô lực:

"Mạt Lỵ, đừng có tìm đường chết, nếu không tôi cũng không giúp được cô."

Chu Mạt Lỵ há to miệng, vừa ủy khuất lại vừa tức giận, nhưng lại lại không biết nên nói cái gì cho phải, một ngụm khí không tốt cũng chẳng xấu, nghẹn đến mức khó chịu.

Ra khỏi phòng đóng sầm cửa lại, mới vừa đi ra vài bước thì gặp Ninh Tây đi tới bên này. Cừu nhân gặp nhau, hết sức đỏ mắt, Chu Mạt Lỵ oán hận trừng mắt với Ninh Tây, mới vừa muốn mở miệng, bên cạnh có gian phòng mở cửa ra, nhân viên trong đoàn làm phim đi ra, cô chỉ có thể đem lời muốn nói nuốt xuống.

(Hoàn)Nữ Thần Trở Về -Nguyệt Hạ Điệp ẢnhWhere stories live. Discover now