[BÁCH HỢP] - BÁT DIỆN UY PHONG

Por HuongTinhVe

26.8K 1.2K 25

Lấy cảm hứng từ "Tướng quân tại thượng". Tác phẩm: BÁT DIỆN UY PHONG Tác giả: Vệ Hướng Tình Thể loại: Bách h... Más

Văn án
CHƯƠNG 1 - Hôn lễ
CHƯƠNG 2 - Nhậm chức
CHƯƠNG 3 - Biểu muội
CHƯƠNG 4 - Biểu đệ
CHƯƠNG 5 - Biến cố
CHƯƠNG 6 - Quế hoa cao
CHƯƠNG 7 - Đêm Giáng sinh
CHƯƠNG 8 - Báu vật
CHƯƠNG 9 - Giết người
CHƯƠNG 10 - Liễu Chính Hào
CHƯƠNG 11 - Hối hận
CHƯƠNG 12 - Vòng cổ
CHƯƠNG 13 - Dương Hiểu Lam
CHƯƠNG 14 - Bằng hữu
CHƯƠNG 15 - Năm mới
CHƯƠNG 16 - Cao Hưng Triệt
CHƯƠNG 17 - Bạn gái
CHƯƠNG 18 - Dũng khí
CHƯƠNG 19 - A Thuần
CHƯƠNG 20 - Giấc mơ
CHƯƠNG 21 - Cuộc gọi
CHƯƠNG 22 - Vũ Chấn Đông
CHƯƠNG 23 - Động lòng
Chương 24 - Yên bình
Chương 25 - Cắm trại
Chương 26 - Truth or Dare
Chương 27 - Đêm mưa
Chương 28 - Chia rẽ
Chương 29 - Thổ lộ
Chương 30 - Xa cách
CHƯƠNG 31 - Công tác
Chương 32 - Ngã bệnh
Chương 33 - Ta muốn khóc
Chương 34 - Khổ tâm
Chương 36 - Máy bay
Chương 37 - Ý trung nhân
Chương 38 - Thừa nhận
Chương 39 - Pháo hoa
Chương 40 - Nguy hiểm
Chương 41 - Hôn lễ
Chương 42 - Hối tiếc
Chương 43 - Ngoại tình
Chương 44 - Hài tử
Chương 45 - Chấp tử chi thủ, dữ tử giai lão (H)
Chương 46 - Uyên ương
Chương 47 - Biến mất
Chương 48 - Hoài niệm
Chương 49 - Uy phong
Chương 50 - Tôi và nàng

Chương 35 - Kết hôn

503 23 0
Por HuongTinhVe

"Chị hai, chị gầy đi nhiều.", Liễu Chính Hào ánh mắt nhìn Liễu Tĩnh Nhàn có chút xót xa.

"Thời tiết gần đây khá lạnh, chị mới vừa hết cảm mạo.", Tĩnh Nhàn mỉm cười trả lời.

"Ba mẹ có khoẻ không? Mẹ như thế nào rồi?", Chính Hào mỗi lần nhắc đến Liễu mẹ lại thấy nhói một bên lồng ngực, thật sự rất nhớ gia đình, nhưng là cả năm liền không thể gặp họ, mỗi ngày cô độc trôi qua đều cảm thấy hối hận về những gì mình đã làm.

"Ba mẹ ổn cả. Em cũng phải giữ gìn sức khoẻ, chỉ còn hai tháng nữa là ra khỏi đây, ba mẹ nhìn thấy em khoẻ mạnh trở về sẽ rất vui.", Tĩnh Nhàn nhìn Chính Hào da dẻ hồng nhuận, sắc mặt tươi tỉnh hơn trước đây, trong lòng thập phần yên tâm.

"Chị hai, sau này ra ngoài, em sẽ hết mình cố gắng, không để Liễu gia phải đau khổ nữa..."

Tĩnh Nhàn nghe Chính Hào hứa hẹn, mỉm cười gật đầu, nàng nhìn lên cổ áo em trai, phát hiện sợi dây chuyền màu đỏ vẫn còn đó, tâm trí liền nghĩ đến một người.

"Gần đây... biểu tỷ có đến gặp em không?", Tĩnh Nhàn ngập ngừng hỏi.

"A Hy biểu tỷ... lúc trước đến rất thường xuyên, nhưng hơn một tháng nay không còn đến nữa. Còn chị, có gặp chị ấy không?"

"Không...", Tĩnh Nhàn buồn bã lắc đầu.

"Chị hai... có khi nào A Hy xảy ra chuyện gì?"

"Đừng nói gỡ!", Tĩnh Nhàn ngắt lời Chính Hào, "Cách vài hôm chị lại nhìn thấy A Hy, nhưng chị ấy liên tục tránh né, dường như không muốn gặp mặt chị..."

"Tại sao?", Liễu Chính Hào ngạc nhiên, từ nhỏ đến lớn người mà A Hy yêu quý nhất chính là chị hai, bây giờ lại không muốn gặp mặt, chắc chắn giữa hai người đã xảy ra chuyện.

"Chính Hào à...", Liễu Tĩnh Nhàn hít sâu một hơi, nàng suy nghĩ một hồi, cuối cùng quyết định nói ra.

"Bởi vì... chị đã từ chối tình cảm của biểu tỷ."

"Tình cảm?", Liễu Chính Hào sắc mặt liền biến chuyển.

"Phải...", Tĩnh Nhàn cúi đầu, "A Hy nói... chị ấy yêu chị."

"Chị hai...", Chính Hào nhìn Tĩnh Nhàn khổ sở, có lẽ cũng đã lấy rất nhiều can đảm mới có thể nói ra cho mình biết, tự nhiên trong lòng thương xót, Chính Hào thương xót cho Tĩnh Nhàn, cũng thương xót cho biểu tỷ.

"Chị hai... A Hy là người tốt. Dù tình cảm chị ấy dành cho chị là dạng gì, chúng ta cũng không nên bài xích. A Hy từ nhỏ đến lớn đối xử với Liễu gia như thế nào chị cũng biết mà. Đừng chỉ vì một cảm tình khác lạ mà lảng tránh chị ấy."

"Em... không ngạc nhiên sao?", Tĩnh Nhàn hỏi.

"Ngạc nhiên vì cái gì?"

"Vì A Hy yêu chị..."

Liễu Chính Hào nhàn nhạt cười, nhìn thẳng vào mắt Tĩnh Nhàn như thể mình đã từ lâu thấu hiểu.

"Em thật ra cũng không hiểu một nữ nhân vì sao lại có thể đem lòng yêu một nữ nhân khác. Nhưng mà... nếu tình yêu mà phải đắn đo suy nghĩ, phải phân tích đúng sai, thì làm sao được gọi là tình yêu nữa? Tình cảm mà A Hy dành cho chị quý giá hơn hẳn những loại tình yêu nam nữ thông thường ngoài kia, nếu là trong sáng, thì trong sáng đến mức khiến người ta phải ngưỡng mộ ngước nhìn, nếu là đau khổ, thì đau khổ đến mức khiến người ta phải trào lệ xót thương. Chị hai... liệu thế gian có một nam tử nào có thể vì chị mà nguyện ý làm bất cứ điều gì như A Hy không?"

Liễu Tĩnh Nhàn trầm mặc cúi đầu, lời nói của Chính Hào không sai, nhưng bản thân nàng vẫn không dám thừa nhận.

"Chị hai, em chỉ nói được bấy nhiêu. Nhưng cảm xúc là của riêng chị, chị hãy tự hỏi chính mình xem, cả tháng nay A Hy không còn ở bên cạnh chị nữa, chị liền cảm thấy thế nào?"

"Chị...", Liễu Tĩnh Nhàn nghĩ về Diệp Nghiên Hy, thời gian qua nàng luôn cố gắng không nghĩ đến, nhưng mà hình ảnh của người kia xuất hiện trong giấc mơ mỗi lúc một nhiều, khi thì bảnh bao phong độ, khi thì hoan hỉ tươi cười, khi thì đăm chiêu suy nghĩ, khi thì ưu tư ảm đạm. Chính Tĩnh Nhàn cũng không ngờ rằng nàng lại ghi nhớ rất rõ mọi sắc thái của Diệp Nghiên Hy đến như vậy, ngay cả trong giấc mơ mà cảm giác lại vô cùng chân thật.

"Chính Hào... chị không dám khẳng định mình đối với A Hy là tình cảm gì, nhưng chị nghĩ... chị nhớ A Hy...", Liễu Tĩnh Nhàn vừa dứt câu, nước mắt cũng lưng chừng trên mặt.

"Nhưng mà... càng nhớ A Hy, chị lại càng cảm thấy tội lỗi. A Hy là biểu tỷ, cũng là nữ nhân, nếu chị yêu chị ấy, thì chính là mang tội lớn với Liễu gia, hơn nữa nếu Diệp gia biết được, A Hy cũng sẽ gặp phải rắc rối. Chị sợ lắm... chuyện này chị chưa từng nghĩ đến, thử hỏi làm sao có thể không sợ hãi..."

"Là biểu tỷ, là nữ nhân, đó không phải là lý do. Lý do chính đáng nhất, chính là chị có yêu A Hy hay không?"

"Chuyện đó... cũng không còn quan trọng nữa."

Tĩnh Nhàn ngưng một chút, tựa hồ rất khó khăn để nói ra.

"Sáng nay Vũ Chấn Đông đã đường đột hỏi cưới chị trước mặt ba mẹ. Ba cũng đã thay mặt chị mà đồng ý. Nhìn sắc mặt vui vẻ hài lòng của phụ mẫu, chị còn có thể làm gì hơn đây....?"

"Vũ Chấn Đông? Hắn trở về sao?", Liễu Chính Hào bắt đầu nổi nóng, không kiên nhẫn đập nắm tay lên bàn, "Tại sao lại nhanh như vậy? Tên Vũ Chấn Đông đó thậm chí còn không thèm hỏi ý kiến chị trước, hắn làm như vậy là không để chị có cơ hội từ chối! Chuyện bỉ ổi vậy mà cũng làm được! Chị hai à! Chị nhất định không được cưới!"

Liễu Chính Hào ngay từ đầu đã không ưa gì Vũ Chấn Đông thói quen ương ngạnh, trước mặt người khác thì đội lớp vỏ đạo mạo tri thức, xoay lưng thì lập tức hoá thành một con cáo già điêu xảo. Cứ tưởng ba năm trôi qua hắn cũng đã quên mất chị hai, ai ngờ bây giờ lại đột ngột trở về, lại còn hối thúc kết hôn, chắc chắn hắn có mưu tính không nhỏ.

"Chính Hào, em còn thành kiến với anh ta sao?", Tĩnh Nhàn không khỏi khó xử.

"Chuyện cũ đã qua, em không nhắc lại. Nhưng mà chị phải cẩn thận đề phòng, Vũ Chấn Đông thật sự không phải người đơn giản...!"

"Chị về điểm nào so với Chấn Đông cũng đều thua kém, anh ta làm hại chị để được gì chứ? Em yên tâm, chị sẽ không sao.", Tĩnh Nhàn nở nụ cười gượng gạo, nàng không muốn em trai vì mình lo lắng.

"Chị hai. Chị sẽ lấy hắn thật sao?", Liễu Chính Hào nhíu mày.

"Cả đời này chị chưa làm được việc gì tốt cho Liễu gia. Nhìn thấy ba mẹ cực khổ như vậy, chị làm sao có thể không đau xót? Chị nghĩ... chỉ cần đánh đổi một chút..."

"Nhưng đó là hạnh phúc cả đời của chị!!!", Liễu Chính Hào lập tức ngắt lời, hận bản thân mình tại sao ngay lúc này lại vô dụng đến như vậy, đến việc bảo vệ cho chị hai cũng không thể, làm sao xứng làm tôn tử của Liễu gia?

"Chị không còn cách nào khác...", Liễu Tĩnh Nhàn khổ sở, nước mắt chực trào.

Liễu Chính Hào nặng nề thở dài, chưa bao giờ nhận ra hai chữ 'cường đại' lại trọng yếu như lúc này, cậu ước gì mình có thể cường đại như A Hy biểu tỷ, chắc chắc mọi chuyện sẽ không khó khăn đến như vậy.

"Vậy... khi nào chị kết hôn?"

"Đầu năm sau..."

"Tức là chỉ còn ba tháng?"

"Phải..."

Trầm mặc một hồi, Liễu Chính Hào hai mắt đỏ hoe, bàn tay cầm lên sợi dây chuyền màu đỏ, xót xa nhìn ngắm.

"A Hy sẽ rất đau lòng..."

Lời nói của Chính Hào như hàng ngàn lưỡi dao đâm thẳng vào tim Liễu Tĩnh Nhàn, nàng lẳng lặng ngồi yên, không dám trả lời, chỉ sợ khi mở miệng nói ra, nước mắt đang cố nén chặt liền sẽ không nhịn được mà tuôn trào.

Seguir leyendo

También te gustarán

3.2M 136K 60
The story of Abeer Singh Rathore and Chandni Sharma continue.............. when Destiny bond two strangers in holy bond accidentally ❣️ Cover credit...
11.5K 1.9K 68
one night, Park Jimin got drunk. When he woke up, there was a naked Kim Taehyung next to him. Jimin: Son of a *****! Jimin escaped, resulting in an a...
45.6K 1K 55
Yoonsae is Mafia King lost daughter and she is mafia queen but no one know. She got kidnapped by White Devil(Her dad enemy).One day she got info that...