[ĐM -EDIT] Đào một hoàng đế v...

By HuyenDani

150K 9.9K 1.5K

Tên gốc: 挖个皇帝做老婆 Tác giả: Quái Đản Giang Dương Thể loại: Đam mỹ, hiện đại, khảo cổ/đạo mộ, linh dị thần quái... More

Văn Án
Chương 1: Ngôi mộ cổ
Chương 2: Cái chết của Giang Ba
Chương 3: Nguy hiểm
Chương 4: Bệnh viện
Chương 5: Hỏi cung
Chương 6: Ngọc bội
Chương 7: Trương Hiểu Mai
Chương 9: Được cứu
Chương 10: Cảnh cáo
Chương 11: Trong thông đạo
Chương 12: Hoàng đế si tình
Chương 13: Ánh sáng vàng
Chương 14: Mộ thất nằm đó
Chương 15: "Mặc"
Chương 16: Linh cữu mở ra
Chương 17: Chạy thoát
Chương 19: Đạo sĩ trừ tà
Chương 20: Làm phép
Chương 21: Thảm án 500 trước
Chương 22: Chuột tiên
Chương 23: Không tên
Chương 25: Không tên
Chương 26: Không tên
Chương 27: Không tên
Chương 28: Không tên
Chương 29: Không tên
Chương 30: Không tên
Chương 31: Không tên
Chương 32: Không tên
Chương 33: Không tên
Chương 34: Không tên
Chương 35: Không tên
Chương 36: Không tên
Chương 37: Không tên
Chương 38: Không tên
Chương 39: Không tên
Chương 40: Không tên
Chương 41: Không tên
Chương 42: Không tên
Chương 43: Không tên
Chương 44: Không tên
Chương 45: Không tên
Chương 46: Không tên
Chương 47: Không tên
Chương 48: Không tên
Chương 49: Không tên
Chương 50: Không tên
Chương 51: Không tên
Chương 52: Không tên
Chương 53: Không tên
Chương 54: Không tên
Chương 55: Không tên
Chương 56: Không tên
Chương 57: Không tên
Chương 58: Không tên
Chương 59: Không tên
Chương 60: Văn tự nơi hố sâu
Chương 61: Ninh tướng quân
Chương 62: Cho cậu đi cùng là một quyết định đúng
Chương 63: Lưới trời lồng lộng khó thoát
Chương 64: Chuyện xưa dần hé lộ
Chương 65: Là vô giá.
Chương 66: Không tên
Chương 67: Trong quan tài
Chương 68: Khúc Chí Văn phân thân
Chương 69: Bộ giáp bạc
Chương 70: Đàm Trình phẫn nộ
Chương 71: Ninh Khanh
Chương 72: Không tên
Chương 73: Không phải không quan tâm
Chương 74: Không tên
Chương 76: Không tên
Chương 77: Không tên
Chương 78
Chương 79: Chuyện tình đế vương
Chương 80: Giao dịch
Chương 81: Ngọc bội có quỷ khí
Chương 82: Kẻ bám đuôi
Chương 83: Chỉ yêu mình anh
Chương 84: Túc Cảnh Mặc rung động
Chương 85: Túc Cảnh Nghiên
Chương 86: mối hận Lý Quốc Hiền
Chương 87: Tan biến
Chương 88: Dung nhập xương Đào Ngột
Chương 89: Hồi sinh từ cõi chết
Chương 90: Cảnh trong mộng
Chương 91: Gặp mặt Túc Cảnh Nghiên
Chương 92: Khúc Chí Văn tức giận
Chương 93: Hợp tác
Chương 94: Gặp gỡ Khương Bình
Chương 95: Tề Thắng Khang
Chương 96: Hòa thượng Hư Vân

Chương 8: Nhảy lầu

2.6K 185 6
By HuyenDani

Thành Lâm là nơi tập trung các phòng nghiên cứu của trường học, hết thảy tổng cộng có tám tầng, nói là nói như thế nhưng thật ra lầu một cùng lầu hai có mấy gian phòng học nhỏ với dụng cụ dạy học bình thường như những phòng học ở các tòa lâu khác. Phòng 218 lầu hai, vừa lúc Kim Linh ngồi đối mặt với cửa sổ, dương quang hắt vài tia sáng nhỏ lên khuôn mặt cô, khiến hai má cô nàng càng thêm hồng nhuận; thời tiết cuối tháng tư ở Tây An thật ra không nóng, chỉ là sau giờ Ngọ, dương quang chiếu đến người có chút mơ màng buồn ngủ, cô lấy bút nâng má, nửa híp mắt lười nhác nhìn phía trước, giáo sư giảng bài cũng cùng bộ dạng mệt mỏi đến mức đánh một cái ngáp.

Phòng học không lớn, trong phòng có không quá mười người ngồi, thật ra khóa học này không phải ít người học chỉ là một vài người không tới nghe giảng mà thôi, giống như Trương Hiểu Mai, bạn cùng phòng của Kim Linh, phỏng chừng giờ này lại đến thư viện rồi......

Sau giờ Ngọ, dương quang nhảy lên bậu cửa sổ, lười biếng say lòng người, Kim Linh thích loại cảm giác này, một tia buồn ngủ ở bên trong dần lan rộng ra.

Tiếng giáo sư giảng bày tựa hồ mỗi lúc một xa, càng ngày càng mơ hồ, Kim Linh hai mắt cứ nhíu lại, được một lúc thì nhắm lại, không biết qua bao lâu, tay chống cằm đột nhiên trượt xuống, Kim Linh bỗng nhiên bừng tỉnh, giơ tay xoa xoa huyệt thái dương, trong lúc vô tình hướng ngoài cửa sổ nhìn lại, bên ngoài cái cửa sổ trước mặt, một mạt thân ảnh xám trắng xẹt qua, chưa kịp phản ứng lại đó là cái gì, một tiếng vật nặng rơi xuống truyền vào tai Kim Linh.

Sân trường vừa rồi còn yên tĩnh, đột nhiên vang lên tiếng nữ nhân kêu lên sợ hãi: "A!! Có người nhảy lầu!"

Kim Linh ngẩn ra, theo bản năng đứng dậy hướng ngoài cửa sổ nhìn xem, nhưng có nào ngờ chỉ với một cái liếc mắt đã khiến Kim Linh về sau mỗi đêm đều mơ thấy ác mộng.

Máu tươi đỏ sậm lan tràn, người chết kia hai mắt trợn trừng hết sức đáng sợ, nhưng cho dù như thế thì Kim Linh vẫn là nhận ra người này chính xác là bạn cùng phòng hôm nay không đến lớp của cô.....

Chuyện này đến nay cũng đã hơn hai tháng, đối với những người không có quan hệ gì với Trương Hiểu Mai cũng chỉ xem "chuyện kia" như một đề tài để bàn tán khi ăn xong hoặc khi tan học, nhưng rồi một thời gian thì mọi chuyện cũng trôi qua.

Đàm Trình trước giờ không phải loại người nhiệt tình, sự tình không quan hệ chính mình, hắn không hơn không kém chỉ liếc mắt một cái cho biết. Đổi lại ngày thường, nếu là biết Trương Hiểu Mai đã chết, hắn cũng chỉ sẽ gật đầu tỏ vẻ bản thân đã biết, nhưng hiện tại sự tình lại có chút không thể so với bình thường.

"Tôi nói, Đàm Trình, ngày đó đầu óc cậu có phải bị tổn thương hay không mà tại sao từ lúc xuất viện cho đến bây giờ đều toàn nói mê sảng vậy."

"Thật sự ngay lúc này tôi rất mong đầu óc tôi có vấn đề đấy." Đàm Trình nhắm mắt, nhìn về hướng Ngô Hải vừa này rời đi, đột nhiên bắt đầu bực bội.

Gần đây phát sinh quá nhiều sự việc, nếu không phải vết thương đêm đó vẫn còn trên cổ, và Lâm Hoành Tinh giờ phút này vẫn còn nằm ở bệnh viện Bắc Kinh, thì Đàm Trình thật sự muốn hoài nghi chính mình có phải điên rồi hay không.

Con người luôn đối với những điều chưa biết thường có chút kiêng kị, huống hồ đó lại là quỷ thần......

Đàm Trình vẫn là tiếc cái mạng, đêm đó còn hơn cả sợ hãi nhưng hắn vẫn không muốn trải qua lần thứ hai.

Chỉ là, trong lòng hắn mơ hồ có loại dự cảm, nếu mặc kệ Ngô Hải, chỉ sợ rằng ngày nào đó chỉ còn có thể nhìn thấy thi thể của cậu ta ......

"Đi theo tôi." Nhìn Trương Tuấn liếc mắt một cái, Đàm Trình nói: "Ngô Hải chỉ sợ sắp xảy ra chuyện xấu."

Đàm Trình đột nhiên nói một câu như vậy làm trong lòng Trương Tuấn có chút mơ hồ lại càng hụt hẫng, "Tôi nói, chẳng lẽ cậu thật sự thấy được Trương Hiểu Mai?"

Biết Trương Tuấn còn nhiều cái chưa thông, nhưng Đàm Trình cũng không giải thích thêm, chỉ xoay người, hướng tòa Thành Lâm đi đến.

Thấy Đàm Trình rời đi, Trương Tuấn tâm tư "ngàn chuyển trăm hồi", cuối cùng vẫn là cắn răng, chạy theo phía sau Đàm Trình.

Đàm Trình đại khái có thể biết được trong lòng Trương Tuấn đang suy nghĩ cái gì, ở trong mắt một vài người e sợ rằng chính Đàm Trình là hung thủ giết chết Giang Ba, đánh bị thương Lâm Hoành Tinh, Trương Tuấn tuy rằng cùng hắn có quan hệ tốt, dù không có nói ra, nhưng ở trong lòng vẫn là có chút khúc mắc. Đặc biệt là đêm khuya ngay tại đây, hắn đầu tiên là nói những lời có chút ' không bình thường ' , về sau còn rủ Trương Tuấn đi về phía Thành Lâm lâu không một bóng người. Là cá nhân sâu trong thâm tâm đều sẽ cân nhắc hành động này không có khác hành động rắp tâm hãm hại là mấy, có thể hay không đột nhiên nổi điên đi chém chính mình. Cho nên, Trương Tuấn chỉ giữ một khoảng cách an toàn nhất định với Đàm Trình mà không dám đi gần hắn, đối với việc này Đàm Trình cũng không cảm thấy có gì sai.

Tòa Thành Lâm không xa, đi chừng năm phút đồng hồ liền đến, bất quá còn chưa chờ Đàm Trình cẩn thận tìm kiếm tung tích Ngô Hải, phía sau Trương Tuấn đã hô lên: "Ngô Hải!?"

"Ngô Hải ở đâu?"

Trương Tuấn hô một câu như vậy sau lập tức chạy vội tới bên cạnh Đàm Trình, chỉ lên mái nhà: "Cậu nhìn đi chỗ nào vậy, mắt kính của cậu dùng để trang trí à!"

Nhìn theo hướng ngón tay Trương Tuấn chỉ, trên mái nhà xuất hiện một bóng người mơ hồ leo lên lan can phòng hộ, bởi vì cận thị, cho dù mang mắt kính, Đàm Trình cũng nhìn không rõ lắm, bất quá hắn vẫn còn có thể thấy nữ nhân đẩy người nọ đi về phía trước, không cần đoán Đàm Trình cũng biết hai người bọn họ là ai.......

Trong lòng đột nhiên một trận rét buốt, cô ta là muốn giết Ngô Hải a!

"Ngô Hải! Cậu đang phát điên cái gì vậy! Đừng có xúc động!......" Trương Tuấn đi đến chính diện tòa nhà không ngừng lớn tiếng thuyết phục, chính là bất kể cậu ta nói như thế nào, thì Ngô Hải trên mái nhà kia cơ hồ giống như căn bản không nghe thấy, cũng không hề có phản ứng.

"Vô dụng!" Đàm Trình nhìn hai người trên mái nhà, không, phải nói là một người một quỷ,: "Ngô Hải chỉ sợ là bị khống chế."

"Đến bây giờ, cậu còn nói......." Nguyên bản còn tưởng hắn lại nói chút gì đó điên khùng, Trương Tuấn trong lúc vô tình liếc mắt nhìn đến mặt đất phía dưới chỗ Ngô Hải đứng, im bặt..... Nơi này vừa lúc là nơi ngày đó Trương Hiểu Mai rơi xuống..... Hôm đó là vừa đúng lúc cậu ta về trường học, tuy không có nhìn thấy thi thể của Trương Hiểu Mai, nhưng cũng là nhìn thấy một bãi máu tươi đỏ sậm kia.

Cậu ta cùng Ngô Hải xem như có hiểu biết, khi công tác ở Ninh Hóa thôn,hai người bọn họ cũng là ở cùng tổ, cho nên, Trương Tuấn rất rõ ràng thời điểm Ngô Hải nghe được tin Trương Hiểu Mai chết cũng không có quay về trường học, chỉ là lúc xảy ra việc Giang Ba, đình công mấy ngày nay mà đi một chuyến về quê của Trương Hiểu Mai......

"Cái kia, chúng ta nên làm cái gì bây giờ?"

"Cứu người."

"Cứu như thế nào?"

"Cậu ở chỗ này canh chừng, tôi lên đó xem thử." Dứt lời, Đàm Trình xoay người liền hướng cầu thang nơi cửa lớn chạy tới.

Ban đêm trong trường học thang máy sớm đã bị khóa, chỉ có thể đi thang bộ lên trên.

Vội vàng bò lên mái nhà tầng tám, Đàm Trình có chút thở hổn hển, đang bình ổn hô hấp, Đàm Trình rõ ràng nhìn thấy Trương Hiểu Mai đứng phía sau Ngô Hải với vẻ mặt tươi cười cứng ngắt, cùng cánh tay trắng bệch đẩy Ngô Hải về phía trước.                        

Continue Reading

You'll Also Like

628K 42.7K 135
Tác phẩm: Hợp Cửu Bất Phân Tác giả: Ngư Sương Edit từ bản QT cùng tên của bạn ks1999___ Chân thành cảm ơn bạn rất nhiều. Editor: Money. Tốc độ edit:...
123K 11.4K 141
Tác giả: Ngư Tây Cầu Cầu Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Cổ đại , HE , Tình cảm , Xuyên việt , Ngọt sủng , Niên hạ , Chủ thụ , Cung đình hầu tước , Nh...
232K 18.2K 58
TIỂU THẾ THÂN BỊ BẠCH NGUYỆT QUANG BẮT ĐI RỒI. Hán Việt: Bạch nguyệt quang quải báo liễu tiểu thế thân. Tác giả: Ngôn Sanh Sanh. Tình trạng: Hoàn thà...
1.7M 155K 92
Tên: Vạn người ghét cậu ta nghĩ thông suốt rồi Tác giả: Thời Kim Nhân vật chính: Tống Vân Hồi x Tần Thư Tag: Hào môn thế gia, giới giải trí, xuyên sá...