Chương 356: Gọi anh là chú hai (2)

1.6K 31 0
                                    

An Cửu biết tư tưởng cô rất dễ dàng thay đổi sẽ xuất hiện sai lệch, nghiêm túc khuyên bảo, "Người ái mộ không phải thần, có thể phân biệt tất cả thật giả, huống chi người nào cũng không phải mẹ cô, cô không có lý do yêu cầu người khác vô điều kiện yêu cô ủng hộ cô! Cô chỉ có đủ mạnh mẽ mới có thể gánh chịu nổi nhiều kỳ vọng cùng yêu thích như vậy!"

"Tại sao à? Tại sao tôi nhất định phải mạnh mẽ hơn, nhất định phải ưu tú? Tôi cho là có rất nhiều người yêu tôi thương tôi. . . . . . Đến cuối cùng mới phát hiện. . . . . . Căn bản không có một người là chân ái. . . . . . Cô biết loại tâm tình này sao?" Kiều Tang nói như lẽ đương nhiên đỏ tròng mắt rơi lệ.

Một Kiều Tang sống vô tư ở trong phim lại có thể ở bên ngoài rơi lệ, thấy khảo nghiệm tình người lần này quả thật đối với cô ảnh hưởng rất lớn.

An Cửu bất đắc dĩ vỗ trán, ôm cô vào trong ngực, "Tốt lắm tốt lắm, cô đột nhiên như vậy là có chuyện gì xảy ra? Hay là tâm tình Dì cả không ổn định? Nhiều sóng to gió lớn như vậy cũng đã tới còn có thể bị chuyện này mà ảnh hưởng đến cảm xúc sao? Chuyên nghiệp của cô đâu?"

"Đĩ con mẹ nó chuyên nghiệp! Đương nhiên là bởi vì quan tâm mới có thể bị ảnh hưởng, có lẽ mười năm hai mươi năm sau tôi có thể chuyên nghiệp vạn tên xuyên tim giống như tiền bối là tốt rồi, thế nhưng dùng vào phần tình cảm tôi thích nhất căn bản cũng không phải là tôi muốn! Cô không phải cảm thấy bi ai sao? Khi chúng ta đứng trên vinh quang chói lọi mới có nhân ái, coi như một tờ giấy trắng cũng biến thành đen. . . . . . Tôi chỉ là hy vọng có một người, cho dù Kiều Tang tôi chính là một đống cứt, hắn cũng có thể khen tôi có màu sắc hấp dẫn riêng có nội hàm có sức sáng tạo có tính nghệ thuật! Yêu cầu như thế rất quá đáng sao?"

Phó Thần Thương nghe một cách thờ ơ: ". . . . . ."

An Cửu: ". . . . . . Cố gắng vượt qua."

Kiều Tang vùi đầu khóc rống: "An tiểu lâu cô thật quá đáng ríu rít. . . . . ."

Vẻ mặt An Cửu có chút hoảng hốt, âm thanh tất cả đều kết thúc loại tang thương, "Kiều Tang, cô quả thật rất quá đáng! Dù là ngọc thô giá trị liên thành cũng phải trải qua ngàn vạn lần mài dũa mới thành. Cũng có thể thật sự có người yêu mặt mũi. . . . . . Đời này có thể có một chắc là hy vọng xa vời. . . . . ."

Sườn xe đột nhiên không ổn định lay động lên xuống, Phó Thần Thương tay cầm tay lái siết đến khớp xương trắng bệch.

Kiều Tang thút tha thút thít dần dần an tĩnh lại, không tim không phổi hỏi một câu, "Người kia. . . . . . Là Phó Cảnh Hi sao?"

Nói qua thì càng đau lòng, "Cô tốt xấu gì cũng có một cái, tôi một cái cũng không có. . . . . ."

Lúc này xe trực tiếp chợt ngừng lại.

Kiều Tang không có để ý bởi vì quán tính lao về phía trước, sau đó được an toàn nặng nề giật người trở lại, sợ hết hồn, "Phó Thần Thương anh mưu sát người!"

"Xuống xe." Phó Thần Thương dùng giọng nói không có nhiệt độ nói.

Kiều Tang liếc nhìn ngoài cửa sổ, thì ra là đến nhà, bất mãn oán trách một câu: "Dầu gì tôi đang dính vào vụ xì căng đan, giọng nói tốt một chút sẽ chết sao?"

Nói xong tiếp tục kề cận An Cửu, "An Cửu, cô vào nhà tôi bồi tôi được không. . . . . ."

"Ừ." An Cửu tự nhiên sẽ không ở chung một chỗ với hắn.

Sau khi Kiều Tang xuống xe, An Cửu đang muốn cùng theo đi xuống, "Pằng" một âm thanh vang lên, cửa xe bị khóa lại, sau đó"Vèo" một tiếng đi mất. . . . . .

An Cửu: ". . . . . ."



(Quyển 2) Ông xã cầm thú không đáng tin - Quẫn Quẫn Hữu YêuWhere stories live. Discover now