Chương 51

2.4K 140 6
                                    

- Một ngày hạnh phúc...

.
.
.

Vương Nhất Bác xoay người đè Tiêu thỏ dưới thân rồi tìm đến môi cậu mà hôn. Nụ hôn nhung nhớ bao lâu nay của anh ngay lúc này đều bộc phát hết ra bên ngoài

Tiêu Chiến bị anh đè ra hôn đến đầu óc mụ mị, cậu hé môi mình để anh có thể dễ dàng luồn chiếc lưỡi ấm nóng của anh vào trong khoang miệng của cậu mà khuấy đảo, Tiêu Chiến đưa hai tay câu lấy cổ anh ôm chặt

Hai đôi môi vẫn đang xoay vần không buông

- Ưm...

Vương Nhất Bác vẫn chưa muốn buông tha đôi môi của người thương, một tiếng rên khẽ của cậu lọt vào tai anh lại giống như xuân dược kích thích từng thớ tế bào đến không thể dừng lại

Bàn tay Vương Nhất Bác luồn vào trong áo của cậu mân mê tất thảy những nơi mẫn cảm làm cho Tiêu Chiến vì động tình mà ưỡn người mong được anh chiếu cố nhiều hơn

Anh buông môi Tiêu Chiến, ánh mắt thâm tình nhìn khuôn mặt vì bị anh khi dễ mà ửng hồng một mảng, bàn tay to lớn của anh khẽ vuốt ve khuôn mặt của bảo bối nhỏ

- Anh nhớ em, rất nhớ em

Nói rồi Vương Nhất Bác cúi người gặm cắn cần cổ trắng ngần của cậu, nụ hôn trượt dần qua hai bên tai rồi xuống xương quai xanh mê người. Mỗi một nụ hôn đi qua cũng là lúc quần áo của hai người vương vãi khắp sàn nhà

Hai cơ thể trần trụi quấn lấy nhau trên chiếc giường rộng lớn

Sau màn dạo đầu, Vương Nhất Bác mê mẩn cúi người ngắm nhìn Tiêu Chiến đang trần trụi nằm dưới thân mình, cảm giác hạnh phúc dâng tràn trong tim. Anh đưa tay lên vuốt ve khuôn mặt  ửng hồng của cậu

- Bảo bối, anh nhớ em chết đi được

Tiêu Chiến vẫn còn mơ màng nhìn anh nói nhớ mình, đôi môi khẽ nhếch lên một đường cong muốn đáp lại lời nhớ nhung của anh thì bên dưới... tính khí nóng ấm của anh một đường mạnh mẽ đâm sâu không báo trước làm cho Tiêu Chiến vì đau mà căng cứ cơ thể, nước mắt sinh lý tuôn ra từng hàng

- Ưm... đau... Nhất Bác

Vương Nhất Bác đau lòng khi trông thấy khuôn mặt nhăn lại vì đau đớn của Tiêu Chiến, anh vẫn chưa dám động đậy chỉ có thể cúi đầu tìm đến môi cậu mà hôn cố tình đánh lạc hướng, anh thừa biết cả hai đã lâu rồi không làm chuyện "thân mật" nên Tiêu Chiến có thể sẽ phải đau như lần đầu

Sau một lúc được anh hôn khắp mặt an ủi, Tiêu Chiến cũng đã bắt đầu buông lỏng bản thân, cậu cảm thấy có thể tiếp nhận được tiểu Bác mà không còn cảm thấy khó chịu nhiều nữa liền ưỡn người ngẩng đầu hôn nhẹ lên cánh môi của anh rồi dì chuyển qua tai của anh khẽ thì thầm

- Nhất Bác, anh động đi

Vương Nhất Bác nghe bảo bối nhỏ của mình động tình đòi hỏi, ánh mắt lóe lên ý cười, anh không nói gì... tính khí nóng ấm mạnh mẽ càn quấy ở bên trong cậu... tận tình phục vụ người thương nhanh đạt đến thăng hoa nhất

Trong căn phòng chỉ còn lại tiếng va chạm của cơ thể, tiếng rên rỉ cùng thở dốc, không khí ái muội nhuốm màu tình yêu hạnh phúc của hai người yêu nhau

(Bác Chiến - End) Hôn Nhân Mai MốiWhere stories live. Discover now