Chương 30

2.7K 172 11
                                    

- Theo đuổi...

.
.
.

Buổi tối, sau khi đưa Tiêu Chiến đi ăn, đi dạo đủ kiểu cuối cùng cả hai trở về căn hộ cũng đã hơn chín giờ tối. Vương Nhất Bác nhanh chân chạy vào phòng tắm làm vệ sinh cá nhân thay quần áo rồi nhảy một cái lên giường kéo chăn đắp qua đầu

Chỉ cần đóng mặt dày một chút, đuổi kiểu gì cũng không nhúc nhích thì trước sau gì anh cũng sẽ được ngủ với Tiêu Chiến của anh mà thôi

Tiêu Chiến biết hành động của Vương Nhất Bác là như thế nào, cậu cũng không muốn nói nhiều để vạch tội ai kia. Sau khi thay cho mình bộ quần áo ngủ... Tiêu Chiến nhanh chóng tiến tới mở tủ lấy ra chăn nệm trải xuống sàn nhà rồi cũng tắt luôn bóng đèn lớn chỉ để lại một ánh đèn ngủ trên đầu giường

Cậu nhanh chóng nằm xuống đưa tay kéo tấm chăn đắp lên người nằm im muốn ngủ

Vương Nhất Bác nằm im một lúc lâu vẫn không thấy động tĩnh nào từ Tiêu Chiến liền chầm chậm kéo nhẹ tấm chăn đưa ánh mắt quan sát xung quanh... không thấy Tiêu Chiến đâu làm cho anh có chút hoảng hốt liền nhanh chóng bật người ngồi dậy

- Chiến Chiến, em đâu rồi

- ...

Vương Nhất Bác đưa chân xuống giường lại động phải một mảnh nệm mềm mềm liền kinh ngạc nhìn xuống... Tiêu Chiến vậy mà không nói gì lại tự mình trải nệm mỏng ngủ dưới sàn nhà làm cho anh cảm thấy có chút khó chịu lẫn đau lòng

Anh nhanh chóng ôm gối xuống sàn nằm chung với cậu, tay anh còn luồn qua eo Tiêu Chiến ôm cậu vào lòng khẽ thì thầm bên tai

- Để anh ngủ dưới sàn nhà là được rồi. Em lên giường nằm đi

Tiêu Chiến vẫn nằm im bất động như đã ngủ làm cho Vương Nhất Bác có chút khó hiểu... bình thường Tiêu Chiến đâu dễ gì ngủ nhanh đến như vậy sao hôm nay mới vừa nằm được một lúc liền ngủ say như vậy

Nghĩ rồi Vương Nhất Bác kéo người Tiêu Chiến xoay qua hướng mình, anh đứng hình mất mấy giây khi trông thấy Tiêu Chiến nhắm chặt mắt nhưng sắc mặt lại không tốt, chân mày nhíu chặt cùng những giọt mồ hôi còn lấm tấm trên trán làm cho anh nhìn vào thoáng chốc lo lắng

- Chiến Chiến, em làm sao vậy?

- ...

- Chiến Chiến, mở mắt ra nhìn anh

Tiêu Chiến sau một lúc bị Vương Nhất Bác lay đến tỉnh liền chầm chậm mở mắt, khuôn mặt thiếu huyết sắc nhìn chằm chằm Vương Nhất Bác khẽ hỏi nhỏ

- Sao anh lại xuống đây?

- Em đau ở đâu sao? Lên giường nằm đi. Anh xin lỗi đã không giữ lời hứa.

Nói rồi Vương Nhất Bác đưa tay bế Tiêu Chiến đặt lên giường, nhẹ nhàng đưa tay kéo chăn đắp lên người cho cậu

- Em nói cho anh biết, em đau ở đâu sao?

Tiêu Chiến nhìn Vương Nhất Bác khẽ lắc đầu rồi nghiêng người nhắm mắt muốn ngủ

Dạo gần đây cậu rất hay đau đầu, mức độ đau đầu tăng lên mãnh liệt... mặc dù đã uống thuốc giảm đau nhưng mỗi đêm vẫn giật mình tỉnh giấc vì cơn đau bất ngờ ập đến. Tiêu Chiến đã phải sử dụng đến thuốc an thần để mong rằng mình có thể ngủ được ngon giấc hơn. Việc này Tiêu Chiến vẫn không muốn cho Vương Nhất Bác biết

(Bác Chiến - End) Hôn Nhân Mai MốiWhere stories live. Discover now