Chương 41

2.6K 176 23
                                    

- Em muốn giải quyết mọi hiểu lầm...

.
.
.

Vương Nhất Bác cõng Tiêu Chiến trên lưng tiến thẳng ra bên ngoài gọi một chiếc taxi muốn đưa cậu về khách sạn nhưng ngay khúc đường vắng taxi cũng vì vậy mà cũng không có một chiếc nên Nhất Bác đành cõng cậu đi bộ một lúc qua đường lớn

Ở trên lưng Vương Nhất Bác, Tiêu Chiến cảm giác rất hạnh phúc, hai cánh tay ôm lấy anh vì vậy mà siết chặt hơn một vòng lên tiếng bắt chuyện trước đánh tan bầu không khí ngượng ngùng của cả hai

- Nhất Bác, sau này nếu chúng ta không còn ở bên nhau nữa anh sẽ vẫn ở đây sao?

- ...

- Em thấy ở Trùng Khánh cũng không tồi nha

- Tại sao em lại ở công trình cho đến giờ này?

- Em tìm nhẫn cho anh

Vương Nhất Bác khá bất ngờ với câu trả lời của cậu

Chia tay rồi, nhẫn cũng không còn quan trọng nữa, cậu tìm lại chiếc nhẫn đó làm gì kia chứ

Cả hai trầm mặc yên lặng không ai nói với ai thêm lời nào, mỗi người chỉ tự mình theo đuổi suy nghĩ riêng mà không muốn bị đối phương phát hiện

Tiêu Chiến sau một lúc ở ngoài ánh sáng đèn đường, cậu lờ mờ có thể nhìn thấy được mọi thứ tuy không rõ cho lắm nhưng cũng tạm ổn. Lúc này cậu mới nhanh chóng lên tiếng nói với Nhất Bác

- Anh thả em xuống đi, hình như em hết đau chân rồi.

- Tôi sẽ cõng em cho đến lúc bắt được xe taxi

Tiêu Chiến im lặng không phản kháng, chẳng qua được anh cõng trên lưng cũng đã quá thành tựu rồi nên Tiêu Chiến cũng có chút luyến tiếc không muốn rời ra

Sau một lúc cõng Tiêu Chiến ra trung tâm đường lớn, cuối cùng cả hai cũng bắt được một chiếc taxi đưa cả hai về lại khách sạn

Vừa bước xuống xe, Vương Nhất Bác tiếp tục muốn cõng Tiêu Chiến vào trong phòng, mặc dù cậu đã thấy rõ đường đi như bình thường nhưng cậu vẫn không phản kháng mà trực tiếp trèo lên lưng người ta

- Cậu có phải là khách ở phòng 15 hay không?

Tiêu Chiến sau khi nhận lại thẻ phòng khách sạn liền nghe tiếng hỏi của nhân viên lễ tân trực ca đêm, cậu không nói gì chỉ gật đầu xác nhận

Nhân viên lễ tân mừng rỡ, cuối cùng cũng chờ được chủ nhân của thùng đồ rồi. Cô nhanh tay đẩy qua cho Tiêu Chiến

- Đồ của quý khách đặt bên giao hàng, chúng tôi nhận dùm quý khách nhưng đến tận bây giờ mới giao được

- À... tôi biết rồi. Có thể đưa lên phòng giúp tôi được không?

- Dạ được

Vương Nhất Bác nhận thấy Tiêu Chiến không còn gì để nói với lễ tân liền nhanh chóng xoay người cõng cậu hướng thang máy bước tới

Đứng trước cửa phòng, anh nhẹ nhàng thả cậu xuống rồi định quay người mở cửa phòng mình nhưng Tiêu Chiến rất nhanh liền lên tiếng mè nheo

(Bác Chiến - End) Hôn Nhân Mai MốiWhere stories live. Discover now