Chương 18

3.3K 213 31
                                    

- Vạch rõ quan hệ...

.
.
.

Tại bệnh viện A

Vương Nhất Bác xách một túi đồ dùng của Tiêu Chiến cùng một túi thức ăn tối nhanh chóng tiến vào bệnh viện tìm người.

Đứng trước cửa phòng 15, Vương Nhất Bác cứ ngây ngốc một lúc liền đưa tay lên gõ cửa, bên trong vẫn không có ai trả lời, anh liền mạnh dạn đưa tay đẩy nhẹ cánh cửa nhìn vào bên trong

Trên giường bệnh, Tiêu Chiến đang nhắm mắt ngủ say, khuôn mặt xanh xao có phần hốc hác làm cho anh nhìn vào thoáng chút đau lòng. Nhẹ nhàng tiến vào bên trong, Vương Nhất Bác để túi thức ăn trên bàn rồi tiến tới bên giường kéo ghế ngồi xuống nhìn chằm chằm ai kia

Tiêu Chiến vẫn chưa ngủ, cậu chỉ đang nhắm mắt bỗng nghe có tiếng mở cửa, biết là Mỹ Uyên đã tới với mình liền chầm chậm mở mắt nhìn qua bên cạnh. Ánh mắt của cậu chạm phải đôi mắt đang nhìn chằm chằm của anh không khỏi bất ngờ

- Sao anh lại ở đây?

- ...

- Sao anh biết tôi ở đây mà đến?

- Tại sao em bị bệnh lại không nói với tôi?

- Anh là gì của tôi mà tôi phải nói?

- ...

Vương Nhất Bác im lặng không nói, trong tim vì lời nói của Tiêu Chiến liền hẫng lên vài nhịp, cảm giác xa cách của người yêu làm cho anh cảm thấy có phần khó chịu

- Em thấy trong người sao rồi?

- Vẫn tốt

- Tốt mà để bản thân nhập viện sao?

Tiêu Chiến nhíu mày nhìn chằm chằm Vương Nhất Bác

- Anh lấy tư cách gì mà lớn tiếng với tôi?

Vương Nhất Bác không muốn đôi co cự cãi với Tiêu Chiến liền lấy chiếc bàn nhỏ để trên giường rồi bày ra một bàn thức ăn

- Em dậy ăn tối đi

Tiêu Chiến chống lấy cơ thể có phần mỏi mệt của mình ngồi dậy nhìn chằm chằm Vương Nhất Bác

- Anh gặp Mỹ Uyên rồi sao?

- Phải, cô ấy về nhà chúng ta lấy đồ cho em nên tôi mới biết tình trạng của em

Tiêu Chiến im lặng không nói, cậu cúi đầu nhìn vào hai bàn tay đang nắm chặt của mình

- Đợi tôi khỏe lại tôi liền cùng anh ra tòa ly hôn

- Sao vừa gặp tôi em liền ly hôn như vậy. Đợi khỏe lại rồi tính

- Tôi nghĩ anh đừng nên đến đây, đừng làm cho hai người chúng ta thêm khó xử. Anh cứ vạch rõ ranh giới như vậy tôi sẽ cảm thấy dễ chịu hơn. Không cần phải thương hại tôi

Vương Nhất Bác đưa tay lấy lên một hộp cháo, anh chầm chậm múc từng muỗng nhỏ đưa lên môi mình thổi nguội rồi đưa qua cho Tiêu Chiến

- Em ăn đi, lát nữa tôi đi gặp bác sĩ hỏi vì tình trạng sức khỏe của em

- Tôi tự ăn

(Bác Chiến - End) Hôn Nhân Mai MốiWhere stories live. Discover now