Chương 32

2.1K 166 11
                                    

- Anh biết em thích gì?...

.
.
.

Sau bữa cơm tối cùng ba mẹ Tiêu cùng mẹ con dì Trương, Tiêu Chiến được Vương Nhất Bác lái xe chở về căn hộ chung cư của hai người, trên xe là một mảng im lặng không có ai muốn nói với ai lời nào

Lúc chạy ngang qua một cửa hàng bánh ngọt, Vương Nhất Bác đỗ xe ở bên đường, anh không nói lời nào liền mở cửa bước xuống tiến vào trong cửa hàng trước ánh mắt ngạc nhiên của Tiêu Chiến

Mười lăm phút ở trong cửa hàng, Vương Nhất Bác chậm rãi bước ra... trên tay còn cầm một túi bánh. Anh mở cửa xe ngồi vào bên trong, túi bánh được anh đưa qua trước mặt cho Tiêu Chiến

- Em ăn đi

Tiêu Chiến không nói gì chỉ đưa tay nhận lấy rồi mở ra xem bên trong... là loại bánh mà cậu rất thích ăn, lúc trước Vương Nhất Bác rất ít khi mua loại bánh này cho cậu nhưng hiện tại anh lại dụng tâm muốn mua, chắc hẳn anh đã có để tâm tìm hiểu sở thích của cậu, nghĩ đến đó Tiêu Chiến bỗng có một niềm vui nhỏ trong lòng

Cậu ngước mắt nhìn anh mỉm cười

- Cảm ơn anh

- Lúc nãy anh để ý thấy em ăn tối không nhiều, em ăn hết cái bánh này đi

- Sao anh biết em thích ăn loại này?

- Là tự anh tìm hiểu thôi

Là để ý... yêu thương nên sẽ có cách tìm hiểu

Tiêu Chiến không nói gì liền đưa tay lấy một miếng bánh đưa lên miệng mình khẽ nhai

Vương Nhất Bác nhìn cậu mỉm cười rồi cũng nhanh chóng khởi động lái xe rời đi

Cả hai tiếp tục trầm mặc im lặng thêm một lúc, Vương Nhất Bác liền nhàn nhạt đặt câu hỏi

- Tại sao hôm nay em không muốn anh cùng em về ăn cơm với ba mẹ. Có phải là do có bạn cũ của em nên em không thích anh có mặt tại đó

Lời chất vấn của Nhất Bác thoáng chút giận hờn lẫn ghen tuông làm cho Tiêu Chiến chỉ biết lắc đầu thầm cười ở trong lòng. Cậu vẫn không nhìn anh chỉ lên tiếng giải thích một chút

- Em sợ rủ anh về ăn cơm đến lúc anh đồng ý lại làm cho em hi vọng lại thêm hụt hẫng thôi

- Ý em là gì?

- Không có gì, chỉ là nhỡ đâu có ai đó nhờ anh chuyện gì vậy thì anh còn phải lo chạy đi giải quyết đến lúc đó chẳng phải anh sẽ cảm thấy có lỗi vì lỡ hứa mà không về được sao?

Vương Nhất Bác nghe Tiêu Chiến lên tiếng nói với tông giọng hết sức thản nhiên liền hiểu ra cậu đang ám chỉ chuyện gì, hóa ra những lần trước anh cư xử như vậy vô tình lại tạo nên bóng ma tâm lý đối với cậu

Nghĩ rồi Nhất Bác gấp gáp lên tiếng giải thích

- Chuyện lần trước anh biết lỗi rồi, anh đã tự hứa từ nay về sau chỉ có em là quan trọng nhất, em đừng vì chuyện cũ mà không còn thương anh nữa

- Anh không cần ủy khuất làm gì. Em cũng không hẹp hòi đến như vậy chỉ là anh đừng bao giờ hứa với em chuyện gì cả, điều em muốn không phải là những lời hứa suông từ anh

(Bác Chiến - End) Hôn Nhân Mai MốiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ