Chương 27

2.3K 176 13
                                    

- Tâm tình sai lệch...

.
.
.

Sáng nay, Tiêu Chiến nhận được cuộc gọi của người nhà Mỹ Uyên nói rằng cô đã tỉnh, cậu liền lật đật thay nhanh bộ quần áo rồi bắt taxi đến bệnh viện.

Cả một đêm Tiêu Chiến cứ nằm trằn trọc suy nghĩ miên man về vấn đề tình cảm làm cho sáng nay khi thức dậy cậu cảm thấy rất mệt mỏi, dưới mắt cũng xuất hiện một vòng quầng thâm luôn rồi, khi nghe đến tình hình sức khỏe của Mỹ Uyên tốt hơn làm cho tâm tình của cậu thêm phần sốt sắng, Tiêu Chiến cố gắng gạt bỏ những suy nghĩ riêng tư của mình qua một bên liền nhanh chóng đến bệnh viện tìm bạn thân của cậu

Tiêu Chiến mở cửa phòng bệnh của Mỹ Uyên tiến vào bên trong, nhận thấy cô đang nằm bất động ở trên giường hai mắt mở lớn nhìn chằm chằm lên trần nhà làm cho cậu nhìn vào có chút đau lòng. Tiêu Chiến nhanh chóng tiến tới kéo ghế ngồi bên cạnh Mỹ Uyên cất tiếng gọi nhỏ

- Mỹ Uyên, cậu tỉnh rồi sao?

Mỹ Uyền nghe tiếng nói chuyện của Tiêu Chiến liền chậm rãi quay lại nhìn cậu

- Chiến Chiến

Hai từ "Chiến Chiến" yếu ớt vừa thốt ra cũng là lúc nước mắt của Mỹ Uyên lăn dài làm cho Tiêu Chiến nhất thời hốt hoảng

- Sao lại khóc? Cậu còn đau ở đâu sao?

Mỹ Uyên nhìn Tiêu Chiến rồi lắc đầu nhẹ. Cô đưa tay chống xuống giường muốn đỡ cơ thể có phần mệt mỏi của mình ngồi dậy... lưng dựa vào thành giường nhìn Tiêu Chiến khẽ mỉm cười... một nụ cười chua chát

- Xin lỗi cậu

- Cậu đừng nói như vậy? Tôi mới phải là người phải lên tiếng xin lỗi cậu... tôi đã không cứu được cậu

- Cũng tại tôi quá tin người, lúc bị người ta cho dùng thuốc vẫn còn mơ hồ nhận thức được một số chuyện, kể cả chuyện kia và cả.. chồng của cậu...

Tiêu Chiến đau lòng nhìn bạn thân của mình đang dũng cảm cố gắng đối mặt với sự thật kia, nếu đổi lại là cậu... không biết cậu sẽ có can đảm như Mỹ Uyên hay không. Nghĩ đến đó, tâm tình của Tiêu Chiến càng thêm xao động

- Mỹ Uyên, cậu không sao chứ?

- Tôi không sao? Dù sao đó cũng là cái giá mà tôi phải trả... quá ngu ngốc lại quá tin người cho nên mới lãnh trọn. Tôi chỉ cảm thấy áy náy vì đã kéo cậu vào chuyện nhơ nhớp này. Cũng may cậu không sao, nếu không tôi sẽ ân hận suốt đời

Nhận thấy bạn thân của mình mạnh mẽ đến đau lòng như vậy làm cho Tiêu Chiến càng cảm thấy thêm có lỗi với cô nhiều hơn. Nhưng dù sao mọi chuyện cũng đã xảy ra rồi... không còn cách nào có thể cứu vãn được nữa. Nếu Mỹ Uyên không còn muốn để tâm nhắc đến vậy thì cậu sẽ chỉ nói những lời động viên với cô mà thôi

- Chiến Chiến

- Hửm?

- Cô gái mà Vương Nhất Bác cứu có phải là bạn gái cũ của anh ta?

- Phải... nhưng mà sao cậu biết?

- Sao lúc đó anh ấy không tìm kiếm cậu mà chỉ một mực cứu cô ta. Không lẽ...

(Bác Chiến - End) Hôn Nhân Mai MốiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ