Chương64:La Chu sinh bệnh (2)

1K 45 0
                                    

"La Chu a tỷ, van xin ngươi mau uống một chút đi, bằng không ngươi sẽ chết đó. . . . . .Ô ô. . . . . . Sẽ chết đó." Cách Tang Trác Mã vẫn ở bên cạnh chăm sóc La Chu, chỉ có thể nhìn nàng phun ra toàn bộ chén thuốc, nước mắt rốt cuộc không kìm nén được mà tuôn ra.

Sau khi La Chu a tỷ bị cung nô đưa về phòng, đã qua một ngày một đêm, nàng cũng đã sốt mà hôn mê một ngày hai đêm. Tuy rằng Vương mở lòng từ bi, phái thầy thuốc chuyên chúc trong Vương cung đến khám và chữa bệnh, cũng hạ lệnh nấu thuốc mang đến. Nhưng khi nước thuốc được rót vào miệng La Chu a tỷ, liền theo khóe miệng chảy toàn bộ ra ngoài, có làm gì cũng không vào được trong bụng nàng, làm cho bệnh tình không thể chuyển biến tốt nổi. Trán vẫn y như cũ, nóng đến bỏng tay, môi vì khô nóng đã nứt ra đến chảy máu, tạo thành một lớp vẩy khô thật dày. Mỗi khi nghe được La Chu a tỷ mơ hồ rên rỉ, tâm của nàng lại giống như bị dao cắt.

"Sống. . . . . . Sống sót." La Chu a tỷ vẫn rên rỉ như vậy, chỉ là ──

La Chu a tỷ, ngươi có biết ngươi hiện tại đang bị bệnh không! Bị bệnh đó! Nếu muốn sống sót nhất định phải uống thuốc nha! Uống thuốc a! Van xin ngươi nuốt nước thuốc xuống đi mà được không? Uống hết đi được không?

Nước mắt nàng rơi xuống như mưa, cổ họng nghẹn ngào, thật sự muốn nắm lấy vai La Chu a tỷ mà gào to với nàng.

Tất cả là tại nàng, muốn trách cũng nên trách nàng, nếu nàng không ngất đi, La Chu a tỷ cũng sẽ không bị Vương bắt tới tẩm cung ngủ một mình. Nếu không phải ngủ một mình, tỷ ấy cũng sẽ không bị nhiễm lạnh ban đêm mà bị cảm.

Đều là lỗi của nàng! Đều là lỗi của nàng! Tất cả lỗi đều tại nàng!

Cách Tang Trác Mã cắn môi dưới tự trách, tay lại run rẩy rót một chén thuốc khác, nhẹ nhàng mở miệng La Chu ra, thật cẩn thận đưa thuốc rót vào miệng nàng.

Chỉ thấy đầu lưỡi La Chu hơi hơi mấp máy, nước thuốc chảy vòng trong miệng nàng một lúc, liền theo khóe miệng chảy ra ngoài, thấm ướt thảm nỉ bên dưới.

"Hu ── hu hu ──" Cách Tang Trác Mã cuối cùng không nhịn được nữa mà khóc rống lên, "La Chu a tỷ, hu hu, không cần! Không cần chết! Hu Hu ──"

"Ồn áo muốn chết." Một giọng nói mang theo vài phần hắc ám lỗ mãng đột nhiên vang lên cắt đứt tiếng khóc thảm thiết của Cách Tang Trác Mã, trong giọng nói có mang theo chút không kiên nhẫn, trong sự không kiên nhẫn lại có chút hài hước, "Chăm sóc người bệnh giống như ngươi, không chết cũng muốn chết."

Bên cạnh khung cửa hẹp của ngao phòng, có một người đàn ông cao lớn dũng mãnh dựa vào. Hắn mặc một thân áo khoác màu chàm, viền quần áo lụa bên trong được thêu chữ Vạn bằng sợi màu bạc và màu xanh, áo khoác bên ngoài thì dùng sợi tơ màu đen cùng màu bạc thêu thành hoa văn hình mau cùng sư hổ, vạt áo cùng ống tay áo được viền vào lông rái cá quý báu. Thắt lưng da buộc ngang hông được khảm các loại bảo thạch quý giá, đôi giày da màu đen ôm sát cao tới ống chân.

Người đàn ông này mang một đầu tóc đen rối dài tới vai, trên trán buộc một sợi dây được bện bằng gân trâu. Cánh tay phải chống xuống khung cửa, chân trái tao nhã gác qua bên chân phải. Ánh sáng nhàn nhạt chiếu qua cửa sổ xuyên tới khuôn mặt tục tằng tàn nịnh đầy oai hùng của hắn, đôi mắt sâu hẹp dài tựa hồ nhuộm đầy sắc sớm mang theo ráng vàng của ánh mặt trời cùng hơi lạnh của gió tuyết, nó đã bớt đi sát khí tanh máu tàn ác ngày trước, hơi lạnh đã trở nên yếu ớt, thay vào đó là một chút hơi ấm. Đôi môi hé mở lộ ra một đường vòng cung sáng trắng, nổi bật trên làn da ngăm đen, nhưng nụ cười bên môi lại có chút lôi cuốn kích động người khác. Trong không gian tranh tối tranh sáng, toàn thân người đàn ông này đều lộ ra khí chất thần bí sạch sẽ lại cao quý.

[21+] Nô thê muốn xoay ngườiWhere stories live. Discover now