Chương 97

5.8K 753 174
                                    

Hồng mai đây nha, tưởng tượng thêm rừng hồng mai giữa núi tuyết nha ٩(˃̶͈̀௰˂̶͈́)و-------゚°☆☆° ゚゚°☆☆° ゚-------

¡Ay! Esta imagen no sigue nuestras pautas de contenido. Para continuar la publicación, intente quitarla o subir otra.

Hồng mai đây nha, tưởng tượng thêm rừng hồng mai giữa núi tuyết nha ٩(˃̶͈̀௰˂̶͈́)و
-------゚°☆☆° ゚゚°☆☆° ゚-------

Chương 97: Tuyết Chước

Tác giả: Bách Đường - Edit: Kaorurits.

(Cám ơn Done đã giúp mình beta)

Sau khi cáo biệt Chu Quang Khải không biết từ đâu xuất hiện xong, Tiêu Lam một lần nữa tìm một gian phòng huấn luyện, lại một lần đầu nhập vào trong chiến đấu.

Sinh mệnh nằm ở vận động quả nhiên là chân lý bất biến.

Sau khi tiến hành xong một ngày chiến đấu vui sướng, lúc Tiêu Lam rời sân huấn luyện cậu cảm thấy tinh thần mình rất là sảng khoái.

Quả nhiên vẫn là đánh nhau tốt nhất, rèn luyện nhiều một chút trạng thái cả người đều thoải mái hẳn ra.

Tiêu Lam cảm thấy bây giờ vấn đề quan trọng nhất là, làm sao sinh tồn ở Thế Giới Hàng Lâm này, còn chuyện khác thì cứ để sang một bên trước, chờ thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng, nghĩ quá nhiều cũng vô dụng.

Lúc đối mặt Lạc thì, hay là nên thế nào thì cứ thế ấy đi.

Sau khi trở về phòng, lúc Tiêu Lam nhìn thấy gương mặt lớn lên có phần phạm quy của Lạc kia, tâm tình đã bình tĩnh, cậu cứ như thường lệ mà chào hỏi hắn: "Tôi về rồi đây."

"Hoan nghênh trở về." Nhìn thấy Tiêu Lam đã khôi phục trạng thái lúc trước, Lạc cũng trước sau như một mà mỉm cười lên.

Hôm nay trà mà hắn chuẩn bị chính là hồng trà bá tước, hương hồng trà thuần hậu phối hợp với hương thơm cam phật thủ*, tạo nên một hương vị độc đáo mà tươi mát.

(*trái phật thủ là thuộc họ cam chanh nhé mọi người, nên mùi nó cũng khá giống)

Tiêu Lam ngồi trên sô pha chậm rãi thưởng thức hồng trà bá tước.

Lại nói tiếp, cậu đã từng không thể phân biệt được sự khác nhau giữa mỗi một loại trà, thậm chí cảm thấy trà cũng chẳng ngon bằng nước lã. Nhưng sau khi quen biết Lạc, từ trong tay đối phương thưởng thức vô số loại trà, dần dần cũng nếm ra được mùi vị riêng của mỗi loại trà, rốt cuộc có thể minh bạch những người thích trà kia vì sao lại thích chúng.

Loại hương khí ôn nhuận không tranh rồi lại lâu dài này, hơn nữa kèm theo mùi vị nhu hòa, luôn mang theo một loại hương vị an bình tháng năm tĩnh lặng.

(ĐM- Edit HOÀN) Tôi dựa vào bần cùng quét ngang trò chơi sinh tồnDonde viven las historias. Descúbrelo ahora