Chương 71.1: Gặp lại 1

Beginne am Anfang
                                    

"Mộc Đào." Thanh niên kia cười rộ lên: "Còn nhớ rõ ta sao?"

"Thần y Thanh Lĩnh?" Mộc Đào rốt cuộc nhận ra, chỉ là không có biện pháp liên hệ thần y đầu bù tóc rối lôi thôi cùng thanh niên thanh tao tuấn tú trước mặt này. "Đã lâu không thấy, hóa ra ngươi là nữ tử, ta còn tưởng rằng ngươi là... Hoạn quan." Hắn đè thấp thanh âm.

Mộc Đào rùng mình trong lòng, mắt nhìn thật tốt, lúc trước tuy là chưa đề cập đến thân phận chính mình, chỉ mơ hồ nói là người phụng mệnh hộ tống, hắn lại đoán đúng tám chín phần m mười.

Thanh Lĩnh lại cười nói: "Không có việc gì, ta cũng không phải người lắm miệng, chỉ là ngẫu nhiên gặp được người quen, khó tránh khỏi có chút kinh ngạc, ngươi không cần để ý tới ta."

Mộc Đào cũng bật cười, chính mình cần gì trông gà hoá cuốc, từ trước đến nay Thanh Lĩnh không quan tâm chuyện vặt vãnh, huống hồ có ân cứu mạng đối với Diệu Tịch, y giả cứu đời, đương nhiên cũng sẽ không duyên không có hại nàng.

"Có nhiều việc giấu giếm, mong rằng thứ lỗi. Bàn này ta mời, ngày sau nếu ngươi không có việc gì, có thể đến nơi này ăn cơm." Mộc Đào cũng hào phóng nói. Ánh mắt Thanh Lĩnh sáng lên: "Ta đây liền không khách khí, ngươi nấu ăn ngon thật."

Mộc Đào bật cười, vẫn là bộ dáng cũ, trong mắt chỉ có ăn.

Nhưng trước khi về Lanh Lĩnh vẫn để lại một túi bạc ở trên bàn, xua xua tay nói ngày khác thấy.

Mộc Đào cũng không tiện từ chối, đợi hắn tới nữa lại bỏ thêm cho hắn nhiều đồ ăn hơn, thường xuyên qua lại, Thanh yệt rất kỳ quái, hỏi nàng: "Đó là ai? Ba ngày hai bữa tới nơi này ăn cơm, còn đều là ngươi tự mình xuống bếp?"

"Là người quen cũ." Nàng vốn dĩ muốn nói là một đại phu, lại sợ Thanh Nguyệt truy hỏi, sốt ruột lại thuận miệng nói qua loa lấy lệ.

Ánh mắt Thanh Nguyệt tức khắc bỡn cợt, tấm tắc cười nói: "Ta đã biết."

Vẻ mặt Mộc Đào nghi hoặc, Thanh Nguyệt lại là vẻ mặt không cần ngươi nói ta đều hiểu, thảnh thơi trở về quầy đọc thoại bản.

Lại qua mấy ngày, rốt cuộc trời quang mây tạnh. Tống Quan Khanh cũng cơ bản xử lý xong tình huống nạn dân, chi ngân sách tự mình giám sát giúp nạn dân củng cố nhà cửa, trợ cấp hoa màu cho tá điền, lệnh tâm phúc đi từng nhà xác nhận, lại đi thực địa tra xét xác nhận một phen.

Mấy ngày nay Tống Quan Khanh bận về việc lũ lụt, thật là mệt mỏi, cũng còn chưa nói với Thanh Nguyệt về việc đầu bếp. Hắn nghỉ ngơi mấy ngày, đảo mắt đã tới Ngày Của Hoa mỗi năm một lần của trấn Ẩn Mộ.

Cư dân thị trấn cả tháng nay bị mưa làm khổ, buồn ở trong nhà đã lâu, hiện nay nước mưa rút bớt, nạn dân cũng được sắp xếp thỏa đáng, trùng hợp đến Ngày Của Hoa, mọi người liền muốn náo nhiệt một phen.

Mộc Đào cũng muốn đi nhìn một cái, nhưng Thanh Nguyệt lại ngượng ngùng xoắn xít lại đây nói nàng ấy đã có hẹn. Mộc Đào hiểu rõ trong lòng, cũng không miễn cưỡng. Chỉ là chạng vạng hôm nay khi Thanh Lĩnh tới ăn cơm, Mộc Đào mở miệng hỏi hắn có thể, có bằng lòng cùng nàng đi xem náo nhiệt hay không.

H VĂN - PHẢN BỘI PHẬTWo Geschichten leben. Entdecke jetzt