Chương 64: Cùng nhau mở nhà hàng

910 26 0
                                    

Mộc Đào đổi xong váy áo thì muốn lập tức ra cửa tìm một quán rượu ăn uống no nê. Lần đầu tiên mặc váy áo nữ tử đi trên đường, không biết có phải ảo giác hay không, có nhiều nam tử đang nhìn nàng.

Sao vậy, chẳng lẽ bộ dáng này của nàng không giống nữ tử? Nàng thoáng cúi đầu, nhanh chóng đi vào một quán rượu trông có vẻ làm ăn được.

Quán rượu này thật sự làm ăn không tồi, tiểu nhị đề cử không ít đồ ăn đặc sắc, nàng gọi hết một lượt, thực hiện nguyện vọng lúc còn ở trên núi của nàng.

Hương vị xác thật không tồi, hình thức cũng tinh xảo, tuy nói không ngon bằng đồ Ngự Thiện Phòng, nhưng so với canh suông nước lã thức ăn chay thì tốt hơn quá nhiều rồi, còn nữa hương vị không phải quá nổi bật, sau này nàng mở nhà hàng có cái để mà đối chiếu.

Dùng xong cơm Mộc Đào bắt đầu nhàn nhã xem hoạt động làm ăn của các quán rượu gần đây, xem ra chỗ nàng vừa đến là làm ăn tốt nhất rồi, các nơi khác đều sàn sàn như nhau.

Cho đến khi đi đến một quán rượu phá lệ hiu quạnh Mai Tô Lâu, Mộc Đào mới nghi hoặc ngừng lại.

Vị trí tiệm này có chút hẻo lánh, nhưng trong tiệm lại rất rộng mở, nàng đi vào, căn bản không có người tới tiếp đón, trên quầy là một nữ tử mặc váy hồng đang ngồi, chăm chú đọc thoại bản.

"Bà chủ?" Mộc Đào chần chờ kêu lên.

Nàng kia ngẩng đầu lên, là một khuôn mặt trứng ngỗng thanh hã, mày liễu mắt hạnh, trông có vẻ dễ gần, nàng ấy cười nói: "Ta là bà chu."

"Bây giờ có thể gọi món chứ?" Mộc Đào thử nói.

"Trong tiệm giờ không có ai, đầu bếp đi rồi, cũng không có tiểu nhị, chỉ có mình ta, nếu cô nương không chê, ta lập tức tự mình xuống bếp nấu cho cô nương." Tương phản với tướng mạo dịu dàng của nàng, là chút chất giang hồ ngoài ý muốn.

"Vậy ta muốn chân ngỗng chiên giòn, uyên ương chiên giòn và canh hoa hồng ngọc nhuỵ, làm phiền bà chủ." Mộc Đào tùy ý báo vài món thức ăn, đã lập tức nhìn thấy sắc mặt nữ tử trước mặt có chút kỳ quái, rất là xấu hổ.

"Cô nương, mấy đồ ăn đó ta không biết làm, nếu không hay là ta làm cái gì ngươi ăn cái đó đi?" Nàng kia thật ra có chút thẳng thắn đến đáng yêu, Mộc Đào nén cười gật gật đầu.

Cho đến lúc toàn bộ trong tiệm bị một mùi hương gay mũi bao phủ, Mộc Đào đang do dự có nên đi xem một cái hay không, đã thấy bà chủ mang tới một mâm đồ ăn đen tuyền thấy không rõ hình dáng, nói có chút ngượng ngùng: "Ta chỉ biết làm cái này, ngươi ăn tạm một chút?"

Cái này làm Mộc Đào thật nhịn không được cười, giật giật đũa, hương vị này thực sự có chút khó nói. Nàng hỏi ngược lại: "Thoạt nhìn cô nương cũng không giống như người làm buôn bán, vì sao một mình lại mở một nhà hàng lớn như vậy."

Nàng kia vừa ngồi xuống, vừa thở dài nói: "Quá nhàm chán, cho nên ta mới tìm chút chuyện để làm, cũng không vì kiếm tiền."

Cái này lại gãi đúng chỗ ngứa, Mộc Đào đi thẳng vào vấn đề: "Cô nương, kỳ thật ta muốn mua một gian hàng để kinh doanh, tay nghề nấu nướng của ta tuy không được tốt lắm, cũng coi như chắp vá. Nếu cô nương cảm thấy nhàm chán, thì cùng ta mở một nhà hàng được không?"

Cô nương kia thật có chút kinh ngạc, thẳng thắn nói: "Ngươi muốn cửa hàng này? Chỉ là bởi vì ta, việc làm ăn của cửa hàng này đã vô cùng không tốt."

Mộc Đào khẽ cười nói: "Đây không phải là vấn đề khó khắn gì, đến lúc đó ta gỡ bảng hiệu này xuống, đổi tên của tên khai trương làn nữa, tuy không nắm chắc đến mười phần, cũng không đến mức không người hỏi thăm. Cô nương nói cái giá đi."

Nàng kia cũng cười rộ lên, mi mắt cong cong: "Nếu cô nương đã nắm chắc như thế, ta sẽ làm cùng ngươi, ta không thu tiền thuê, người bảy phần ta ba phần như thế nào?"

Mộc Đào nghĩ nghĩ, trước mắt không cần tiền thuê, chia ba phần cho nàng ấy cũng không tồi, vì thế vui vẻ đồng ý: "Có thể, vậy cô nương cùng ta lập khế ước coi là bằng chứng."

Cô nương kia cũng rất dứt khoát, trực tiếp lấy giấy bút ra, lập chứng từ theo như lời Mộc Đào.

"Tống Thanh Nguyệt, tên cô nương thật hay." Mộc Đào nhìn nhìn chữ ký bay múa kia không khỏi khen ngợi.

"Gọi ta Thanh Nguyệt là được, ta kêu ngươi A Đào được không?" Thanh Nguyệt thân mật kéo nàng lên quầy ngồi xuống, Mộc Đào gật gật đầu, thấy trên quầy nàng để đầy một bàn thoại bản tài tử giai nhân.

Giống như đúc thể loại mà Tiểu Phương Tử thích xem. Thanh Nguyệt hào phóng chia sẻ với nàng, nói là thoại bản nổi tiếng nhất một thời.

Xác thật nổi tiếng một thời, nàng từng xem ở chỗ Tiểu Phương Tử. Mộc Đào không khỏi bật cười.

"Thanh Nguyệt, ngày mai chúng ta cùng đi chọn chút nguyên liệu nấu ăn tìm nhà cung ứng đi, rồi nghiên cứu thực đơn, tuyển người nữa được không?" Nàng mở miệng trước, thấy tình trạng kinh doanh đã biết cô nương này trước đây không quan tâm lắm tới nhà hàng, cũng không biết có bằng lòng làm với nàng hay không.

"Được à, ta cùng đi với ngươi." Thanh Nguyệt nhìn thế nhưng nhiệt tình tăng vọt, Mộc Đào nhìn mười ngón tay nhỏ dài của nàng, suy đoán nàng là tiểu thư gia đình giàu có ra ngoài chơi đùa, nhà hàng lớn như vậy, lại thuộc quyền sở hữu của mình nàng, như vậy tất nhiên có người âm thầm chăm sóc. Tóm lại về sau chắc sẽ ít có phiền toái không cần thiết.

Mộc Đào mượn giấy bút, bắt đầu liệt kê, từ món ăn đến nguyên liệu đến giá cả, lại đến số người làm, giờ mở cửa tiệm, thương lượng cùng Thanh Nguyệt từng cái rồi mới quyết định.

Thái độ của Thanh Nguyệt vốn đang rất không tập trung, thấy Mộc Đào nghiêm túc, cũng không khỏi chăm chú hơn.

"Hóa ra làm ăn kinh doanh là dạng này." Thanh Nguyệt than thở nói: "Cũng thật là mệt."

"Làm ăn kinh doanh làm sao không mệt được, hôm nay không còn sớm, ta đi về trước, ngày mai gặp." Mộc Đào thu hồi tờ danh sách, vừa ngẩng đầu cười tạm biệt cùng Thanh Nguyệt.

"Há, ngươi còn về nhà à, ngươi ở nơi này cùng ta luôn đi, trong sân sau còn có phòng trống đó." Thanh Nguyệt giữ chặt nàng, muốn nàng ở lại.

"Đợi bắt đầu buôn bán lại ở cũng không muộn, trong nhà ta còn có chút chuyện, hiện nay xác thật không tiện." Mộc Đào nhẹ nhàng từ chối.

"Vậy được, ngày mai gặp." Thanh Nguyệt phải để nàng đi, hơi có chút lưu luyến không rời, nàng chưa từng chính thức làm ăn, cũng không có bạn bè gì, hôm nay bận rộn cùng Mộc Đào cảm giác cũng không tồi, nàng rốt cuộc nổi lên chút hứng thú.

H VĂN - PHẢN BỘI PHẬTWhere stories live. Discover now