Chương 35

8.8K 615 70
                                    

Bữa nay nhân dịp rằm lớn nên là Lành có nấu một vài món chay để cúng lên bàn thờ cho cha má ruột với má nuôi của nàng. Sau khi đem đầy đủ bài vị của họ về đây thì Khuê cùn chẳng ngần ngại mua một cái tủ thờ mới vô cùng khang trang để Lành thờ cúng họ ở gian nhà chính và xem họ như người trong nhà mà cúng kiếng một cách đường hoàng.

Tuy nói là ăn chay nhưng nàng vẫn không quên làm riêng cho Khuê một vài món có cá, có thịt để cô ăn bởi vì những món chay này đa số đều làm từ đậu nên cô sẽ không ăn được. Mà hình như Khuê cũng chẳng ăn chay bao giờ thì phải.

Khuê sau khi giúp Lành đem để đồ ăn lên bàn thờ xong thì cô leo lên bộ đi văng đong đưa hai cái chân qua lại đợi cho nàng thắp nhang xong rồi đưa nàng đi chùa, tại nàng nói rằm lớn hay rằm nhỏ gì nàng cũng hay đi chùa lắm, đi để cầu phúc rồi làm lễ nho nhỏ cho cha với má.

Mọi tháng thì nàng đi một mình, còn đợt này thì còn có Khuê đi cùng nữa.

"Cô, con cho cô nè." Thằng Tẹo có vẻ mới từ sau vườn chạy vô, trên trán nó còn vương một ít mồ hôi, có lẽ là mới chơi cái trò gì đó xong nên mới ra như vậy.

Cầm một xâu cào cào lá dừa trong tay, Khuê thích thú cảm ơn rồi trả công thằng Tẹo bằng mấy cục kẹo sô cô la. Thằng Tẹo nhìn số kẹo trong tay mình thì cám ơn Khuê rối rít, mặc dù đây là kẹo ngon và nó rất thích ăn nhưng nó sẽ không ăn một mình, nó chạy ra kiếm con Bưởi rồi hai đứa chia nhau chứ không hề ham ăn chút nào.

"Đố cô ai đây." Lành sau khi lo xong công chuyện của mình thì nàng đi kiếm Khuê, thấy Khuê đang ngồi ở bộ đi văng nàng liền tinh nghịch len lén vòng ra phía sau ôm chầm lấy cô rồi đố rằng nàng là ai khiến Khuê phải phì cười mà đưa tay ra phía sau ngắt một cái vào đôi gò má tròn trịa kia. Khuê nói. "Là em Lành!" Khuê thiệt chịu thua em ấy. Rõ ràng trong nhà này có ai dám ôm cô từ sau lưng vậy đâu mà còn bày đặt đố đố.

"Trật lất." Lành biết Khuê đã đoán đúng nhưng nàng vẫn cố trêu ghẹo cô một chút. Nàng gối cằm lên vai của Khuê một cách lười biếng chờ đợi câu trả lời tiếp theo.

"Vậy thì chỉ có vợ tôi thôi." Khuê cứ mặc cho em ấy ôm mình từ phía sau rồi lười biếng tựa cằm lên vai cô như mấy con mèo mướp. Từ lúc cả hai xác định mối quan hệ thì cô nhận ra em ấy hay cười hơn, vui vẻ hơn và nhiều lúc còn chủ động nhón chân lên hôn vào gò má của cô nữa.

"Thấy ghét, vợ của cô hồi nào." Lành chu môi còn hơi khịt khịt mũi như đang chọc tức Khuê vậy.

Khuê nghe Lành nói vậy thì đôi lông mày đẹp khẽ nhíu lại, cô đem cái con người lùn tịt đang ôm chặt sau lưng mình vòng ra đằng trước. Giữ lấy em ấy trong lòng, Khuê lần nữa hỏi lại. "Nói tôi nghe, không mần vợ tôi thì vợ ai?" Khuê đúng thiệt y như mấy cha nội háo sắc chuyên đem con gái nhà lành ra giở trò. Cô hết nhướng nhướng mày rồi còn liếm liếm môi, nếu như cô là đàn ông thì có lẽ bị thiên hạ đập cho một trận vì cái tội biến thái rồi.

Lành thấy Khuê bày đặt làm mặt dữ thì trề môi. "Cô hung dữ với em." nàng mếu mếu giả vờ như sắp khóc khiến cho Khuê từ một cái mặt dữ rất nhanh trở về trạng thái vui vẻ, cô bắt đầu dùng cách trừng phạt cũ đó là ngắt chóp mũi em ấy một cái.

[GL-Thuần Việt-Tự Viết] Kiếp Chồng ChungWhere stories live. Discover now