[Longfic] [ChanBaek] [KaiSoo]...

By HealinginOctober

88.6K 8K 1K

Đơn phương là những điều xuất phát từ 1 phía Yêu từ 1 phía - Chỉ 1 lần nhìn về phía em cũng khó đến thế sa... More

Thông báo!
Giới Thiệu
Chap 1
Chap 2
Chap 3: H
Chap 4
Chap 5
Chap 6
Chap 7
Chap 8
Nát =))))
Không phải chap mới
Chap 9
Chap 10
Chap 11
Chap 12
Chap 13
Chap 14
Chap 15
Chap 16
Chap 17
Chap 18 <H>
Chap 19
Chap 20
Chap 21
Chap 22
Chap 23
Một chút pr nho nhỏ =)))
Chap 24 (H)
Chap 25
Tâm sự
Chap 26
Chap 27
Chap 28
Chap 29
Không phải chap mới =))))
Chap 30
Chap 31
Thông báo
Chap 32
Chap 33
Chap 34
Chap 35
Chap 36
Chap 37
Chap 38
Chap 39
Chap 40
Chap 41
Chap 42
Chap 43
Chap 44
Chap 45
Chap 46
Chap 47
Chap 48
Chap 49
Chap 50
Chap 51
Chap 52
Chap 54
Chap 55
THÔNG BÁO
Xin chào
Chap 56
Chap 57
Chap 58

Chap 53

571 52 2
By HealinginOctober


Bạch Hiền thẫn thờ nguyên cả ngày, cũng không phải cậu không nghĩ đến việc cô ta tìm được cậu nhanh như thế nhưng mà với tốc độ này thì thật sự là cũng quá nhanh rồi. Cậu không rõ những việc xảy ra trong suốt 2 năm qua, cậu lại càng không hiểu gì về mấy cái việc kinh doanh của bọn họ nhưng cậu biết nó vốn cũng không phải là công việc trong sạch gì nên việc cô ta có trong tay những thông tin bất lợi của Xán Liệt cũng chẳng có gì đáng ngạc nhiên.

- Anh có định rời khỏi đây không - Thế Huân ở bên cạnh cũng không tập trung nổi vào công việc, sau một hồi nghĩ đi nghĩ lại cậu cũng quyết định hỏi ra. Dù biết là không có cơ hội nhưng nghĩ đến việc Bạch Hiền rời khỏi đây Thế Huân không khỏi cảm thấy hụt hẫng. Cũng không trách được, đối phương là người cậu thầm mến hơn 1 năm qua cơ mà.

- Hả, cậu nói gì cơ? - Bạch Hiền giật mình - Anh đâu có bảo là mình định rời khỏi đây đâu?

- Anh không rời đi? - Thế Huân ngạc nhiên hỏi lại lần nữa - Không lẽ anh và người tên Xán Liệt kia thật sự không còn chút gì sao?

Bạch Hiền không trả lời. Cậu không muốn dối lòng vì thật sự cậu vẫn còn yêu hắn nhưng sự hiện diện của cậu trong cuộc đời hắn chính là một gánh nặng, mà cậu thì không muốn mình trở thành gánh nặng của hắn. Bây giờ chú dì của cậu cũng đã rời đi, ở nơi này 2 năm cậu cũng đã vốn quen rồi, công việc ổn định, nhà cửa cũng có, cậu vừa có thể sống tốt vừa không gây ảnh hưởng gì đến hắn. Cái chốn xô bồ ấy nói ra thì thật sự cũng không hợp với cậu. Nơi này mọi người đối với cậu cũng tốt lắm.

Thế Huân thấy cậu không trả lời thì cũng đoán được phần nào. Cậu không phải người trong cuộc nên cậu không hiểu, giờ nói nữa có khi lại đụng vào nỗi đau của Bạch Hiền nên cậu đành im lặng. Cả 2 đều đang không biết phải làm gì thì nghe thấy tiếng mở cửa, Thế Huân nhanh chóng đi ra chào khách. Cho đến khi nhìn thấy người bước vào là Xán Liệt thì rất biết ý đi vào bảo Bạch Hiền ra cho khách gọi món, Thế Huân cậu hoàn toàn không muốn một lần nữa ở giữa cái bầu không khí như muốn rút hết oxy như thế. Cậu vẫn trẻ, cậu vẫn muốn sống, cậu không muốn làm bia đỡ đạn.

- Xin... - Bạch Hiền định chào khách thì vội dừng lại khi nhìn thấy Xán Liệt nhưng rồi cũng ngay lập tức trấn tĩnh lại bản thân coi hắn như những vị khách bình thường - Xin chào quý khách, quý khách muốn dùng gì ạ?

- Anh muốn dùng em - Xán Liệt không biết ăn phải cái gì mà to gan lớn mật ở nơi này nói ra những lời đó làm Bạch Hiền ngạc nhiên đến nỗi suýt chút nữa thì ngất xỉu

- Xin lỗi, ở đây không có món đó. - Bạch Hiền dù đã cố gắng tự nhủ coi hắn như những vị khách quái dị khác mà mình từng gặp nhưng cũng không thể khống chế hai tai mình đỏ lên. Trước giờ trong mắt cậu Xán Liệt vốn là một người lạnh lùng, cũng đã từng có lúc ôn nhu nhưng chưa bao giờ nói mấy lời ngả ngớn như thế với cậu. Nếu ngay từ đầu biết hắn ngả ngớn như thế thì có khi cậu cũng đã không thích hắn. Thế nhưng mà hiện tại đã thích rồi thì hắn ngả ngớn cậu cũng thích.

"Mù quáng"

Bạch Hiền thầm tự chửi mình một tiếng

Xán Liệt nhìn người đối diện hai tai đã đỏ cả lên thì lại càng cảm thấy muốn trêu chọc cậu hơn nữa cơ mà hắn vẫn đủ tình táo để biết chỗ này ngoài 2 người ra còn có người khác, mặc dù sự hiện diện của người này lại càng làm hắn muốn đánh dấu chủ quyền với cậu hơn nhưng hắn cũng không thể xem nhẹ thái độ của cậu.

- Anh có chuyện muốn bàn với em, giờ chưa có khách chúng ta có thể nói chuyện một chút được không? 

- Có gì anh có thể nói luôn

- Em không ngại Thế Huân sao?

Bạch Hiền có chút chột dạ. Chuyện gì mà lại còn phải Ngô Thế Huân cơ chứ. Hay hắn lại định ngả ngớn cái gì?

- Nếu không phải việc quan trọng thì không cần nói

- Là việc quan trọng

- Vậy thì có gì nói luôn ở đây

- Anh muốn chúng ta sang Hà Lan đăng ký kết hôn -Xán Liệt nói xong chờ xem phản ứng của Bạch Hiền như thế nào thế nhưng cậu dù chỉ một phản ứng nhỏ cũng không có, cứ như tượng đá đứng im

Làm sao mà trách cậu được, tự nhiên hắn lại nói những lời như thế trong khi mối quan hệ của cả 2 còn đang không đâu vào đâu.

- Em không cần phải lo, Chung Nhân và Khánh Tú đã từng làm rồi nên chúng ta chỉ cần nhờ các cậu ấy giúp thì đều đơn giản cả thôi.

Bạch Hiền muốn hoá điên. Cậu đâu có phải là đang lo lắng việc phức tạp hay rắc rối, vấn đề là kết hôn gì ở đây cơ chứ.

- Em chẳng phải đã nói chúng ta không thể sao?

- Vậy cho anh lý do

- Em, em... không thích anh nữa

- Anh không tin

Bạch Hiền biết tất nhiên cái lý do vô nghĩa này hắn sẽ không tin nhưng cậu còn lý do nào khác có thể nói ra cơ chứ.

- Anh không phải thằng ngốc, đừng cố gắng lừa anh. Em hãy nói rõ xem rốt cuộc lí do là gì mà khiến em sáng nay đã phản ứng lại dữ dội như vậy

Bạch Hiền có chút muốn tự chửi mình. Tại sao ngay từ đầu cậu không đồng ý ra ngoài nói chuyện với hắn cơ chứ. Giờ có cả Ngô Thế Huân ở đây thực sự là ngại quá mà

- Thôi được rồi anh sẽ không cố gặng hỏi em nữa. Cho đến khi em cho anh cậu trả lời chính thức mà anh có thể chấp nhận được thì anh sẽ rời đi. Còn từ giờ cho đến lúc đó cũng đừng có viện cớ để đuổi anh đi nữa, anh không đi đâu hết.

- Được rồi, có gì tối về chúng ta nói chuyện, giờ anh có thể rời đi được chưa?

- Chưa

- Hả? Anh còn việc gì sao - Bạch Hiền càng lúc càng không hiểu 2 năm qua Xán Liệt đã bị biến cố gì mà lại thay đổi nhiều đến thế

- Anh muốn thử đi làm thêm

Lần này quả thực là sét đánh giữa trời quang. Hắn ăn nhầm phải cái gì à? Công tử không thiếu gì tiền, sở hữu và điều hành cả một tập đoàn giờ đòi đi làm thêm

- Này, có nghe anh nói không?

- Ông chủ sẽ không cho - Bạch Hiền không muốn đến lúc đi làm cũng bị hắn ám nên đành đe doạ thêm một câu - Nếu anh chịu về thì tối chúng ta sẽ nói chuyện, anh còn tiếp tục như thế này, em sẽ trốn đi đó

- Vậy có thể cho anh gặp ông chủ không?

- Anh rốt cuộc là bị làm sao vậy?

- Anh muốn trải nghiệm cũng không được sao?

Ông chủ cũng rất đúng lúc xuất hiện, Ngô Thế Huân nghe thấy tiếng ông chủ cũng đành phải thò mặt ra dù tận sâu trong thâm tâm cậu không hề muốn xuất hiện dù chỉ một chút với cái bầu không khí căng thẳng cùng với màn nói chuyện ám ảnh kinh hoàng ban nãy.

- Xin lỗi, tôi là bạn của quản lý Độ, quản lý ở nơi cung cấp đồ cho siêu thị thực phẩm ở đây. Nghe nói quán mình cũng nhập từ siêu thị thực phẩm đó nên quản lý muốn tôi đến và làm việc ở đây một ngày để xem đánh giá của khánh hàng

- Sao lại có thể để ngài đường xá xa xôi đến đây làm việc được. Ngài chỉ cần ở đây xem phản ứng là được rồi.

- Sao lại như thế được, dù gì cũng là yêu cầu của quản lý Độ, tôi tất nhiên không thể làm trái lời được - Nói xong Xán Liệt còn rất lịch sự quay sang nhìn Bạch Hiền và Thế Huân - Hôm nay mong 2 người giúp đỡ, nếu có sai sót mong bỏ qua

Ông chủ không thể nói gì hơn nữa. Nhìn cái siêu thị thực phẩm to đùng trên đảo cùng với thái độ nghe lời của người bảo mình là nhân viên kia ông cũng đã đoán được người quản lý họ Độ quyền lực đến thế nào nên cuối cùng cũng chỉ biết nháy mắt ra hiệu cho Bạch Hiền và Thế Huân. Còn hai người nhận tín hiệu thì đang cực kỳ muốn lăn ra ngất

Ở nhà của Bạch Hiền cũng có người đang hắt xì hơi liên tục, làm cho Chung Nhân không khỏi lo lắng

Khánh Tú nghĩ, có lẽ mình bị cảm cúm mất rồi.....

_______________________________________________________________________________________________________________________________________________________

Chủ nhật này vì có việc đột xuất nên chắc sẽ không thể ra chap mới đúng lịch được, mong các bạn thông cảm.

Hẹn các bạn thứ 6 và chủ nhật tuần sau nha ^^

Continue Reading

You'll Also Like

28.4K 3.1K 24
Tổng hợp các fic được tui dịch từ AO3, chưa xin phép chính chủ chuyển ngữ nên nếu tác giả yêu cầu tui sẽ gỡ ngay. Trình độ còn yếu kém nên xin các bạ...
59K 6K 40
Have you ever heard it before? About a dog, knowing how to fly.
73.4K 8.1K 67
jungjihun có một anh ngiu sơ hở là block có lúc chữa lành, có lúc không thật sự luôn đấy? lsh cảm thấy bất lực nhưng lsh không thể làm gì được. °ficl...
310K 26.6K 57
nói chung vì là không phải gu 🫣