[Longfic] [ChanBaek] [KaiSoo]...

Von HealinginOctober

88.6K 8K 1K

Đơn phương là những điều xuất phát từ 1 phía Yêu từ 1 phía - Chỉ 1 lần nhìn về phía em cũng khó đến thế sa... Mehr

Thông báo!
Giới Thiệu
Chap 1
Chap 2
Chap 3: H
Chap 4
Chap 5
Chap 6
Chap 7
Chap 8
Nát =))))
Không phải chap mới
Chap 9
Chap 10
Chap 11
Chap 12
Chap 13
Chap 14
Chap 15
Chap 16
Chap 17
Chap 18 <H>
Chap 19
Chap 20
Chap 21
Chap 23
Một chút pr nho nhỏ =)))
Chap 24 (H)
Chap 25
Tâm sự
Chap 26
Chap 27
Chap 28
Chap 29
Không phải chap mới =))))
Chap 30
Chap 31
Thông báo
Chap 32
Chap 33
Chap 34
Chap 35
Chap 36
Chap 37
Chap 38
Chap 39
Chap 40
Chap 41
Chap 42
Chap 43
Chap 44
Chap 45
Chap 46
Chap 47
Chap 48
Chap 49
Chap 50
Chap 51
Chap 52
Chap 53
Chap 54
Chap 55
THÔNG BÁO
Xin chào
Chap 56
Chap 57
Chap 58

Chap 22

1.4K 123 12
Von HealinginOctober

Phác Xán Liệt sau khi làm thủ tục xuất viện cho Bạch Hiền liền gọi điện cho người đến nhà người mà cậu gọi là dì để dằn mặt một chút.

Bạch Hiền dĩ nhiên không biết điều này.

Mới sáng ngày hôm sau dưới phòng khách nhà Xán Liệt đã có mặt của cả Chung Nhân và Khánh Tú.

- Anh, cuối cùng ai là người đã đánh Bạch Hiền ra nông nỗi như thế? - Khánh Tú cả đêm chỉ chờ đến sáng để hỏi cho rõ chuyện

- Là dì của cậu ấy

- Dì? - Cả Chung Nhân và Khánh Tú đều ngạc nhiên hỏi lại

Xán Liệt gật đầu một lần nữa coi như là xác nhận điều mà họ nghe thấy là sự thật

- Là người thân mà đánh nhau thành ra như vậy sao? - Chung Nhân nhíu chặt mày, không hiểu chuyện quái gì đang xảy ra

- Không gọi là đánh nhau được - Xán Liệt khóe miệng khẽ cười đầy lạnh lùng và nguy hiểm - Là một người đánh và một người chịu đánh

Không hẹn, cả Chung Nhân và Khánh Tú đều quay ra nhìn nhau

- Bạch Hiền là người chịu đánh sao? - Khánh Tú cảm thấy câu chuyện này hoang đường quá rồi - Cậu ấy làm gì mà phải cam chịu đến như thế?

- Em ấy coi họ là ân nhân nên dù có bị họ đòi hỏi hay hành hạ thì cũng luôn cam chịu như vậy - Giọng Xán Liệt càng lúc càng lạnh - Đây không phải lần đầu tiên, đã có lần cậu ấy bị bọn chúng bắt đánh và thiếu chút nữa xâm phạm nhưng lần đó là anh đến kịp.

- Mẹ kiếp - Chung Nhân khẽ chửi thề - Tại sao những người như vậy còn tồn tại trên đời này làm gì cơ chứ?

Tiếng lạch cạch từ phía cầu thang thu hút sự chú ý của 3 người

- Em xuống đây làm gì? - Xán Liệt vội vàng chạy lại - Có việc gì cần sao?

- Em cũng đâu có phải tàn phế - Bạch Hiền phì cười

- Cậu đi còn chẳng thằng người được thì nghĩ mình còn khỏe mạnh lắm à?

- A - Bạch Hiền nhìn Khánh Tú đang trách mình mà lòng chợt ngọt ngào - Không sao thật mà, mọi người cứ nói chuyện đi, tớ vào uống hụm nước rồi lại lên phòng thôi.

- Cậu - Khánh Tú thực sự cạn lời - Bọn tớ đang nói về cậu đấy, sao cậu lúc nào cũng biến mình thành người ngoài vậy, không coi bọn tớ là bạn, là người thân của cậu à?

Bạch Hiền ngẩn người, người thân sao? Cậu có sao?

Chung Nhân thấy vậy liền nghĩ Khánh Tú có lẽ cũng hơi quá lời liền huých huých người Khánh Tú.

- Xin lỗi, tớ không có ý cáu giận gì cậu đâu - Khánh Tú cũng nhận ra lúc nãy mình có hơi xúc động nên to tiếng một chút. Nhưng mà thực sự Khánh Tú cậu rất ghét việc phải nhìn Bạch Hiền lúc nào cũng coi bản thân như người thừa.

- Không không, sao phải xin lỗi chứ - Bạch Hiền nhận ra mọi người đang hiểu lầm - Được coi mọi người như người thân làm tớ hạnh phúc quá nên chưa kịp tiếp nhận thôi.

- Người thân thì là người thân có gì mà hạnh phúc đến thế - Khánh Tú bĩu môi

- Tại tớ chả có ai..... - Bạch Hiền đang nói chợt dừng lại rồi sửa lời - Tớ chẳng có mấy người là người thân nên xúc động một chút thôi mà.

Khánh Tú và Chung Nhân chẳng biết phải nói gì tiếp

Xán Liệt đứng đó, tất nhiên hắn hiểu câu trước cậu định nói là gì, trong lòng lại vô thức nhói lên.

Bạch Hiền không phải là chẳng có mấy mà sự thật là chẳng có ai là người thân cả.

- Mà thôi bọn tớ về đây - Khánh Tú cuối cùng cũng lên tiếng - Cậu nhanh khỏi đi, cuối tuần này là đám cưới bọn tớ đấy, cậu và anh Xán Liệt là khách siêu VIP nên nhất định phải có mặt đó

Không hiểu sao nghe đến đám cưới của họ, Bạch Hiền lại vô thức nhìn sang Xán Liệt.

Không phải là sự mất mát mà cậu nghĩ, cậu chỉ nhìn thấy hình bóng của chính mình trong đôi mắt của Xán Liệt.

Là cậu nhìn nhầm sao?

- Ơ kìa - Chung Nhân nhìn 2 người kia đứng nhìn nhau mà không thèm trả lời bọn họ - Sao lại nhìn nhau?

- À không - Xán Liệt lên tiếng - Hai cậu về trước đi, yên tâm, cuối tuần này bọn tớ sẽ có mặt.

Khánh Tú và Chung Nhân đều lần nữa khó hiểu nhìn nhau rồi ra về

Chỉ Xán Liệt hiểu được vì sao lúc nãy Bạch Hiền lại nhìn mình.

Xán Liệt không nói lời nào tiến đến ôm Bạch Hiền vào lòng

Bạch Hiền trong tâm lại ân ẩn đau

Cậu nghĩ chắc Xán Liệt lại đau khổ vì đám cưới kia nên mới ôm mình muốn lấy điểm tựa

Bạch Hiền ngoan ngoãn vòng tay ôm lại nhưng Xán Liệt không biết trong lòng cậu lúc này có bao nhiêu chua chát

Mà Bạch Hiền cũng chẳng bao giờ biết được sự thật là cái ôm ấy, hắn ôm cậu vì muốn cậu biết rằng, trong lòng hắn giờ đã không còn đau lòng vì Khánh Tú mà thay vào đó là đau lòng cho người tên Biện Bạch Hiền.

Nếu như hai người không hiểu nhau, thì im lặng chính là sự hiểu lầm lớn nhất......

------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Khánh Tú chiều này có hẹn với Chung Nhân nên đến công ty chờ hắn

Có lẽ vì cậu không thích ồn ào nên chẳng ai biết cậu là vợ sắp cưới của tổng giám đốc công ty mình.

- Tôi có lịch hẹn với Kim Chung Nhân - Khánh Tú tiến lại gần bàn lễ tân

- Ngài tên gì để chúng tôi kiểm tra lịch hẹn ạ? - Cô gái đứng quầy lễ tân có chút ngạc nhiên vì chẳng mấy ai gọi cả họ và tên của tổng giám nhà mình như thế. Trước giờ mới biết có 2 người gọi như vậy là Kim chủ tịch và Phác Tổng bên Phác gia.

- Tôi là Độ Khánh Tú

- Dạ vâng, mời ngài lên tầng 26. Ngài cứ đi thẳng rẽ trái là sẽ thấy thang máy ạ.

- Cảm ơn - Khánh Tú vừa quay người lại đã thấy Chung Nhân từ đâu đang lại gần

- Em đến rồi à? - Chung Nhân vừa nhìn thấy Khánh Tú liền cười đến sáng lạn rồi tiến lại nắm tay cậu làm mấy nhân viên gần đó nghi ngờ thân phận của Khánh Tú

- Này - Khánh Tú muốn rút tay ra nhưng không được - Đang ở công ty đấy, nghiêm túc chút đi

- Công ty của anh, sao mà phải sợ - Chung Nhân cười đến là thiếu đấm.

Thật ra thì hắn cũng muốn ngầm công khai một chút quan hệ của mình để tránh ruồi bọ xung quanh.

Đúng lúc thang máy đang chuẩn bị đóng lại thì có người ấn mở ra

- Ồ, không ngờ hôm nay được gặp cả Độ công tử ở công ty - Một giọng nữa vang lên khiến cả Khánh Tú và Chung Nhân đều khó chịu - Tôi có thể đi cùng thang máy chứ?

- Tất nhiên, mời Lệ tiểu thư - Khánh Tú cũng rất điềm đạm đứng lui vào sát Chung Nhân thêm một chút

Thật ra thì cái thang máy có 3 người, đâu có cần thiết phải đứng lùi lại làm gì

Chẳng qua Khánh Tú không muốn đứng gần người kia còn Chung Nhân thì lại càng không lên tiếng vì hắn thậm chí còn căm ghét cô ta đến vô cùng

- Không biết Độ công tử hôm nay ghé qua công ty để làm gì vậy?

- Công ty của nhà tôi, vợ tôi qua cần phải báo cáo cô sao? - Chung Nhân khó chịu lên tiếng

Lệ Mạc Đổng bị bắt bẻ liền ngay lập tức khó chịu nhưng cũng chẳng đáp trả được

- Tiện thể cũng muốn gửi cô thiệp mời - Khánh Tú lấy ra một tấm thiệp - Đám cưới của chúng tôi diễn ra vào cuối tuần, nếu rảnh Lệ tiểu thư có thể ghé qua.

Chung Nhân bên cạnh cảm thấy hả lòng hả dạ, ít nhất Khánh Tú của hắn cũng không nhún nhường gì cô ta.

- Thông cảm chúng tôi bận nên không thể mời hẳn hoi được, tranh thủ tại đây mời Lệ tiểu thư là chúng tôi có lỗi, mong Lệ tiểu thư thông cảm.

Khánh Tú càng nói, Lệ Mạc Đổng càng khó chịu.

Sau từng đó chuyện mà anh ta vẫn ở bên Chung Nhân, quả thực ngứa mắt đến phát điên

Đã thế đám cưới cũng vẫn diễn ra theo kế hoạch

Vậy cô kỳ công dựng nên đủ thứ chẳng phải vô dụng quá sao.

- Không biết Lệ tiểu thư muốn lên tầng nào, từ lúc vào cũng chưa thấy cô định bấm tầng - Khánh Tú nhìn mặt cô ta là biết cô ta đang khó chịu, điều đó khiến cậu cũng thấy mình có chút thành tựu đi

- Tôi muốn lên cùng tầng với hai người.

- Lên đó làm gì? - Chung Nhân nhíu mày - Đó là tầng riêng của tôi, mà giờ vợ tôi đến cô định lên đó làm gì? Nếu nói bàn bạc công việc thì xin phép để hôm sau, hôm nay tôi bận rồi, cô nhìn chắc cũng hiểu mà

Mẹ kiếp

Mạc Đổng trong lòng không khỏi bốc hỏa, chưa bao giờ tiểu thư như cô lại bị sỉ nhục đến như thế.

Cửa thang máy vừa mở, Khánh Tú và Chung Nhân đều đã đi ra ngoài, thậm chí Chung Nhân còn tốt bụng bấm hộ nút bấm tầng 1 và Khánh Tú cũng lịch sự nói thêm

- Lệ tiểu thư ra về thư thả.

Nhìn bóng dáng hạnh phúc của hai người trước mặt đang dần dần bị cánh cửa thang máy che khuất, Lệ Mạc Đổng cười lạnh một tiếng

- Hai người cứ hạnh phúc đi. Để tôi chống mắt lên xem hạnh phúc được đến bao giờ?

_______________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________

Weiterlesen

Das wird dir gefallen

36.1K 5K 31
✨️hapi hapi hapi✨️ Viết vài mẫu truyện về AylinLuna và ViewJune vì hai chị bé quá là dễ thương.
140K 8.4K 139
" Không nhắc đến chuyện đã qua, ta chỉ muốn biết một chuyện, nếu như hiện tại cho cô thêm một cơ hội, cô vẫn sẽ phản bội ca ca ta sao?" "Cô yêu huynh...
113K 8.4K 50
nơi chỉ có chúng ta lck/lol written by: owen
59.1K 6K 40
Have you ever heard it before? About a dog, knowing how to fly.