[Longfic] [ChanBaek] [KaiSoo]...

By HealinginOctober

88.6K 8K 1K

Đơn phương là những điều xuất phát từ 1 phía Yêu từ 1 phía - Chỉ 1 lần nhìn về phía em cũng khó đến thế sa... More

Thông báo!
Giới Thiệu
Chap 1
Chap 2
Chap 3: H
Chap 4
Chap 5
Chap 6
Chap 7
Chap 8
Nát =))))
Không phải chap mới
Chap 9
Chap 10
Chap 11
Chap 12
Chap 13
Chap 14
Chap 15
Chap 16
Chap 17
Chap 18 <H>
Chap 19
Chap 21
Chap 22
Chap 23
Một chút pr nho nhỏ =)))
Chap 24 (H)
Chap 25
Tâm sự
Chap 26
Chap 27
Chap 28
Chap 29
Không phải chap mới =))))
Chap 30
Chap 31
Thông báo
Chap 32
Chap 33
Chap 34
Chap 35
Chap 36
Chap 37
Chap 38
Chap 39
Chap 40
Chap 41
Chap 42
Chap 43
Chap 44
Chap 45
Chap 46
Chap 47
Chap 48
Chap 49
Chap 50
Chap 51
Chap 52
Chap 53
Chap 54
Chap 55
THÔNG BÁO
Xin chào
Chap 56
Chap 57
Chap 58

Chap 20

1.5K 132 12
By HealinginOctober

Chung Nhân mệt mỏi chìm vào giấc ngủ, từng giọt nước trong bịch cứ lạnh lẽo đi vào mạch máu của hắn. Cho đến khi hắn tỉnh dậy cũng đã là tối. Căn phòng vẫn vậy chẳng có ai.

Thở dài một tiếng!

Đúng ra giờ này hắn và Khánh Tú đang phải hạnh phúc trong bữa tối chứ không phải là một mình gặm nhắm sự cô độc và mệt mỏi trong phòng bệnh VIP như thế này

Cạch

Tiếng cách cửa khiến Chung Nhân giật mình quay nhìn về phía cửa. Khi nhìn thấy người đi vào là Khánh Tú, hắn hận không thể chạy lại ôm cậu

- Anh bị va chạm mạnh thế cơ à sao cứ cười cười thế - Khánh Tú nhìn một thân hình to đùng nằm trên giường, khuôn mặt cười ngu nhìn mình liền không nhịn được phì cười.

- Chuyện hôm nay....

- Bố đã nói với em rồi - Khánh Tú đặt bát cháo còn nóng xuống chiếc tủ đặt ở đầu giường bệnh - Anh không cần phải nghĩ ngợi gì cả. Bây giờ anh dậy ăn cháo đi, em đi làm thủ tục xuất viện. Y tá bảo truyền nốt chai này là được về rồi.

Lúc Khánh Tú định rời đi đột nhiên cánh tay bị Chung Nhân nắm chặt

- Đừng đi - Chung Nhân thực sự không hiểu lúc đó mình nghĩ gì chỉ là sợ hãi đột nhiên dâng lên khiến hắn vội vã níu cậu lại.

- Không đi thì cho anh ở tại viện luôn nhé! - Khánh Tú buồn cười nhìn Chung Nhân - Giờ thì ăn đi, em đi một lát sẽ quay lại ngay

Lúc này Chung Nhân có chút xấu hổ vì mình bị hớ nhưng mà trong lòng vẫn chỉ toàn là niềm vui. Nhìn bát cháo hắn liền húp bằng sạch thì thôi.

- Anh còn đói không? - Thời điểm Khánh Tú quay lại nhìn thấy trên bàn bát cháo đã bay hơi hết còn người kia ngồi trên giường mắt một mực nhìm chằm chằm ra phía cửa, thực sự rất giống một tiểu hài tử chờ mẹ đến đón

- Không còn đói nữa, cũng không mệt nữa, muốn về nhà với em thôi

- Thực sự là va chạm mạnh quá rồi - Khánh Tú liếc hắn trêu một câu

- À mà Xán Liệt và Bạch Hiền cũng đến à? - Chung Nhân nhớ có loáng thoáng thấy Xán Liệt đến đây

- Bạch Hiền đi cùng em từ nhà còn đâu Xán Liệt chắc là do Bạch Hiền thông báo

Khánh Tú nghĩ đến Bạch Hiền lại thêm chút xấu hổ và áy náy

Ngay sau khi cậu hiểu lầm Chung Nhân liền một mạch bỏ chạy, không biết thế nào Xán Liệt lại cứ thế đuổi theo sau. Thật sự lúc đó cậu còn chẳng để ý được chuyênh gì xung quanh để mà nhớ tới Bạch Hiền có đi cùng mình. Thế nên Khánh Tú cứ như vậy cho đến khi cậu hiểu ra, Xán Liệt vẫn luôn ở bên cạnh. Về đến bệnh viện mới giật mình khi thấy Bạch Hiền gà gật ngủ trên băng ghế dài, nhìn vừa bé nhỏ lại vừa đáng thương.

Cậu vẫn có cảm giác như Bạch Hiền đang nghĩ cậu và Xán Liệt có tình cảm nên trong lòng càng khó chịu

- Em suy nghĩ gì thế? - Chung Nhân thấy Khánh Tú cứ đứng ngẩn ngơ liền hỏi - Đừng có nghĩ gì lung tung nhé

- Lung tung cái đầu anh - Khánh Tú bĩu môi - Đi về nhanh lên đỡ tốn tiền viên phí

- Đúng đúng - Chung Nhân mặt hết sức xu nịnh dù nói thật là hắn mà muốn mua thì cái bệnh viện này cũng chỉ như mớ rau

Vì Chung Nhân bị tai nạn nên Kim lão gia đã gọi sẵn xe đến. Sau kho xong hết giấy tờ thủ tục, cả hai ra xe rồi cùng ngồi ở ghế phía sau, Chung Nhân còn cố tình bấm màn chắn để tách biệt hai khoang xe.

Thế nhưng không khí lúc này lại đặc biệt yên lặng. Khánh Tú không nói Chung Nhân lại càng không biết mở miệng thế nào

- Khánh Tú...

- Chung Nhân...

Không hẹn mà gặp, cả hai cùng lên tiếng một lúc. Sau đó lại im lặng. Chung Nhân ghét như thế liền kéo người bên cạnh ngồi lên đùi mình rồi kéo cậu ôm vùi vào lòng

- Em biết không, lúc biết em hiểu lầm anh rất muốn vứt hết tất cả để đuổi theo em và giải thích. Nhưng bố đã bảo để bố nói với em. Anh cảm thấy mình quá may mắn khi có được người bố hiểu mình và có được tình yêu của em. - Chung Nhân cảm giác người trong lòng cả người đã bắt đầu run lên, vạt áo cũng bắt đầu cảm nhận được một dòng nước mắt thấm qua chạm vào da thịt bỏng rát - Khánh Tú, không có em anh chẳng có gì cả, em là tất của anh. Xin em đừng bao giờ nghĩ rằng mình không xứng, bởi nếu có không xứng cũng phải là anh không xứng với em, là anh máy mắn mới có được em.

Chung Nhân không hề phòng bị, liền giật mình nhìn Khánh Tú ngẩng đầu chủ động hôn môi hắn. Ban đầu là ngạc nhiên, sau đó đôi mắt hắn ánh lên niềm hạnh phúc cùng với sự ôn như chiều chuộng mà hôn cậu.

Hạnh phúc này hắn dù bằng mọi giá đều phải giữ lấy, vì không có cậu hắn cũng chẳng thể tồn tại................

———————————————————————————————————————————

Xán Liệt nhìn Bạch Hiền yên ổn ngủ trong lòng mình, trái tím lại bắt đầu ân ẩn đau.

Hắn phải chăng đã quá ích kỷ, hắn muốn cậu cho hắn cơ hội nhưng hết lần này rồi lại đến lần khác hắn nhìn thấy sự mất mát trong ánh mắt cậu

Chiều nay cũng thế, hắn đã quá lo lắng cho Khánh Tú mà quên mất Bạch Hiền còn ở bệnh viện. Ấy thế nhưng khi hắn hỏi tại sao không gọi hắn mà chỉ ngồi chờ cậu lại mỉm cười nói hắn cứ yên tâm an ủi Khánh Tú đi. Lúc ấy hắn thấy ánh mắt cậu là sự mất mát cùng tổn thương.

Lúc đưa cậu đi ăn tối hắn cũng có hỏi rằng vì sao cậu lại chấp nhận ở bên hắn, chấp nhận bản hợp đồng này, cậu chỉ nói rằng dù gì cậu cũng không có tiền để trả cũng chẳng có chỗ để đi nên được ở cùng hắn có lẽ đã là một vinh hạnh rồi. Nghe xong hắn có chút thất vọng vì hoá ra cậu ở lại cũng không phải vì thích hắn.

Thế nhưng sự thật chỉ có Bạch Hiền mới hiểu, rằng chỉ cần được nhìn thấy hắn mỗi ngày, được cùng hắn ăn cùng hắn ngủ cùng một ngồi nhà thì dù tư cách là con nợ hay là người tình cậu đều có thể chấp nhận

Lúc này điện thoại Bạch Hiền đột nhiên rung sáng lên, Xán Liệt theo phản xạ nhìn màn hình liền thấy thông báo tin nhắn mới từ dì của cậu

Xán Liệt nhíu mày

Kẻ mà cậu gọi là dì đã từng đẩy cậu đi gán nợ, vậy mà vẫn còn liên lạc sao?

Xán Liệt quyết định mở máy, nhìn thấy những dòng chữ thô tục chửi rủa Bạch Hiền trên màn hình liền chẳng thèm đọc hết mà nhanh chóng xoá đi, hắn không muốn cậu đọc được những lời lẽ ấy

Có lẽ vì không đọc hết nên hắn đã không thấy được dòng chữ cuối cùng có ghi:

" Tao biết mày ở đâu rồi thằng nhóc láo toét. Mai mày không liên lạc lại với tao thì tao sẽ cho chúng nó đến giết chết mày, thằng khốn vô ơn!"

.
.
.
.

Chap này như đã hứa trong thông báo sẽ dành tặng cho maingoc1711choiinyoungchanbaek . Cảm ơn hai nàng rất nhiều và gửi tới hai nàng ngàn nụ hôn *moa moa*

Mãi yêu cả nhà <3

Continue Reading

You'll Also Like

74.1K 8.4K 69
jungjihun có một anh ngiu sơ hở là block có lúc chữa lành, có lúc không thật sự luôn đấy? lsh cảm thấy bất lực nhưng lsh không thể làm gì được. °ficl...
329K 28.2K 66
Truyện đã hoàn: 57 chương + 7 ngoại truyện + HE. --- Không phải tổng tài ác ma và tiểu kiều thê của anh ta, ở đây chỉ có siêu phẩm bom tấn kể về cuộc...
41.3K 3.9K 36
Tổ chức năng lực siêu nhiên không thấy bảo vệ thế giới mà toàn chỉ thấy họp hành ở haidilao? - Oner - Moon Hyeonjoon x Zeus - Choi Wooje. Gumayusi...
31.3K 5.3K 14
• Rất giống teenfic, nay đổi gió nha ╰⁠(⁠⸝⁠⸝⁠⸝⁠'⁠꒳⁠'⁠⸝⁠⸝⁠⸝⁠)⁠╯