[Longfic] Ông Xã quốc dân

By luhan_bb

42.2K 3.4K 152

Lộc Hàm và Từ Châu Huyền kết hôn dưới sự thúc ép của cha mẹ hai bên. Từ Châu Huyền cho rằng mặc dù bọn họ thờ... More

Chap 1:
Chap 2:
Chap 3:
Chap 4:
Chap 5:
Chap 6:
Chap 7:
Chap 8:
Chap 9:
Chap 10:
Chap 11:
Chap 12:
Chap 13:
Chap 14:
Chap 15:
Chap 16:
Chap 17:
Chap 18:
Chap 19:
Chap 20:
Chap 21:
Chap 22:
Chap 23:
Chap 24:
Chap 25:
Chap 26:
Chap 27:
Chap 28:
Chap 29:
Chap 30:
Chap 31:
Chap 32:
Chap 33:
Chap 34:
Chap 35:
Chap 36:
Chap 37:
Chap 38:
Chap 39:
Chap 40:
Chap 41:
Chap 42:
Chap 43:
Chap 44:
Chap 45:
Chap 46:
Chap 47
Chap 48:
Chap 49:
Chap 50:
Chap 51:
Chap 52:
Chap 53:
Chap 54:
Chap 55:
Chap 56
Chap 57
Chap 58
Chap 59
Chap 60
Chap 61
Chap 62
Chap 63
Chap 64
Chap 65
Chap 66
Chap 67
Chap 68
Chap 69
Chap 70
Chap 71
Chap 72
Chap 73
Chap 74
Chap 75
Chap 76
Chap 77
Chap 78
Chap 79
Chap 80
Chap 81
Chap 82
Chap 83
Chap 84
Chap 85
Chap 86
Chap 87
Chap 88
Chap 89
Chap 90
Chap 91
Chap 92
Chap 93
Chap 94
Chap 95
Chap 96
Chap 97
Chap 98
Chap 99
Chap 100
Chap 101
Chap 102
Chap 103
Chap 104
Chap 105
Chap 106
Chap 107
Chap 108
Chap 109
Chap 110
Chap 111
Chap 112
Chap 113
Chap 114
Chap 115
Chap 116
Chap 117
Chap 118
Chap 119
Chap 120
Chap 121
Chap 122
Chap 123
Chap 124
Chap 125
Chap 126
Chap 127
Chap 128
Chap 129
Chap 130
Chap 131
Chap 132
Chap 133
Chap 134
Chap 135
Chap 136
Chap 137
Chap 138
Chap 139
Chap 140
Chap 141
Chap 142
Chap 143
Chap 144
Chap 145
Chap 146
Chap 147
Chap 148
Chap 149
Chap 150
Chap 151
Chap 152
Chap 153
Chap 154
Chap 155
Chap 156
Chap 157
Chap 158
Chap 159
Chap 160
Chap 161
Chap 162
Chap 163
Chap 164
Chap 165
Chap 166
Chap 167
Chap 169
Chap 170
Chap 171
Chap 172
Chap 173
Chap 174
Chap 175
Chap 176
Chap 177
Chap 178
Chap 179
Chap 180
Chap 181
Chap 182
Chap 183
Chap 184
Chap 185
Chap 186

Chap 168

151 14 0
By luhan_bb

 "Không cần." Từ Châu Huyền đầu tiên là thực rõ ràng cự tuyệt, sau đó liền nhìn thấy khóe môi Lộc Hàm nhếch lên một chút, lòng của cô cũng thắt lại một chút, một trận đau đớn lan tỏa ra toàn thân, tay dùng sức nắm chặt ly sữa, nhắm mắt lại yên lặng một lát, giọng nói chậm rãi, lại mở miệng nói: "Tôi không thích ăn tổ yến, tổ yến kia là khi mấy ngày hôm trước tôi đến Ngô gia, bác Ngô đem đến cho tôi, tôi cầm một ít cho Du Lợi, còn lại mấy hũ liền thuận đường mang về."

Tổ yến quả nhiên là của Hàn Như Sơ đem cho Từ Châu Huyền ...... Khi ở dưới lầu, anh đã đoán được, bất quá là muốn từ trong miệng của cô xác nhận một chút, hơn nữa vừa mới nãy cô cũng nói, giấc ngủ của cô không có vấn đề gì......

Trong đầu Lộc Hàm, trong lúc bất chợt liền hiện lên một cái giả thiết lớn mật, bất quá giả thiết này anh cũng không xác định lắm, dù sao mấy năm nay, quan hệ của anh cùng Hàn Như Sơ vẫn luôn như nước với lửa, cho nên có lẽ cũng chỉ là do anh nghĩ nhiều mà thôi.

Mặt mày Lộc Hàm vẫn duy trì bình tĩnh như cũ, nhìn về phía Từ Châu Huyền gật gật đầu, thực tự nhiên đáp lại một tiếng: "Thì ra là như vậy....."

"Ừ." Từ Châu Huyền nhẹ giọng trả lời một câu, liền không biết nên nói cái gì.

Bên trong đột nhiên trở nên yên tĩnh, Từ Châu Huyền chỉ lo uống sữa, mãi cho đến khi uống xong, Lộc Hàm vươn tay, tiếp nhận ly sữa, thuận đường điều chỉnh lại cái đệm sau lưng của cô, mới bình tĩnh mở miệng, nói: "Đi ngủ sớm một chút đi."

Từ Châu Huyền không nói gì, chỉ nhu thuận nằm xuống, nhắm hai mắt lại, cô rõ ràng cảm giác được Lộc Hàm đang đứng ở bên giường nhìn chính mình trong chốc lát, mới xoay người, đi ra khỏi phòng ngủ.

Lộc Hàm đến gần nơi cất ly nước, đem ly sữa đặt vào trong bồn rửa tại phòng bếp, rút ra khăn tay, lau lau bàn tay ướt nhẹp của mình, cũng không có lên lầu, ngược lại dựa vào vách tường bên cạnh phòng bếp, lấy ra di động, gởi một tin nhắn cho trợ lý.

Chỉ có đơn giản vài từ: Cậu hiện tại đến Cẩm Tú viên một chuyến.

Lộc Hàm gửi tin nhắn không quá một phút đồng hồ, liền nhận được tin nhắn trả lời của trợ lý, sau đó nét mặt lạnh nhạt cất điện thoại di động bỏ vào trong túi, giống như không có việc gì, một lần nữa đi lên lầu.

Từ Châu Huyền nằm ở trên giường, gần như đã muốn ngủ, Lộc Hàm đem đèn phòng ngủ tắt đi, chỉ chừa một bóng đèn nhỏ mờ nhạt, anh đi đến bên giường, thay Từ Châu Huyền sửa lại cái chăn, sau đó còn đem ngọn đèn chỉnh lại độ sáng thấp một chút, thế này mới rón ra rón rén đi ra ban công.

Từ Châu Huyền vẫn luôn không ngủ, trong phòng ngủ thực im lặng, động tác bước chân của Lộc Hàm đều vô cùng nhẹ nhàng, cô có thể cảm giác được anh đi tới gần cùng rời xa, nhất là lúc anh chỉnh lại cái chăn cho cô, toàn thân cô tế bào đều buộc chặt lên.

Không biết qua bao lâu, Từ Châu Huyền hoàn toàn đi vào giấc ngủ, di động trong túi Lộc Hàm, đột nhiên truyền đến một hồi chấn động, anh lấy ra, nhìn thoáng qua màn hình, là trợ lý gửi tin nhắn đến, sau đó theo bản năng xuyên qua cửa sổ nhìn lướt qua chỗ cửa lớn, xa xa có thể nhìn thấy đèn xe đang sáng lên.

Lộc Hàm xoay người, đi trước đến bên giường nhìn Từ Châu Huyền một chút, mới đi ra phòng ngủ, xuống lầu, đi vào nhà ăn, từ trong tủ lạnh cầm một hũ tổ yến, sau đó động tác nhẹ nhàng chậm chạp bình thản ra khỏi phòng.

Trợ lý đã đứng ở trong viện chờ.

Đêm dài vắng người, một chút thanh âm đều có thể truyền đi rất xa, Lộc Hàm nhìn về phía trợ lý làm một động tác không nên lên tiếng, đi về phía ngoài cửa, trợ lý biết điều mau chóng đuổi kịp.

Đi đến dưới cột đèn đường ngoài biệt thự, Lộc Hàm đưa lọ tổ yến cho trợ lý, đơn giản mở lời: "Cậu đi điều tra hộp tổ yến này. Nhớ kỹ, tìm một bác sỹ đáng tin cậy, đừng để người nhà họ Hứa phát hiện động tĩnh. Biết kết quả thì thông báo tôi ngay."

-

Những đợt tới tháng trước tuy cũng Từ Châu Huyền mệt mỏi, nhưng chưa bao giờ nghiêm trọng như lần này, nó khiến cô cảm thấy như kiệt sức sau một đợt ốm nặng.

Vì cơ thể kiệt sức, nên phần lớn thời gian Từ Châu Huyền mê man ngủ. Nhưng mỗi lần choàng tỉnh thì Lộc Hàm đều túc trực bên cạnh trong phòng ngủ, đưa cô nước hoặc đút cơm cho cô.

Lúc đầu, cô còn bị cử chỉ ân cần chăm sóc của anh mà khó xử, không quen. Nhưng liên tiếp mấy ngày thì cô dần dần hình thành thói quen.

Vốn dĩ năm ngày sau cô phải quay về đoàn phim để quay, nhưng đạo diễn lại gọi điện báo tạm thời có vấn đề, nên sẽ hoãn hai ngày.

Ba ngày trước, Từ Châu Huyền bị xuất huyết khá nhiều, sau đó thì càng ngày càng ít dần. Đến ngày thứ sáu thì hầu như không còn ra nữa, cơ thể cũng không còn yếu như hai hôm trước, cô bèn xuống giường hoạt động, mỗi bữa cơm cũng xuống lầu ăn.

Lộc Hàm dường như đang trong kỳ nghỉ, ngày nào cũng ở lì trong nhà, không ra khỏi cửa, chẳng khác gì cô. Tuy Từ Châu Huyền còn canh cánh vụ hôm sinh nhật Lộc Hàm trở mặt không hiểu nguyên nhân, nhưng ngày ngày đều chạm mặt, nên Từ Châu Huyền đã giảm sự thờ ơ đối với Lộc Hàm. Dù không gần gũi như trước kia, nhưng cũng xem như gió yên biển lặng.

Sang ngày thứ bảy thì xuất huyết dứt hẳn, trạng thái tinh thần cũng tốt hơn nhiều, ngay cả giấc ngủ trưa cũng không kéo dài quá lâu như trước, một giờ rưỡi ngủ thì hai giờ đã dậy rồi. Từ Châu Huyền tỉnh giấc, theo thói quen nhìn quanh phòng, nhưng lại không thấy bóng dáng Lộc Hàm, không khỏi có chút mất mát.

Lúc trước, mỗi khi cô tỉnh, anh đều có mặt trong phòng mà...

Từ Châu Huyền rầu rĩ không vui, đi dép lê ra khỏi phòng ngủ, xuống lầu tìm kiếm trong phòng khách, cũng không thấy bóng dáng anh đâu.

Má Trần đang ngồi trong phòng khách xem ti vi, thấy Từ Châu Huyền xuống, lập tức đứng lên hỏi: "Bà chủ thức dậy rồi à?"

"Ừm." Từ Châu Huyền lí nhí, đi đến chỗ bình nước, rót đầy cốc, uống ực một hơi, rồi đặt ly xuống, hỏi: "Lộc Hàm đâu?"

"Ông chủ không ở trên lầu sao?" Má Trần kinh ngạc hỏi lại, còn nói: "Sau bữa cơm, cậu ấy lên lầu, đâu thấy xuống."

"Ồ..." Từ Châu Huyền lên tiếng, lê bước lên lầu, tìm quanh toilet phòng ngủ và phòng thay đồ cũng không thấy bóng dáng anh, sau đó liền đi vào phòng sách.

Lộc Hàm không khóa trái cửa phòng sách, nên Kiểu An Hảo nhẹ nhàng vặn chốt liền mở dễ dàng...

-

Lộc Hàm trông chừng Từ Châu Huyền ngủ không bao lâu, thì nhận được tin nhắn từ trợ lý: "Ông Lộc, đã có kết quả điều tra như ngài muốn."

Continue Reading

You'll Also Like

483K 14.6K 98
Theresa Murphy, singer-songwriter and rising film star, best friends with Conan Gray and Olivia Rodrigo. Charles Leclerc, Formula 1 driver for Ferrar...
1.1M 38.1K 63
𝐒𝐓𝐀𝐑𝐆𝐈𝐑𝐋 ──── ❝i just wanna see you shine, 'cause i know you are a stargirl!❞ 𝐈𝐍 𝐖𝐇𝐈𝐂𝐇 jude bellingham finally manages to shoot...
146K 4.8K 100
'How I obsessively adore you' ˏˋ°•*⁀➷ started➛30/03/2024 finished➛ ˏˋ°•*⁀➷ cover by me x
281K 17.9K 22
"you might not be my lover, but you still belong to me" "crazy, you don't even love me but you want to claim me as yours? have you lost your mind jeo...