Chap 74

188 16 0
                                    

Cô biết anh không thích cô, trước mặt anh cô làm cái gì đều vô cùng cẩn thận, sợ mình sẽ làm gì đó khiến anh thấy phiền.

Cô chưa bao giờ nghĩ đến, chỉ do một đêm say rượu mà chủ động quyến rũ anh, sau lại vì muốn che dấu tâm sự của chính mình mà đưa ra một lý do bừa bãi, không ngờ lại tạo cơ hội cho anh hết lần này đến lần khác tổn thương bản thân mình. Cô đề xuất với anh muốn giải trừ giao dịch, kết quả lại chọc anh phẫn nộ, nói chờ đến khi nào anh chơi chán, liền sẽ khiến cô biến mất triệt để khỏi giới giải trí.

Cho dù cô có thể rút khỏi giới giải trí, có thể buông bỏ hết những dây dưa với anh, quyết định để mặc cả đời mình về sau sống mãi với thứ tình cảm đơn phương hèn mọn này, nhưng cô lại không thể bỏ mặc Ngô Thế Huân.

Ngô Thế Huân chính là bạn từ nhỏ đến lớn của cô, lúc trước là do cô ích kỷ, nghĩ muốn tiếp cận Lộc Hàm nên mới đáp ứng đề nghị của Hàn Như Sơ, nếu như bây giờ cô muốn từ bỏ, Ngô Gia chắc chắn sẽ xảy ra đại loạn.

Chẳng qua nghĩ lại về lời anh nói đêm nay, có lẽ anh thật sự không hề thích Từ Mỹ Anh.

Nghĩ vậy, Từ Châu Huyền mới hơi buông lỏng một chút tâm tình nặng nề cả buổi của mình, nhưng vẫn không kìm được lo lắng cho Từ Mỹ Anh, cô sợ chị ấy sẽ phải đau khổ.

Ngày hôm sau, Từ Châu Huyền có lịch trình, buổi sáng tám giờ đến studio, trang điểm, thay đồ sau đó bắt đầu quay phim.

Cô và Lộc Hàm khi gặp nhau ở studio, trừ lúc quay phim còn lại không bao giờ nói chuyện với nhau câu nào, tối hôm qua giữa hai người lại không hề vui vẻ. Vì vậy, hôm nay lúc quay phim, Từ Châu Huyền không thể bình thường như mọi ngày, thi thoảng lại lén lút nhìn Lộc Hàm một cái.

Tâm tình của Lộc Hàm cũng không tốt hơn cô là bao, khi quay phim còn thả lỏng cơ mặt để hoàn thành vai diễn theo kịch bản yêu cầu, nhưng đến khi đạo diễn hô: "Cắt", sắc mặt anh lại lập tức lạnh hẳn xuống, khiến cho không khí trong đoàn làm phim rất căng thẳng.

Đến giờ ăn cơm trưa, hôm nay nhà ăn lại tổ chức tiệc đứng.

Bởi vì buổi chiều còn tiếp tục quay nên Từ Châu Huyền không thay đồ mà trực tiếp cùng Du Lợi đi đến nhà ăn, lúc hai cô đến, người bên trong cũng đã vãn đi không ít.

Từ Châu Huyền lấy một ít thức ăn, sau đó cùng Du Lợi đi tìm chỗ ngồi, đi qua một bàn có tầm bảy, tám người đang ngồi, có vài ngôi sao nhỏ và nhân viên trong đoàn làm phim, không biết đang xì xào bàn tán gì đó, lúc thấy hai cô đến gần, lập tức ngậm miệng lại.

Chờ đến khi Từ Châu Huyền và Du Lợi tìm được chỗ rồi ngồi xuống, âm thanh nói chuyện so với lúc trước nhỏ hơn một chút, một người trong số đó vươn đầu về đằng trước, như là muốn nói điều gì đó rất bí mật, đám người còn lại đua nhau bàn luận sau đó đều nhất mực quay đầu nhìn về bàn của hai cô một cái.

Ban đầu, Từ Châu Huyền vốn chẳng thèm để ý, đến lúc ăn được một nửa cơm mới phát hiện rất nhiều diễn viên và nhân viên của đoàn làm phim lúc đi qua chỗ cô lại giơ tay chỉ trỏ, sau đó lại quay đầu nói nhỏ cái gì đó với người bên cạnh.

Ban đầu Từ Châu Huyền không để ý, chỉ khi ăn được một lúc, mới phát hiện nhiều diễn viên hoặc nhân viên ê-kíp trong phòng ăn thỉnh thoảng chỉ chỉ trỏ trỏ mình, rồi xì xà xì xầm gì đó với người bên cạnh.

Cứ liên tục như thế, đáy lòng Từ Châu Huyền dâng lên một dự cảm xấu, cô nhịn không được buông đũa xuống, ngẩng đầu, ngước hỏi Du Lợi trước mắt:

"Đoàn phim hôm nay có chuyện gì sao?"

Du Lợi mờ mịt lắc lắc đầu, ngậm một miệng thức ăn phun ra âm thanh ồm ồm:

"Không có nghe nói."

Nuốt tọng xuống đống thức ăn, Du Lợi lại mở miệng hỏi:

"Sao vậy?"

Vừa đúng lúc có người lại cầm đũa hướng về phía Từ Châu Huyền chỉ chỉ, khi bị Từ Châu Huyền nhìn thấy, lập tức quay người đi, mi tâm thanh tú của Từ Châu Huyền nhíu lại, càng thêm khẳng định suy nghĩ đoàn làm phim nhất định đã xảy ra chuyện gì liên quan đến mình, vì thế liền đối với Du Lợi đang ngồi trước mặt nhẹ giọng phân phó một câu:

"Sau khi ăn xong, cậu đi hỏi thăm một chút, xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì."

-

Từ Châu Huyền vừa mới nói Du Lợi đi hỏi thăm nghe xem đã xảy ra chuyện gì, nhưng Du Lợi còn chưa kịp đi hỏi thăm, khi hai người từ nhà ăn đi ra, chợt nghe đến một ít lời đồn nhảm.

Nhà ăn của khách sạn ở tầng bốn, từ nhà ăn đi ra thang máy, phải đi qua một sảnh hút thuốc lớn.

Lúc này đã qua giờ cơm, chỉ có năm sáu người ở trên ghế salon ở sảnh lớn, vừa hút thuốc, vừa nói chuyện phiếm.

Vài người nói chuyện thanh âm có lúc cao lúc thấp, nhưng mỗi một câu, cũng đủ cho những người trong sảnh lớn, nghe được rành mạch.

"Tôi đã sớm nói, Từ Châu Huyền khẳng định không phải dựa vào thực lực để tiến vào đoàn làm phim, đầu năm nay, chính là nhiều người biểu diễn kỹ xảo, cũng không gặp ai giống như cô ta vậy, đã được chọn vào đoàn làm phim, còn chạy theo người khác làm nữ nhị hào!"

Du Lợi nghe thấy như thế, theo bản năng quay đầu, liếc nhìn Từ Châu Huyền một cái.

Từ Châu Huyền mặt mày cũng rất bình tĩnh, chỉ là nâng tay lên hướng về phía Du Lợi làm một động tác chớ có lên tiếng, ý bảo cô ấy đừng có làm kinh động đến vài người đang hăng hái bừng bừng nói chuyện phiếm kia, sau đó liền đứng tại chỗ, vẻ mặt trở nên hứng thú đứng nghe.

"Cô ta là loại người như vậy, nhìn qua bộ dạng thanh thuần xinh đẹp, kỳ thật bên trong so với ai khác cũng đều lẳng lơ hơn!" Lần này mở miệng là diễn viên nhỏ hạng ba, xuất thân là người mẫu trẻ, khuôn mặt nhọn tiêu chuẩn, trong tay cầm theo một điếu thuốc, sau khi nói ra những lời này, còn xen lẫn một tia cười lạnh, rít một ngụm thuốc, nhả ra một vòng khói xinh đẹp, tiếp tục dùng giọng điệu khinh bỉ nói: "Chẳng qua cô ta ngược lại vẫn thật bình tĩnh, không biết là cô ta không biết vụ bê bối này của mình đã bị đưa ra ánh sáng, hay vẫn là da mặt dày, bị làm rõ cũng không quan tâm!"

[Longfic] Ông Xã quốc dânWhere stories live. Discover now