[Longfic] Ông Xã quốc dân

By luhan_bb

42.2K 3.4K 152

Lộc Hàm và Từ Châu Huyền kết hôn dưới sự thúc ép của cha mẹ hai bên. Từ Châu Huyền cho rằng mặc dù bọn họ thờ... More

Chap 1:
Chap 2:
Chap 3:
Chap 4:
Chap 5:
Chap 6:
Chap 7:
Chap 8:
Chap 9:
Chap 10:
Chap 11:
Chap 12:
Chap 13:
Chap 14:
Chap 15:
Chap 16:
Chap 17:
Chap 18:
Chap 19:
Chap 20:
Chap 21:
Chap 22:
Chap 23:
Chap 24:
Chap 25:
Chap 26:
Chap 27:
Chap 28:
Chap 29:
Chap 30:
Chap 31:
Chap 32:
Chap 33:
Chap 34:
Chap 35:
Chap 36:
Chap 37:
Chap 38:
Chap 39:
Chap 40:
Chap 41:
Chap 42:
Chap 43:
Chap 44:
Chap 45:
Chap 46:
Chap 47
Chap 48:
Chap 49:
Chap 50:
Chap 51:
Chap 52:
Chap 53:
Chap 54:
Chap 55:
Chap 56
Chap 57
Chap 58
Chap 59
Chap 60
Chap 61
Chap 62
Chap 63
Chap 64
Chap 65
Chap 66
Chap 67
Chap 68
Chap 69
Chap 70
Chap 71
Chap 72
Chap 73
Chap 74
Chap 75
Chap 76
Chap 77
Chap 78
Chap 79
Chap 80
Chap 81
Chap 82
Chap 83
Chap 84
Chap 85
Chap 86
Chap 87
Chap 88
Chap 89
Chap 90
Chap 91
Chap 92
Chap 93
Chap 94
Chap 95
Chap 96
Chap 97
Chap 98
Chap 99
Chap 100
Chap 101
Chap 102
Chap 103
Chap 104
Chap 105
Chap 106
Chap 107
Chap 108
Chap 109
Chap 110
Chap 111
Chap 112
Chap 113
Chap 114
Chap 115
Chap 116
Chap 117
Chap 118
Chap 119
Chap 120
Chap 121
Chap 122
Chap 123
Chap 124
Chap 125
Chap 126
Chap 127
Chap 128
Chap 129
Chap 130
Chap 131
Chap 132
Chap 133
Chap 134
Chap 135
Chap 136
Chap 137
Chap 138
Chap 139
Chap 140
Chap 141
Chap 142
Chap 143
Chap 144
Chap 145
Chap 146
Chap 147
Chap 148
Chap 149
Chap 151
Chap 152
Chap 153
Chap 154
Chap 155
Chap 156
Chap 157
Chap 158
Chap 159
Chap 160
Chap 161
Chap 162
Chap 163
Chap 164
Chap 165
Chap 166
Chap 167
Chap 168
Chap 169
Chap 170
Chap 171
Chap 172
Chap 173
Chap 174
Chap 175
Chap 176
Chap 177
Chap 178
Chap 179
Chap 180
Chap 181
Chap 182
Chap 183
Chap 184
Chap 185
Chap 186

Chap 150

231 24 3
By luhan_bb

Ngày hôm sau lúc nhận được điện thoại của Ngô Thế Huân, anh bối rối một lát, thần trí mới quay trở về.

Anh biết mình có thể sẽ gặp Từ Châu Huyền, gặp nhau lại không dám đi gặp, trong lòng anh mâu thuẫn xoắn xuýt rất lâu, cuối cùng vẫn đi giống như ma xui quỷ khiến.

Thời gian ngắn ngủn hai tháng, gặp lại cô, anh có cảm giác dường như đã qua mấy đời.

Thật ra một đêm kia, anh và cô không có nói chuyện gì với nhau, cô an vị ở bên cạnh Ngô Thế Huân, anh có cảm giác thế nào trèo cao, anh một mực uống rượu, uống đến sau cùng, thì mơ hồ say, người dựa trên ghế sofa, lúc mê man, mơ hồ cảm thấy cô xuất hiện ở bên cạnh mình.

Thật ra lúc anh uống say, thường xuyên xuất hiện ảo giác như vậy, nhưng một lần kia lại vô cùng chân thực, bởi vì anh mơ hồ ngửi thấy mùi hương nhàn nhạt đặc hữu trên người cô.

Mùi hương như vậy, để cho anh đã say rượu, càng thêm mê man, thậm chí anh còn nghe được cô nói với mình, giống như nói người trong lòng là ai gì đó, sau đó bản thân trả lời lại một câu gì, nói tóm lại một đống lộn xộn, đợi đến khi tỉnh rượu thì người đã không có ở đây.

Có lẽ vào lúc đó, hai người hoàn toàn càng lúc càng xa, từ lúc ban đầu hai ba tháng có thể gặp mặt một lần, càng về sau phải hơn nửa năm, một năm, càng về sau nữa gần như không có cơ hội chạm mặt...

Về sau, Ngô Thế Huân tai nạn xe cộ, để cho anh với cô một lần nữa gặp nhau, thật ra anh còn chưa nghĩ ra mình nên lấy tâm tình như thế nào để đối mặt với cô, thì cô ở trong đêm tân hôn trực tiếp mở miệng làm rõ với anh, cô sẽ không can thiệp cuộc sống của anh, cũng sẽ không ảnh hưởng đến anh, lại càng không làm cho bất kỳ kẻ nào biết quan hệ của anh với cô.

Vạch rõ ranh giới như thế, anh không phản bác được, cuối cùng chỉ có thể dùng một câu

"Cô tốt nhất nhớ kỹ lời nói của cô" để vớt vát.

Thật ra lúc đó, anh đã bắt đầu rất không đạo đức, anh biết mình chẳng qua là một vật thay thế, nhưng hết lần này đến lần khác để cho cô ở trong biệt thự của mình, thậm chí còn vứt bỏ tất cả giường trong các phòng ở biệt thự ra ngoài, nhưng anh lại thủy chung không đụng chạm vào cô.

Đoạn thời gian đó, anh vẫn không ngừng lừa mình dối người, nói với bản thân, anh không thích cô, bởi vì chỉ có như vậy, anh mới có thể giả bộ làm như chuyện gì cũng không có ngẫu nhiên sẽ trở về biệt thự của mình một chuyến, cùng cô gần gũi nằm trên một chiếc giường, đơn giản chỉ vì diễn kịch mà diễn kịch.

Anh vẫn cho là, anh với cô cứ như vậy, đợi đến khi Ngô Thế Huân tỉnh lại, anh sẽ công thành lui thân.

Nhưng vào một đêm, cô vậy mà chủ động quyến rũ anh... Một đêm kia anh tưởng rằng mình là một giấc mộng xuân, phải biết rằng trước kia, mỗi lần cô nhích lại gần mình, anh đều có phản ứng mãnh liệt, thậm chí có một lần, anh ném cô xuống giường.

Ngày hôm sau tỉnh lại, anh mới biết được, không phải mơ, mà là chân thật.

Trong nháy mắt đó trong ngực anh loé lên vô số cảm xúc, sau đó người liền vọt vào toilet, chất vấn cô.

Thật ra khi đó, lúc anh biết cô là lần đầu tiên, đáy lòng hiện lên một tia chờ mong, nhưng cuối cùng đổi lấy một câu cô muốn vai diễn《 Địa lão thiên hoàng 》.

Thật ra lúc anh biết cô bước vào giới diễn viên nghệ sĩ, thì từ trong miệng Từ Mỹ Anh tìm hiểu, cô chỉ đơn thuần chơi đùa mà thôi.

Cô muốn làm nữ chính, có thể tìm nhà họ Ngô cùng nhà họ Từ đầu tư, không đáng lấy lần đầu tiên trân quý của một cô gái, để đổi lấy một vai phụ, cái giá quả thật có chút lớn.

Mặc kệ lúc ban đầu cô bởi vì nguyên nhân gì lên giường với anh, nhưng trong lòng anh rõ ràng, khẳng định chắc chắn không phải vì yêu anh.

Lộc Hàm biết rõ Từ Châu Huyền yêu Ngô Thế Huân, nhưng không có tức giận?

Thậm chí, còn đón nhận món quà của Từ Châu Huyền tặng, cũng mang quà tặng kia ở trên người.

Lộc Hàm là có ý gì? Biết rõ Từ Châu Huyền cùng Ngô Thế Huân là thật tâm yêu nhau, lại như cũ không chịu hết hy vọng?

Vẻ mặt Từ Mỹ Anh trở nên nghiêm túc:

"Anh đã nghe nội dung trong máy ghi âm kia, anh nên biết, Huyền Huyền với Thế Huân là thật tâm yêu nhau.

Cho dù lúc trước rốt cuộc là vì nguyên nhân gì mà leo lên giường của anh, nhưng trong lòng anh hiểu rõ, chắc chắn không phải vì thích anh.

Có lẽ đêm đó uống nhiều cô coi anh là thế thân của Ngô Thế Huân, cũng có lẽ là do say rượu sau đó loạn tính làm bậy. Dù sao chuyện cũng đã xảy ra, bát nước đổ rồi khó hốt lại được, ngày hôm sau khi tỉnh dậy, có lẽ cô sẽ lấy cớ qua loa đại khái nào đó nói với anh.

Thật ra trong lòng anh hiểu rõ, giao dịch này chắc chắn không phải là chủ ý của cô, nhưng mà anh tự thôi miên bản thân cho đó là thật, cứ mãi làm giao dịch với cô không dứt. Sau đó lại an ủi bản thân, không phải anh phản bội em trai Ngô Thế Huân của mình, mà là Từ Châu Huyền người phụ nữ này quyến rũ anh trước.

Suy nghĩ của anh thật sự không trong sáng, rất xấu xa, nhưng anh không có cách nào khác, anh chỉ có thể dựa vào nhược điểm đó, một lần lại một lần phát sinh chút chuyện gì đó với cô.

Sau này, khi quan hệ của anh và Từ Châu Huyền bắt đầu có chiều hướng tốt, anh dè dặt cẩn thận giữ gìn, sau nữa, anh đã cho rằng bản thân mình và Từ Châu Huyền cứ như vậy phát triển thuận theo tự nhiên, bọn họ đã yêu nhau rồi.

Nhưng khi máy ghi âm của Từ Mỹ Anh tới trên tay anh, trong tiệc sinh nhật vẻ mặt cô nhìn chăm chú vào bản thân đang đóng vai "Ngô Thế Huân" vẻ mặt đó....

Thì ra, lại là do anh mơ mộng hão huyền.

Rốt cuộc anh như thế này, biết rõ rành rành là bản thân anh suy nghĩ viển vông, nhưng vẫn không khống chế được mơ ước xa vời.

.....

Lộc Hàm nghĩ tới đây, sâu trong ngực trái rõ ràng cảm giác được, một đợt lại một đợt đau nhói. Anh không nhịn được giơ tay lên, nhẹ nhàng vỗ ngực, sau đó dụi tắt điếu thuốc trong tay đã sắp cháy đến đầu ngón tay. Dừng lại đứng trước cửa sổ một lát, rồi mới bước đi tiếp, trở về trước bàn làm việc, kéo ngăn kéo đầu tiên, từ bên trong lấy ra tờ giấy đã bị xé làm hai, ghép lại với nhau, là một tấm thiếp mạ vàng nhỏ nhắn, phía trên mặt chữ viết đã ố vàng, giống như bị nước đổ vào, chữ viết đã hơi mờ mờ, nhưng vẫn có thể nhận ra chữ lúc đầu:

"Chúc mừng Lộc Hàm, Châu Huyền."

----

Má Trần không có ở đây, cả ngôi biệt thự tối đen như mực, ngay cả đèn trước cửa cũng không bật lên.

Từ Châu Huyền bật đèn, nhìn thoáng qua phòng khách lầu một trống rỗng, sau đó nặng nề lê người lên lầu hai, đẩy cửa phòng ngủ. Cô liếc mắt một cái nhìn lên vách tường trước mặt, đầy bong bóng đủ mọi màu sắc, xếp chồng lên thành chữ sinh nhật vui vẻ, nhất thời cơ thể cứng ngắc đứng ở cửa.

Cho tới bây giờ, cô còn nhớ được rõ ràng, bản thân hết lòng bận rộn cả một buổi chiều trang trí phòng, thậm chí trong đầu còn không ngừng tưởng tượng khi Lộc Hàm nhìn thấy tình cảnh này, rốt cuộc sẽ có vẻ mặt ra sao.

Mặc dù là cô mang lại kinh ngạc vui mừng cho anh, nhưng lúc đó cô còn vui vẻ hưng phấn hơn là bản thân mình đạt được chuyện kinh hỉ.

Từ Châu Huyền ngơ ngác đứng trước cửa hồi lâu, mới đi vào phòng ngủ, cô quan sát một vòng xung quanh bốn phía tường dán đầy bong bóng của phòng ngủ. Cuối cùng tầm mắt dừng lại mấy chữ bản thân bày các ngọn nến tạo thành trên ban công, sau đó cả người như mất đi toàn bộ sức lực, từ từ ngồi chồm hổm xuống, tiếp theo ôm lấy đầu gối, chôn đầu vào đó.

Cô ngu ngốc cũng biết, khi trên xe rõ ràng anh tức giận trút vào cô.

Nhưng cô nghĩ như thế nào cũng không biết được, rốt cuộc mình trêu chọc anh chỗ nào, khiến cho anh tức giận như vậy.

Từ Châu Huyền càng nghĩ, càng cảm thấy tủi thân, sau đó, bờ vai cô bắt đầu run khe khẽ, tiếng nức nở như có như không bay ra.

Continue Reading

You'll Also Like

613K 9.6K 88
A text story set place in the golden trio era! You are the it girl of Slytherin, the glue holding your deranged friend group together, the girl no...
470K 31.7K 47
♮Idol au ♮"I don't think I can do it." "Of course you can, I believe in you. Don't worry, okay? I'll be right here backstage fo...
671K 33.8K 61
A Story of a cute naughty prince who called himself Mr Taetae got Married to a Handsome yet Cold King Jeon Jungkook. The Union of Two totally differe...
620K 18.7K 75
Hiraeth - A homesickness for a home to which you cannot return, a home which maybe never was; the nostalgia, the yearning, the grief for the lost pla...