Sau khi thế thân thụ giả chết...

By chinchinzzzz

787K 46.6K 5.1K

Hán Việt: Thế thân thụ giả tử chi hậu Tác giả: Hàm Ngư Đại Tây Qua Nguồn cv : 甜甜 - wikidth Tình trạng gốc: Ho... More

Văn án
Chương 1: Hạ tiên sinh
Chương 2: Món quà tuyệt nhất
Chương 3: Hạ gia
Chương 4: Hàng giả
Chương 5: Che khuất đôi mắt
Chương 6: Cuốn Album cũ
Chương 7: Đang nhìn chính phẩm sao?
Chương 8: Thẩm Tu Trúc đbt
Chương 9: Không muốn nghĩ nữa
Chương 10: Thích một người
Chương 11: Bệnh viện
Chương 12:Muốn Hôn
Chương 13: Yến Yến cảm thấy có đúng không?
Chương 14: Mười năm trước
Chương 15: Chạy trối chết
Chương 16: Đừng nghĩ nhiều
Chương 17: Dị ứng hải sản
Chương 18: Tình yêu tuyệt mỹ
Chương 19: Trước tới nay đều không phải
Chương 20: Album ảnh chụp
Chương 21: Hoành thánh
Chương 22: Yến Yến đừng nháo
Chương 23: Lần trò chuyện cuối cùng
Chương 24: Cá cược
Chương 25: Đào hoa thiêm*
Chương 26: Tiểu Chu
Chương 27: Chờ anh quay về
Chương 28: Ngày thứ năm
Chương 29: Tai nạn xe
Chương 30: Hứa Thừa Yến đã chết
Chương 31: Trắng đêm khó ngủ
Chương 32: Mang theo thống khổ sống sót
Chương 33: Thâm tình đến muộn thì có ích gì
Chương 34: Là người tôi thích
Chương 35: Mỗi ngày đều là cá tháng tư
Chương 36: Cái ôm ấm áp
Chương 37: Chơi đùa mà thôi.
Chương 38: Có muốn thử cùng Tu Trúc hay không?
Chương 39: Hạ Dương đính hôn
Chương 40: Thư mời.
Chương 41: Phim mới
Chương 42 : Yến hội nhàm chán
Chương 43: Yến Yến, trở về cùng anh
Chương 44: Không nhận nhầm
Chương 45: Quay cảnh hôn
Chương 46: Lời cầu hôn đến trễ 3 năm
Chương 47: Sẽ không quay về nữa
Thông báo
Chương 48: Không thể nhận hoa hồng
Chương 49: Không quấy rầy
Chương 50: Bồi thường
Chương 51: Cậu không phải Tần Chu
Chương 52: Vứt đi
Chương 53: Kỳ Kỳ, quay về
Chương 54: Mù tạm thời
Chương 55: Sẹo ở chân
Chương 56: Hạ thiếu, có muốn uống rượu không
Chương 57: Lật xe*
Chương 58: Không cần hôn môi
Chương 59: Mối quan hệ anh tình tôi nguyện
Chương 60: Không nghĩ ra tiêu đề chương
Chương 61: Một Bát hoành thánh
Chương 62: Giữa chừng thêm cảnh giường chiếu
Chương 63: Đêm nay ở lại với anh
Chương 64: Che mắt
Chương65: Tiểu thiếu gia ốm yếu
Chương 66: Gã từng chạm vào em ?
Chương 67: Có phải gã ta làm đau em
Chương 68: Không bẩn
Chương 69: Hạ Dương anh ấy ở trong phòng tắm
Chương 70: Đừng có chạm vào tôi
Chương 71: Phá ngang cảnh quay giường chiếu
Chương 72: Tìm người thay thế
Chương 73: Giả vờ gì chứ
Chương 74: Âm thanh phát ra từ trong điện thoại
Chương 75: Về nhà
Chương 76: Sao Chu Chu không trả lời lại mình
Chương 77: Thích Chu Chu nhất
Chương 78: Từ trước tới giờ đều không phải thế thân
Chương 79: Ơn cứu mạng mười mấy năm trước
Chương 80: Em cũng có thể làm anh hài lòng
Chương 81: Ngọt
Chương 82: Chính thức cầu hôn
Chương 83: Sự dịu dàng tàn nhẫn nhất
Chương 84: Hạ Dương bị đá
Chương 85: Mất đi mà tìm về được sau lại mất đi thêm một lần nữa
Chương 86: Đừng đi
Chương 87: Hạ Dương
Chương 88: Là Kỳ Kỳ
Chương 89: Các người là một đôi sao?
Chương 90: Tần Chu không cần bọn họ nữa
Chương 91: Say rượu
Chương 92: Viên kim cương giá trên trời
Chương 93: Gió tanh mưa máu
Chương 94: Yến Yến, sinh nhật vui vẻ
Chương 95: Mãi mãi bình an
Chương 96: Hoả hoạn
Chương 97: Là thầy Bùi
Chương 98: Kết cục không giống
Chương 99: Nàng tiên cá và hoàng tử
Chương 100
Chương 101: Nhẫn
Chương 102: Không muốn yêu đương
Chương 103: Dưỡng lão
Chương 104: Chú Tiểu Dương
Chương 105: Tiểu Ôn bị bệnh
Chương 106: Hạ Dương có bạn trai mới
Chương 107: Đừng khóc
Chương 108: Tần Chu từng phẫu thuật thẩm mỹ
Chương 109: Dư luận
Chương 110: Gặp lại nhau tại yến hội
Chương 111: Đâu ra tình cảm sâu đậm như vậy
Chương 112: Quá xa lạ
Chương 113: Bỏ lỡ < kết thúc phần Tần Chu>
Chương 114: <Gương vỡ lại lành 1> Có thời gian
Chương 115: < gương vỡ lại lành 2> Hẹn hò
Chương 116: < gương vỡ lại lành 3> Tiểu Dương hôn trộm
Chương 117: < Gương vỡ lại lành 4> Bí mật
Chương 118: < Gương vỡ lại lành 5> Đài phun nước
Chương119: < Gương vỡ lại lành 6> Bị ốm
Chương 120: < Gương vỡ lại lành 7>dỗ ngủ
Chương 121: < Gương vỡ lại lành 8> Đưa bạn nhỏ về
Chương 122: < Gương vỡ lại lành 9> phải bồi thường
Chương 123: < Gương vỡ lại lành 10,11> Rung động
Chương 124: < Gương vỡ lại lành 12> Hứa Thừa Yến năm 18 tuổi
Chương125: < Gương vỡ lại lành 13> Tranh cãi
Chương 126: < Gương vỡ lại lành 14> Anh xin lỗi
Chương127: <Gương vỡ lại lành 15> Có thể hôn môi không?
Chương 128: < Gương vỡ lại lành 16> Sắp mất khống chế
Chương 129: < Gương vỡ lại lành 17> Trừ điểm
Chương 130: < Gương vỡ lại lành 18> Người trưởng thành cùng bạn nhỏ.
Chương 131: < Gương vỡ lại lành 19> Tiên sinh không thích à
Chương 132: < Gương vỡ lại lành 20> Thử lại lần nữa
Chương133: < Gương vỡ lại lành 21> Cấp thấp với cao cấp
Chương 134: < Gương vỡ lại lành 22> Trường hợp đặc biệt
Chương 135: < Gương vỡ lại lành 23> Bí mật của chú Tiểu Dương
Chương 136: < Gương vỡ lại lành 24> Đeo nhẫn
Chương 137: < Gương vỡ lại lành 25> Anh đợi em về
Chương 138: < Gương vỡ lại lành 26> Cậu ta đang chơi trò mập mờ
Chương 139: < Gương vỡ lại lành 27> Cùng người mình thích
Chương 140: < Gương vỡ lại lành 28> Gặp lại
Chương 141: < Gương vỡ lại lành 29> Ngọt
Chương 142: < Gương vỡ lại lành 30> Nhắc lại chuyện cũ
Chương 143: < Gương vỡ lại lành 31> Là bạn trai
Chương 144: < Gương vỡ lại lành 32> Tiếng Pháp
Chương 145: < Gương vỡ lại lành 33> Vạch trần
Chương 146: < Gương vỡ lại lành 34> Thay thế của Yến Yến
Chương 147: < Gương vỡ lại lành 35> Chỉ đùa một chút mà thôi
Chương 148: <Gương vỡ lại lành 36> Vào ngồi trong phòng
Chương 149: < Gương vỡ lại lành 37> Từ bỏ
Chương 150: <Gương vỡ lại lành 38> Hạ tổng
Chương 151: <Gương vỡ lại lành 39> Thử thêm mấy lần
Chương 152: < Gương vỡ lại lành 40> Tạm thời bảo trì khoảng cách
Chương 153: <Gương vỡ lại lành 41> Kem chống nắng
Chương 154: < Gương vỡ lại lành 42> Chụp ảnh chung
Chương 155: < Gương vỡ lại lành 43> Yến Yến say rượu
Chương 156: < Gương vỡ lại lành 44> Ghi âm
Chương 157: < Gương vỡ lại lành 45> Vỡ lở
Chương 158: < Gương vỡ lại lành 46> Muốn kết hôn không
Chương 159:< Gương vỡ lại lành 47> Đầu gối đã lành
Chương 160: < Gương vỡ lại lành 48> Thể lực được không?
Chương 161: <Gương vỡ lại lành 49> Cầu thang
Chương 162: < Gương vỡ lại lành 50> Bể cá đầy
Chương 163: <Gương vỡ lại lành 151>
Chương 164: < Gương vỡ lại lành 52> Cảnh báo chú ý
Chương 165: < Gương vỡ lại lành 53> Hôm nay hãy kết hôn đi
Chương166: <Gương vỡ lại lành 54> Ứng trước một vạn
Chương 167: < Gương vỡ lại lành 55> Lãnh chứng
Chương 169: < Gương vỡ lại lành 57> Ra ngoài tìm niềm vui mới
Chương 170: < Gương vỡ lại lành 58> Hạ phu nhân, nghỉ sớm một chút
Chương 171: < Gương vỡ lại lành 59> cảm giác cấm dục
Chương 170: < Gương vỡ lại lành 60> Trong xe
Chương 173: < Gương vỡ lại lành 61> Nhân viên phục vụ
Chương 174: <Gương vỡ lại lành 62> Làm bẩn quần áo
Chương 175:< Gương vỡ lại lành 63> Nhẫn cưới
Chương 176: < Gương vỡ lại lành 64> bị bệnh
Chương 177: < Gương vỡ lại lành 65> Chia phòng
Chương 178: < Gương vỡ lại lành 66> Hầu nam và tạp dề
Chương 179: < Gương vỡ lại lành 67> Chơi trò kích thích
Chương 18: < Gương vỡ lại lành 68> Không nỡ
Chương 181: < Gương vỡ lại lành 69> Con riêng
Chương 182: < Gương vỡ lại lành 70> Công khai tình cảm
Chương 183: < Gương vỡ lại lành 71> Hạ tiên sinh ngoài ngành
Chương 184: <Gương vỡ lại lành 72> sổ nhật ký thêm điểm
Chương 185: <Gương vỡ lại lành 73> Cầu hôn lần nữa
Chương 186: < Gương vỡ lại lành 74> Đồng ý kết hôn với em không
Chương 187: < Gương vỡ lại lành 75> Ghi thù
Chương 188: < Gương vỡ lại lành 76> kết hôn
Chương 189: <Sau khi kết hôn 1> Bị cảm, nói dối
Chương 190: <Sau khi kết hôn 2> Nghe vợ hết
Chương 191: <Sau khi kết hôn 3> Thư ký Hứa đến
Chương 192: <Sau khi kết hôn 4> Cửa sổ sát đất
PN: Thế giới song song không có tai nạn xe

Chương 168: < Gương vỡ lại lành 56> Hoành thánh nguội

2.5K 151 6
By chinchinzzzz

Truyện chỉ đăng tại Watpad của chinchinzzzz, mọi người không đọc ở trang repost mình cảm ơn!
——————————————————

Hứa Thừa Yến mỉm cười, không cam lòng yếu thế mà vòng lấy bả vai của anh, hỏi: "Ngọt như thế nào?"

"Rất ngọt." Một bàn tay của Hạ Dương đặt xuống eo cậu, lần nữa cúi đầu xuống, đặt lên môi cậu một nụ hôn.

Hôn một lần không đủ, còn muốn thêm lần thứ hai, thứ ba......

Tuy nhiên mỗi lần hôn xuống, Hạ Dương cũng chỉ phớt qua, chạm nhẹ từng cái chứ không thâm nhập vào sâu.

Hứa Thừa Yến nhắm hai mắt lại, ngay từ đầu đã ngầm đồng ý cho hành động của Hạ Dương, nhưng thấy anh cứ mãi hôn không chịu dừng lại, nhịn không được mà lên tiếng: "Hôn đủ rồi?"

Lúc bấy giờ Hạ Dương mới chịu thu liễm lại một ít, cúi đầu gối lên vai của thanh niên, "Chưa đủ."

Hạ Dương nghiêng đầu, lại tiếp tục chuyển mục tiêu xuống cổ cậu.

"Được rồi, anh đừng hôn nữa." Hứa Thừa Yến đẩy bả vai của người này ra, lại nhìn thoáng qua đồng hồ thấy đã hơn 11 giờ rồi, thế là hỏi: "Anh đói không? Em đi làm chút gì ăn."

Hạ Dương không chú ý thanh niên nói gì, chỉ bâng quơ đáp lại.

"Để em đi làm chút đồ ăn."

Dứt lời, Hứa Thừa Yến liền bước về phía phòng bếp.

Hạ Dương cũng đi theo phía sau, nhưng khi thấy thanh niên lấy vỏ hoành thánh ra khỏi tủ lạnh, lập tức nhăn mày lại.

Hứa Thừa Yến cầm lấy vỏ hoành thánh, rồi đeo tạp dề lên, chuẩn bị gói cho Hạ Dương.

Vỏ hoành thánh là do mấy hôm trước cậu nhờ chú Văn mua cho, phân lượng chắc cũng được mấy bữa. Hứa Thừa Yến lấy một miếng, lúc vừa mới chuẩn bị gói, thì cổ tay bị cản lại.

"Anh không ăn." Hạ Dương đứng phía sau thanh niên, ánh mắt nhìn chằm chặp vào vỏ hoành thánh: "Đổi món khác đi, anh không ăn hoành thánh."

Hứa Thừa Yến sửng sốt, gọi một tiếng: "Hạ Dương."

"Không ăn hoành thánh đâu." Hạ Dương ôm lấy người từ phía sau, nhớ lại hôm cậu xảy ra tai nạn, giọng nói đã khàn khàn, "Anh xin lỗi....."

"Không phải anh thích ăn nhất sao?"

"Giờ không thích nữa." Hạ Dương đáp, cụp mắt, cố gắng điều chỉnh lại cảm xúc, chậm rãi nói: "Sau này cũng sẽ không ăn, đừng mua hoành thánh nữa."

Hứa Thừa Yến trầm mặc, xong vẫn bỏ vỏ hoành thánh xuống, rửa sạch tay, sau mới xoay người đáp lại cái ôm của anh.

"Anh xin lỗi."

"Không cần phải xin lỗi." Hứa Thừa Yến vỗ vỗ trấn an ở phía sau lưng của anh, cất giọng nói: "Hôm đó chỉ là ngoài ý muốn thôi."

Nhưng mà cảm xúc của Hạ Dương vẫn không thể xoa dịu được, vẫn kháng cự như cũ: "Anh không ăn."

Hứa Thừa Yến lên tiếng hỏi: "Anh thật sự định sau này sẽ không ăn nữa à?"

"Không ăn."

Hứa Thừa Yến gật đầu, nói: "Anh không ăn, vậy thì em sẽ tự ăn một mình, anh ra ngoài trước đi."

Hạ Dương trầm mặc, không thể tiếp tục ngăn cản, chỉ có thể cam chịu mà thôi.

Hứa Thừa Yến cũng xoay người lại, tiếp tục gói hoành thánh của mình.

Mà khi cậu gói hoành thánh, cũng đã gói phần ăn dành cho hai người, đặt một nửa của Hạ Dương vào trong bát, lên tiếng: "Nếu như anh muốn ăn, thì để em nấu cho luôn."

"Không ăn." Hạ Dương kiên quyết cự tuyệt.

Hứa Thừa Yến không nói thêm gì nữa, tự làm cho mình một bát hoành thánh.

Toàn bộ quá trình của cậu đều bị Hạ Dương ôm eo, chưa từng buông ra, nhìn chằm chằm vào sườn mặt của thanh niên. Rất nhanh đã nấu xong hoành thánh, không khí bắt đầu bao trùm bởi hương thơm.

Hứa Thừa Yến cầm bát, cũng lười tới bàn ăn, lúc vừa mới định ăn, thì bỗng nhiên nghe thấy tiếng của Hạ Dương.

"Ngon không?"

"Em vẫn chưa ăn mà."

Hứa Thừa Yến mỉm cười, tưởng là Hạ Dương đói, thế là hỏi: "Em nấu thêm một phần nữa nhé?"

"Không cần phải phiền như vậy." Hạ Dương cử động cổ tay, đầu ngón tay len lỏi vào trong vạt áo của thanh niên, vuốt ve dần xuống dưới hông.

Hứa Thừa Yến cũng tức khắc hiểu được ý của Hạ Dương.

Giữa bọn họ thật sự là đã quá quen thuộc, chỉ cần một động tác nhỏ, cũng có thể biết đối phương muốn làm gì.

Hứa Thừa Yến có chút bất đắc dĩ, hỏi: "Giờ sao?"

"Ừ." Bàn tay của Hạ Dương chậm rãi trượt xuống dưới.

Hứa Thừa Yến nhìn thoáng qua hoành thánh ở trong bát, lại gỏi: "Anh có thể để cho em ăn hoành thánh trước không, em vẫn chưa ăn."

Hạ Dương: "Lát nữa thì ăn sau."

Hứa Thừa Yến ngẫm nghĩ, sau vẫn đặt hoành thánh sang một bên, xoay người ôm chặt lấy bả vai của anh, còn lên tiếng thúc giục: "Vậy thì anh nhanh lên đi, không tí nữa hoành thánh sẽ bị lạnh mất."

Hạ Dương trầm mặc một lúc, mới trầm giọng nói: "Anh sẽ cố."

Hứa Thừa Yến lười biếng mà vươn tay sờ lên chỗ cổ áo của Hạ Dương, chậm rãi vuốt thẳng lại nếp áo, to gan lớn mật hỏi: "Mười phút đủ không?"

"Không đủ." Hạ Dương nhíu mày.

Hứa Thừa Yến không chút để ý nói tiếp: "Mười lăm phút."

"Quá ngắn."

"Vậy hai mươi phút đi, đừng làm chậm trễ việc em ăn hoành thánh."

Mày của Hạ Dương càng nhăn chặt hơn, còn định nói thêm gì nữa, nhưng khi vô tình nhìn lên thanh niên, lại lấy trong mắt đào hoa của đối phương tràn ngập ý cười, bấy giờ mới nhận ra vừa rồi là cậu cố ý.

"Yến Yến." Hạ Dương cúi người xuống, có chút ý trừng phạt nhỏ mà cắn một cái lên môi của thanh niên, "Em học hư rồi."

Hứa Thừa Yến à một tiếng, dứt khoát thừa nhận, duỗi tay câu lấy cổ của Hạ Dương.

Hạ Dương dùng sức một chút, trực tiếp bế cậu lên, đặt lên mặt bàn phòng bếp tiếp tục dây dưa.

Mà bát hoành thánh nóng hổi ở bên cạnh, dần dần nguội đi, mãi cho tới khi đã lạnh hoàn toàn.

Hứa Thừa Yến ngửa đầu, hơi hơi thở dốc, kêu một câu: "Hoành thánh của em....."

Hạ Dương có hơi không hài lòng với sự mất tập trung của thanh niên, một tay đỡ gáy, hơi cúi đầu xuống, cố ý cắn lên hầu kết của cậu.

"Em Không chuyên tâm."

Hạ Dương cắn xuống hầu kết, nhưng cũng không dám dùng sức, so với cắn thì càng giống liếm hơn.

Hứa Thừa Yến nhịn không được mà ôm lấy đầu đối phương, ngón tay vói vào trong mái tóc của anh. Chỉ có điều dù đã như vậy nhưng Hứa Thừa Yến vẫn còn nhớ thương bát hoành thánh, quay qua bên cạnh nhìn thử, trông thấy hoành thánh đã nguội cả rồi thì lên tiếng thúc giục: "Nguội lắm rồi, anh làm nhanh lên đi."

Hạ Dương hơi nheo mắt lại, dường như bị những lời này chọc giận, động tác ngừng lại.

"Hạ phu nhân à." Giọng của Hạ Dương đã lạnh xuống, nắm lấy một bàn tay của thanh niên, phát ra từng chữ rõ ràng: "Có phải do anh vẫn chưa đủ nỗ lực không?"

Hạ Dương đã dừng lại rồi.

Nhưng mà Hứa Thừa Yến lại đang trong giai đoạn lên cao, có hơi không chịu được, dùng đầu gối đụng chạm bên hông nam nhân để ra hiệu, " Anh nhanh lên đi, đợi lát nữa thì sẽ bỏ phí hoành thánh mất."

"Xem ra đúng là do anh chưa đủ cố gắng." Hạ Dương tự hỏi tự đáp, "Đã tới tận lúc này rồi, mà em vẫn còn tâm tư để nghĩ tới chuyện khác."

Nói xong, Hạ Dương bèn cúi người xuống, hôn lên môi của cậu.

Hứa Thừa Yến ôm lấy bả vai của anh, nhân cơ hội đôi môi được buông tha để hít thở, lên tiếng nhắc nhở: "Hoành thánh của em....."

Hứa Thừa Yến thời khắc đều nhớ tới bát hoành thánh chưa ăn được miếng nào kia.

Chỉ có điều sau đó, Hứa Thừa Yến không còn dư thừa tinh lực để bận tâm tới chuyện khác nữa. Chỉ có thể rúc vào trong lồng ngực ai kia, phát ra những tiếng rên nhỏ vụn.

Chờ tới khi cuối cùng Hứa Thừa Yến cũng có thể được ăn hoành thánh, thì đã là buổi tối.

Hạ Dương vào trong phòng bếp nấu một bát hoành thánh, rồi mang về phòng cho cậu.

Hứa Thừa Yến đang ngồi trên giường, yên lặng mà xoa eo.

Bởi vì lúc ban ngày hai người lăn lăn lộn lộn ở trong phòng bếp một khoảng thời gian, mà chỗ đó vốn không phải nơi thích hợp làm này làm nọ, tư thế có hơi không thoải mái.

Trông thấy Hạ Dương đã trở lại, Hứa Thừa Yến nhận bát, vừa mới chuẩn bị ăn, bỗng nhiên nhớ tới gì đó, hỏi: "Anh dùng phòng bếp nào đấy?"

Hạ Dương: "Bếp nhỏ ở trên tầng hai."

Nghe được câu trả lời Hứa Thừa Yến mới thở phào một hơi nhẹ nhõm, may mà không phải cái phòng bếp ở tầng một kia.....

Hứa Thừa Yến trong khoảng thời gian ngắn không có cách nào để đối diện với cái phòng bếp ấy, còn không quên bổ sung: "Anh nhớ quét dọn lại phòng bếp ở tầng một."

"Ừm." Hạ Dương gật đầu, ngồi xuống bên cạnh, "Anh đã dọn sạch rồi."

Hứa Thừa Yến cũng không muốn nhắc tới phòng bếp nữa, cúi đầu yên lặng ăn hoành thánh.

Đây vẫn là lần đầu tiên cậu được ăn hoành thánh do Hạ Dương nấu, vốn không kì vọng gì, nhưng khi hoành thánh đã vào trong miệng, mới bất ngờ phát hiện ra Hạ Dương nấu không tệ lắm, không khác bản thân tự làm là mấy.

Hứa Thừa Yến đút thêm một miếng hoành thánh, lại hỏi: "Anh biết làm từ bao giờ thế?"

Hạ Dương chỉ nhàn nhạt đáp: "Lúc trước xem em làm nhiều lần rồi, tự nhiên sẽ biết."

Đã xem rất nhiều lần, mỗi một động tác nhỏ đều khắc sâu vào trong đầu.

Cho nên ba năm sau khi xảy ra vụ tai nạn xe kia, sẽ thường xuyên tự làm cho mình một bát hoành thánh.

Hương vị không khác lắm, giống như thanh niên vẫn còn ở bên cạnh.

Nhưng mà Hạ Dương cũng không nhiều lời nhắc tới chuyện này, chỉ an tĩnh ngồi bên cạnh cùng cậu.

Hứa Thừa Yến ăn hoành thánh xong, đặt bát sang bên cạnh, rồi lại nhịn không được mà nói: "Lần sau đừng làm ở phòng bếp nữa, bàn quá cứng, em khó chịu."

Hạ Dương gật gật đầu, đáp lại: "Lần sau sẽ đổi một phòng bếp thoải mái hơn."

"Mỗi ngày trong đầu của anh chỉ có vậy thôi hả?" Hứa Thừa Yến gõ gõ mấy cái trên đầu Hạ Dương rồi mới xoay người rúc vào trong ổ chăn.

Hạ Dương cũng chui vào theo, nằm xuống bên cạnh xoa eo giúp cậu.

Hứa Thừa Yến mở to mắt, bỗng nhiên lên tiếng: "Ngày kia em phải về đoàn phim rồi."

"Nhanh vậy sao? "Hạ Dương nhíu mày.

"Kỳ nghỉ dùng hết rồi." Hứa Thừa Yến than nhẹ một tiếng, ôm lấy cổ của Hạ Dương, nói: " Lần nghỉ tiếp theo, chắc phải một hai tháng nữa."

Hạ Dương: "Để anh đến đoàn phim cùng em."

"Không cần đâu, em đi với anh Phàm là được rồi."

"Không được." Hạ Dương thẳng thừng cự tuyệt, "Không an toàn, để anh đưa em đi."

"Không có gì đâu thật mà." Hứa Thừa Yến nhanh chóng trấn an, "Hôm đó chỉ là ngoài ý muốn thôi."

Sự cố an toàn ngày nào cũng có, chỉ là do hôm ấy cậu không được may mắn, lại đúng lúc gặp người say rượu lái xe lại còn vượt đèn đỏ.

"Yến Yến. "Hạ Dương vẫn nhíu mày như cũ, không yên tâm mà nói, "Bên ngoài không an toàn....."

Hạ Dương ôm chặt người vào lòng, thấp giọng: "Em đừng đi ra ngoài."

Tốt nhất là ngày nào cũng ở nhà, nhốt mình ở trong phòng, không ra khỏi cửa.

Bên ngoài quá nguy hiểm, Yến Yến của hắn không thể đi ra được.

"Sẽ không sao đâu." Hứa Thừa Yến tới gần, hôn lên mặt của Hạ Dương, "Em sẽ không để xảy ra lần sau nữa."

Hạ Dương thở dài một tiếng, cuối cùng vẫn tôn trọng sự lựa chọn của người thương, không bắt cậu cho mình đi cùng nữa, chỉ nói: "Đến nơi nhớ phải gọi điện thoại cho anh."

"Vâng." Hứa Thừa Yến đồng ý.

Chờ tới hôm phải đi thật, Hứa Thừa Yến đã dậy từ rất sớm để thu dọn hành lý.

Hạ Dương tiễn cậu ra sân bay.

Trước khi tách ra, Hạ Dương nắm lấy tay cậu dặn dò: "Ở bên ngoài phải cẩn thận một chút, chăm sóc mình cho tốt."

Hứa Thừa Yến gật đầu rồi đi lên máy bay trước.

Người đại diện đi ở bên cạnh, lúc vô tình liếc qua tay trái của Hứa Thừa Yến, chú ý thấy trên đó đeo nhẫn, lên tiếng nhắc nhở: "Nhẫn này cậu đổi ngón khác đeo đi, đeo như vậy không tốt lắm."

Hứa Thừa Yến cúi đầu nhìn thoáng qua, lập tức đáp lại: "Đúng rồi anh Phàm, em kết hôn."

"A?" Người đại diện nhìn sang cậu, nhất thời hoài nghi có phải mình vừa mới nghe nhầm không, hỏi lại: "Là kết hôn mà tôi đang nghĩ sao?"

Hứa Thừa Yến gật đầu: "Em với Hạ Dương đi lãnh chứng rồi."

Người đại diện: "!!!"

Continue Reading

You'll Also Like

7.6K 656 73
Mục đích chuyễn ver vì muốn đọc truyện mình thích dưới góc nhìn cpl mình thích, và đăng lên đây để lưu đọc offline (sẽ viết nguồn ở phần giới thiệu)...
231K 17.2K 141
Tác phẩm: Toàn thế giới đều đang đợi người động tâm. Tác giả: Tố Tây The version belongs to Mia, please do not reup or cover any work, thank you.
49.8K 1.4K 26
"Anh, em thật sự rất thích dáng vẻ anh khi nằm dưới thân em, biểu cảm vừa căm ghét lại vừa bất lực khuất nhục này của anh... Thật đẹp..." Xiềng xích...
366K 16.7K 59
Huấn văn, Đam mỹ, 1x1, Hiện đại, Ngọt sủng, Niên thượng Truyện không nhận chuyển ver nhé các bạn ơiiii