Chương 14: Mười năm trước

3.4K 254 14
                                    


Hứa Thừa Yến nghe xong, cũng chỉ cười m lễ phép, ôn hoà nói: "Mùi của quán bar quả thật rất nồng."

Trì Dật dựa lưng vào ghế, không chút để ý nói: "Đúng vậy, thân thể của Tu Trúc không tốt, đến quán bar quả là không thích hợp.

Thẩm Tu Trúc cũng cười vô cùng dịu dàng, " Không sao, lần kiểm tra gần đây bác sĩ nói tâm trạng tốt, đi quán bar cũng không ảnh hưởng gì."

Ngay lập tức có người không đồng ý, nói: "Thế cũng không được, bọn tôi không uống rượu một hai lần không sao hết, nhưng nếu như cậu xảy ra chuyện thì lại không ổn tý nào."

"Phải phải phải! Tụ họp ở Trà Lâu cũng không có khác biệt!"

Hứa Thừa Yến cầm chặt chén trà trong tay, nghe những thanh âm xung quanh, đột nhiên cảm thấy bản thân thật dư thừa.

Cậu đã theo bên người tiên sinh được 5 năm, nhưng thời gian 5 năm này, cũng không thể khiến bạn bè của tiên sinh chấp nhận mình.

Mỗi một lần, cậu đều có thể loáng thoáng cảm nhận được những người đó có thái độ hoặc xa lánh hoặc như có như không mà trào phúng  mình.

Cậu cũng đã từng thử nỗ lực, nhưng phát hiện dù cho mình có cố gắng như thế nào, người chán ghét cậu, vẫn sẽ luôn chán ghét.

Cậu không có xuất thân tốt như bọn họ, đôi khi nghe không hiểu những đề tài mà các phú nhị đại* này thảo luận, không hiểu nội dung, chỉ có thể an tĩnh một bên bồi tiên sinh, giống như một bình hoa câm.

Nhưng Thẩm Tu Trúc không giống cậu.

Tiểu thiếu gia từ nhỏ lớn lên cùng tiên sinh, đều thuộc chung một tầng giai cấp.

Tiểu thiếu gia được nuông chiều mà lớn lên, tất cả mọi người đều thích y.

Cậu và tiểu thiếu gia, chênh lệch thật sự rất lớn.

Giống như những hàng giả giá trị thấp ở ven đường, cùng những hàng chính hãng tinh xảo được đặt trên những quầy bán hàng sang trọng.

Hứa Thừa Yến uống một ngụm hồng trà, tận lực bình ổn lại tâm tình của bản thân.

Tiên sinh vẫn ở đây, cậu không thể tỏ ra thất thố được.

Mà trong phòng, những người khác vẫn còn đang nói về việc thân thể của Thẩm Tu Trúc không tốt.

" Nếu không phải vì lần bắt cóc đó, thân thể của Tu Trúc cũng không biến thành như vậy ......"

"Được rồi, đừng nói đến chuyện này nữa..." Bên cạnh có người lên tiếng ngắt lời của anh ta.

Nhất thòi, không khí trong phòng nháy mắt trở nên quỷ dị, không ai tiếp lời nữa.

Cũng bởi vì nhắc tới chuyện bắt cóc, những người khác đều bất tri bất giác quay lại nhìn Hạ Dương và Thẩm Tu Trúc.

Nhân vật chính là Hạ Dương lại không có phản ứng gì, chỉ đứng dậy, nhàn nhạt nói: "Tôi về trước."

Hứa Thừa Yến thấy tiên sinh chuẩn bị đi, thế là cũng đứng dậy theo.

Mà lúc này Thẩm Tu Trúc cách đó không xa thoáng cúi người, lấy chén trà ở trên bàn.

Trong nháy mắt đó, Hứa Thừa Yến ngửi thấy một mùi hương tuyết tùng trên người Thẩm Tu Trúc____

Sau khi thế thân thụ giả chết [edit] [ĐM] [ Hoàn ] ~ Hàm Ngư Đại Tây QuaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ