Chương 17: Dị ứng hải sản

3.4K 241 95
                                    


Ngày hôm sau, Hạ Dương đưa Thẩm Tu Trúc đến chung cư ở bên bờ biển Giang Nam.

Trong chung cư hơi trống, nhưng rất sạch sẽ, trên kệ sách bày đầy những chậu hoa, ở trên sân thượng cũng trồng rất nhiều hoa, thậm chí còn có một gian phòng, được cải tạo thành một vườn hoa nhỏ.

Thẩm Tu Trúc đi đến cạnh căn phòng hoa đó, cách cửa kính mà nhìn vào bên trong: " Thế mà còn có cả một phòng hoa riêng, thật là đẹp mắt."

Hạ dương nhìn vào phòng hoa ở bên trong, tuỳ ý mà trả lời: "Hứa Thừa Yến làm đấy."

"Cậu ta làm á?" Thẩm Tu Trúc thoáng ngạc nhiên, lại nở nụ cười: "Khá tốt."

Thẩm Tu Trúc mỉm cười, sau đó đẩy cửa, đi vào trong.

Mùi hoa lập tức xông lên, Thẩm Tu Trúc ngửi thấy, đột nhiên cúi đầu, kịch liệt ho khan, một tay chống cạnh cửa, gắt gao ôm lấy ngực.

Biểu tình trên mặt Thẩm Tu Trúc trông rất khó chịu, trông như sắp không thở nổi.

Hạ Dương nhanh chóng phản ứng lại, vội vàng đỡ Thẩm Tu Trúc ngồi xuống sô pha, động tác thuần thục lấy hộp thuốc từ trong túi áo của Thẩm Tu Trúc.

Thẩm Tu Trúc uống thuốc, sắc mặt lúc này mới đỡ hơn chút, ngượng ngùng nói: "Xin lỗi, em hơi khó chịu...."

"Có lẽ là bị dị ứng...." Thẩm Tu Trúc thoạt nhìn vẫn còn suy yếu.

Hạ Dương lại thoáng nhìn qua căn phòng hoa kia, nhíu mày hỏi: "Dị ứng phấn hoa?"

"Em cũng không chắc." Thẩm Tu Trúc lắc lắc đầu: " Bình thường chạm vào mấy chậu hoa không sao, có thể là hoa trong phòng đó hơi nhiều, nên mới chịu không nổi."

Hạ Dương: "Tôi sẽ bỏ phòng hoa đi cho em."

"Em cảm ơn nhé." Thẩm Tu Trúc nheo mắt cười, đứng dậy nói : "Để em đi xem những phòng khác."

Hạ Dương ngăn lại động tác của Thẩm Tu Trúc, chậm rãi nói: " Những phòng khác cũng có hoa."

Hạ Dương: "Chờ tôi bỏ hết chậu hoa đi, lại dẫn em đến xem sau."

"Được."

Sau đó Hạ Dương dẫn Thẩm Tu Trúc rời khỏi căn hộ, đưa Thẩm Tu Trúc về khách sạn rồi mới quay trở lại chung cư.

Khi Hạ Dương về đến nơi, trong phòng một mảnh yên tĩnh, dường như không có ai ở nhà.

Mãi đến khi Hạ Dương đi vào phòng ngủ, mới nhìn thấy một bóng người đang ngồi ngoài ban công.

Bên ngoài trời vẫn còn nắng, Hứa Thừa Yến phơi nắng ở trên ban công, nhìn phong cảnh bên ngoài, có chút thất thần.

Bờ biển Giang Nam đối diện với nơi này, nếu nhìn từ góc độ này, vừa hay có thể nhìn thấy tiểu khu của người giàu có ở bên kia.

Hạ Dương nhìn thoáng qua thân ảnh ở trên ban công, nhàn nhạt nói: " Tuần sau em dọn dẹp lại hoa ở chung cư bên bờ biển Giang Nam đi, Thẩm Tu Trúc bị dị ứng."

Hứa Thừa Yến quay lại nhìn , muốn nói gì, cuối cùng lại thôi.

Qua một lúc lâu, mới gian nan phát ra một âm tiết: "Vâng."

Sau khi thế thân thụ giả chết [edit] [ĐM] [ Hoàn ] ~ Hàm Ngư Đại Tây QuaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ