Sau khi thế thân thụ giả chết...

Por chinchinzzzz

790K 46.6K 5.1K

Hán Việt: Thế thân thụ giả tử chi hậu Tác giả: Hàm Ngư Đại Tây Qua Nguồn cv : 甜甜 - wikidth Tình trạng gốc: Ho... Mais

Văn án
Chương 1: Hạ tiên sinh
Chương 2: Món quà tuyệt nhất
Chương 3: Hạ gia
Chương 4: Hàng giả
Chương 5: Che khuất đôi mắt
Chương 6: Cuốn Album cũ
Chương 7: Đang nhìn chính phẩm sao?
Chương 8: Thẩm Tu Trúc đbt
Chương 9: Không muốn nghĩ nữa
Chương 10: Thích một người
Chương 11: Bệnh viện
Chương 12:Muốn Hôn
Chương 13: Yến Yến cảm thấy có đúng không?
Chương 14: Mười năm trước
Chương 15: Chạy trối chết
Chương 16: Đừng nghĩ nhiều
Chương 17: Dị ứng hải sản
Chương 18: Tình yêu tuyệt mỹ
Chương 19: Trước tới nay đều không phải
Chương 20: Album ảnh chụp
Chương 21: Hoành thánh
Chương 22: Yến Yến đừng nháo
Chương 23: Lần trò chuyện cuối cùng
Chương 24: Cá cược
Chương 25: Đào hoa thiêm*
Chương 26: Tiểu Chu
Chương 28: Ngày thứ năm
Chương 29: Tai nạn xe
Chương 30: Hứa Thừa Yến đã chết
Chương 31: Trắng đêm khó ngủ
Chương 32: Mang theo thống khổ sống sót
Chương 33: Thâm tình đến muộn thì có ích gì
Chương 34: Là người tôi thích
Chương 35: Mỗi ngày đều là cá tháng tư
Chương 36: Cái ôm ấm áp
Chương 37: Chơi đùa mà thôi.
Chương 38: Có muốn thử cùng Tu Trúc hay không?
Chương 39: Hạ Dương đính hôn
Chương 40: Thư mời.
Chương 41: Phim mới
Chương 42 : Yến hội nhàm chán
Chương 43: Yến Yến, trở về cùng anh
Chương 44: Không nhận nhầm
Chương 45: Quay cảnh hôn
Chương 46: Lời cầu hôn đến trễ 3 năm
Chương 47: Sẽ không quay về nữa
Thông báo
Chương 48: Không thể nhận hoa hồng
Chương 49: Không quấy rầy
Chương 50: Bồi thường
Chương 51: Cậu không phải Tần Chu
Chương 52: Vứt đi
Chương 53: Kỳ Kỳ, quay về
Chương 54: Mù tạm thời
Chương 55: Sẹo ở chân
Chương 56: Hạ thiếu, có muốn uống rượu không
Chương 57: Lật xe*
Chương 58: Không cần hôn môi
Chương 59: Mối quan hệ anh tình tôi nguyện
Chương 60: Không nghĩ ra tiêu đề chương
Chương 61: Một Bát hoành thánh
Chương 62: Giữa chừng thêm cảnh giường chiếu
Chương 63: Đêm nay ở lại với anh
Chương 64: Che mắt
Chương65: Tiểu thiếu gia ốm yếu
Chương 66: Gã từng chạm vào em ?
Chương 67: Có phải gã ta làm đau em
Chương 68: Không bẩn
Chương 69: Hạ Dương anh ấy ở trong phòng tắm
Chương 70: Đừng có chạm vào tôi
Chương 71: Phá ngang cảnh quay giường chiếu
Chương 72: Tìm người thay thế
Chương 73: Giả vờ gì chứ
Chương 74: Âm thanh phát ra từ trong điện thoại
Chương 75: Về nhà
Chương 76: Sao Chu Chu không trả lời lại mình
Chương 77: Thích Chu Chu nhất
Chương 78: Từ trước tới giờ đều không phải thế thân
Chương 79: Ơn cứu mạng mười mấy năm trước
Chương 80: Em cũng có thể làm anh hài lòng
Chương 81: Ngọt
Chương 82: Chính thức cầu hôn
Chương 83: Sự dịu dàng tàn nhẫn nhất
Chương 84: Hạ Dương bị đá
Chương 85: Mất đi mà tìm về được sau lại mất đi thêm một lần nữa
Chương 86: Đừng đi
Chương 87: Hạ Dương
Chương 88: Là Kỳ Kỳ
Chương 89: Các người là một đôi sao?
Chương 90: Tần Chu không cần bọn họ nữa
Chương 91: Say rượu
Chương 92: Viên kim cương giá trên trời
Chương 93: Gió tanh mưa máu
Chương 94: Yến Yến, sinh nhật vui vẻ
Chương 95: Mãi mãi bình an
Chương 96: Hoả hoạn
Chương 97: Là thầy Bùi
Chương 98: Kết cục không giống
Chương 99: Nàng tiên cá và hoàng tử
Chương 100
Chương 101: Nhẫn
Chương 102: Không muốn yêu đương
Chương 103: Dưỡng lão
Chương 104: Chú Tiểu Dương
Chương 105: Tiểu Ôn bị bệnh
Chương 106: Hạ Dương có bạn trai mới
Chương 107: Đừng khóc
Chương 108: Tần Chu từng phẫu thuật thẩm mỹ
Chương 109: Dư luận
Chương 110: Gặp lại nhau tại yến hội
Chương 111: Đâu ra tình cảm sâu đậm như vậy
Chương 112: Quá xa lạ
Chương 113: Bỏ lỡ < kết thúc phần Tần Chu>
Chương 114: <Gương vỡ lại lành 1> Có thời gian
Chương 115: < gương vỡ lại lành 2> Hẹn hò
Chương 116: < gương vỡ lại lành 3> Tiểu Dương hôn trộm
Chương 117: < Gương vỡ lại lành 4> Bí mật
Chương 118: < Gương vỡ lại lành 5> Đài phun nước
Chương119: < Gương vỡ lại lành 6> Bị ốm
Chương 120: < Gương vỡ lại lành 7>dỗ ngủ
Chương 121: < Gương vỡ lại lành 8> Đưa bạn nhỏ về
Chương 122: < Gương vỡ lại lành 9> phải bồi thường
Chương 123: < Gương vỡ lại lành 10,11> Rung động
Chương 124: < Gương vỡ lại lành 12> Hứa Thừa Yến năm 18 tuổi
Chương125: < Gương vỡ lại lành 13> Tranh cãi
Chương 126: < Gương vỡ lại lành 14> Anh xin lỗi
Chương127: <Gương vỡ lại lành 15> Có thể hôn môi không?
Chương 128: < Gương vỡ lại lành 16> Sắp mất khống chế
Chương 129: < Gương vỡ lại lành 17> Trừ điểm
Chương 130: < Gương vỡ lại lành 18> Người trưởng thành cùng bạn nhỏ.
Chương 131: < Gương vỡ lại lành 19> Tiên sinh không thích à
Chương 132: < Gương vỡ lại lành 20> Thử lại lần nữa
Chương133: < Gương vỡ lại lành 21> Cấp thấp với cao cấp
Chương 134: < Gương vỡ lại lành 22> Trường hợp đặc biệt
Chương 135: < Gương vỡ lại lành 23> Bí mật của chú Tiểu Dương
Chương 136: < Gương vỡ lại lành 24> Đeo nhẫn
Chương 137: < Gương vỡ lại lành 25> Anh đợi em về
Chương 138: < Gương vỡ lại lành 26> Cậu ta đang chơi trò mập mờ
Chương 139: < Gương vỡ lại lành 27> Cùng người mình thích
Chương 140: < Gương vỡ lại lành 28> Gặp lại
Chương 141: < Gương vỡ lại lành 29> Ngọt
Chương 142: < Gương vỡ lại lành 30> Nhắc lại chuyện cũ
Chương 143: < Gương vỡ lại lành 31> Là bạn trai
Chương 144: < Gương vỡ lại lành 32> Tiếng Pháp
Chương 145: < Gương vỡ lại lành 33> Vạch trần
Chương 146: < Gương vỡ lại lành 34> Thay thế của Yến Yến
Chương 147: < Gương vỡ lại lành 35> Chỉ đùa một chút mà thôi
Chương 148: <Gương vỡ lại lành 36> Vào ngồi trong phòng
Chương 149: < Gương vỡ lại lành 37> Từ bỏ
Chương 150: <Gương vỡ lại lành 38> Hạ tổng
Chương 151: <Gương vỡ lại lành 39> Thử thêm mấy lần
Chương 152: < Gương vỡ lại lành 40> Tạm thời bảo trì khoảng cách
Chương 153: <Gương vỡ lại lành 41> Kem chống nắng
Chương 154: < Gương vỡ lại lành 42> Chụp ảnh chung
Chương 155: < Gương vỡ lại lành 43> Yến Yến say rượu
Chương 156: < Gương vỡ lại lành 44> Ghi âm
Chương 157: < Gương vỡ lại lành 45> Vỡ lở
Chương 158: < Gương vỡ lại lành 46> Muốn kết hôn không
Chương 159:< Gương vỡ lại lành 47> Đầu gối đã lành
Chương 160: < Gương vỡ lại lành 48> Thể lực được không?
Chương 161: <Gương vỡ lại lành 49> Cầu thang
Chương 162: < Gương vỡ lại lành 50> Bể cá đầy
Chương 163: <Gương vỡ lại lành 151>
Chương 164: < Gương vỡ lại lành 52> Cảnh báo chú ý
Chương 165: < Gương vỡ lại lành 53> Hôm nay hãy kết hôn đi
Chương166: <Gương vỡ lại lành 54> Ứng trước một vạn
Chương 167: < Gương vỡ lại lành 55> Lãnh chứng
Chương 168: < Gương vỡ lại lành 56> Hoành thánh nguội
Chương 169: < Gương vỡ lại lành 57> Ra ngoài tìm niềm vui mới
Chương 170: < Gương vỡ lại lành 58> Hạ phu nhân, nghỉ sớm một chút
Chương 171: < Gương vỡ lại lành 59> cảm giác cấm dục
Chương 170: < Gương vỡ lại lành 60> Trong xe
Chương 173: < Gương vỡ lại lành 61> Nhân viên phục vụ
Chương 174: <Gương vỡ lại lành 62> Làm bẩn quần áo
Chương 175:< Gương vỡ lại lành 63> Nhẫn cưới
Chương 176: < Gương vỡ lại lành 64> bị bệnh
Chương 177: < Gương vỡ lại lành 65> Chia phòng
Chương 178: < Gương vỡ lại lành 66> Hầu nam và tạp dề
Chương 179: < Gương vỡ lại lành 67> Chơi trò kích thích
Chương 18: < Gương vỡ lại lành 68> Không nỡ
Chương 181: < Gương vỡ lại lành 69> Con riêng
Chương 182: < Gương vỡ lại lành 70> Công khai tình cảm
Chương 183: < Gương vỡ lại lành 71> Hạ tiên sinh ngoài ngành
Chương 184: <Gương vỡ lại lành 72> sổ nhật ký thêm điểm
Chương 185: <Gương vỡ lại lành 73> Cầu hôn lần nữa
Chương 186: < Gương vỡ lại lành 74> Đồng ý kết hôn với em không
Chương 187: < Gương vỡ lại lành 75> Ghi thù
Chương 188: < Gương vỡ lại lành 76> kết hôn
Chương 189: <Sau khi kết hôn 1> Bị cảm, nói dối
Chương 190: <Sau khi kết hôn 2> Nghe vợ hết
Chương 191: <Sau khi kết hôn 3> Thư ký Hứa đến
Chương 192: <Sau khi kết hôn 4> Cửa sổ sát đất
PN: Thế giới song song không có tai nạn xe

Chương 27: Chờ anh quay về

4.7K 344 9
Por chinchinzzzz


Cuối cùng Hứa Thừa Yến và Tần Chu  cùng nhau đưa bà nội về.

Nhà của Tần Chu ở cách đó không xa, là một ngôi nhà cũ ở ngoài thôn.

Sau khi Tần Chu đưa bà nội về phòng, vội vàng cầm một cái ghế dựa đi đến, "Ông chủ nhỏ cậu ngồi đi, để tôi đi lấy nước!"

Hứa Thừa Yến ngồi trên ghế, đánh giá qua ngôi nhà.

Phòng ở rất cũ, vôi sơn trên tường cũng đã bong hơn nửa, lại bởi vì không gian nhỏ, nên các đồ vật linh tinh đều đặt cạnh nhau, trong góc còn có một ít chai nhựa, chắc đều được bà cụ nhặt về.

Tần Chu rót xong nước đưa qua, có hơi ngại ngùng mà nói: "Hết nước ấm mất rồi, nước còn đang đun nên rót tạm cho anh cốc nước lạnh......"

Hứa Thừa Yến nhận cốc nước, lại nhìn về phía phòng ngủ, hỏi: "Bà của cậu ở nhà một mình à?"

Tần Chu gật gật đầu, có chút bất đắc dĩ nói: "Không có tiền mà, ban ngày tôi phải ra bên ngoài kiếm sống, nên không có nhiều thời gian để chăm sóc bà ngoại."

"trong nhà không còn người nào khác sao?"

"Không có, chỉ có tôi và bà thôi." Tần Chu lắc lắc đầu, nhàn nhạt nói: "Sau khi mẹ tôi sinh tôi ra thì bỏ đi theo người khác, sau này thì ông của tôi mắc bệnh không qua khỏi, đến ba của tôi cũng sinh bệnh rồi ra đi.

Ngữ khí của Tần Chu rất bình đạm, giống như kể lại câu chuyện không liên quan đến mình.

"Xin lỗi." Hứa Thừa Yến rũ mắt xuống.

"Không sao đâu." Tần Chu xua xua tay, thật sự là không có việc gì

Hứa Thừa Yến lại hỏi: "Vậy cậu không có người thân nào giúp được à?"

"Cũng không có người thân nào giúp được cả." Tần Chu giải thích: "Tôi với bà vốn là người ở nơi khác, là một thôn nhỏ phía bắc, mãi sau này mới chuyển đến An Thạch.

"Quen rồi sẽ tốt thôi." Tần Chu mỉm Cười" Bây giờ bọn tôi sống rất vui vẻ."

Hứa Thừa Yến cũng an tĩnh, không nói thêm
gì nữa.

Mà đúng lúc này, trong phòng ngủ phát ra một loạt tiếng động.

Tần Chu nghe được, đành phải đứng dậy tiến vào phòng ngủ, thấy bà nội đang ở trước tủ, tìm kiếm cái gì ở bên trong.

"Bà nội!" Tần Chu đỡ bà cụ, vội nói, "Bà muốn tìm gì thì nói với con, con tìm giúp bà."

Nhưng mà bà cụ không phản ứng lại Tần Chu, vẫn tiếp tục tìm đồ trong ngăn tủ.

Mãi đến khi tìm được một phong bì rất dày ở ngăn tủ trong góc tường, bà mới vội lấy phong bì kia, mang ra bên ngoài.

"Tiểu Chu......"  Bà cụ gấp gáp đi đến bên cạnh Hứa Thừa Yến, đưa phong bì ra, nhét vào trong tay của cậu.

"Là bà nội để dành, đều đưa hết cho tiểu Chu...."

Hứa Thừa Yến cúi đầu nhìn, trong tay tất cả đều là tiền lẻ, phần lớn là tờ 5 hào. Hơn nữa có nhiều tờ đã không còn mới, nhìn thì chắc là đã tích góp từ lâu lắm rồi.

"Đều cho tiểu Chu hết....." bà cụ cầm lấy tay của Hứa Thừa Yến, "Tiểu chu mua cái gì để ăn, bà không đói bụng........"

Hứa Thừa Yến bỗng nhiên cảm thấy những đồng tiền trên tay mình nặng trĩu, khi ngẩng đầu nhìn Tần Chu, đã thấy Tần Chu đỏ hốc mắt, xoay người dụi dụ mắt của mình.

Qua một lúc Tần Chu mới đi đến, nâng bà cụ dậy nói: "Bà ơi, bà cứ vào nghỉ ngơi trước đi."

Lần này bà nội không kháng cự lại nữa, theo Tần Chu về phòng ngủ.

Hứa Thừa Yến đem tiền lẻ đặt lại vào trong phong bì, cũng bước vào phòng ngủ theo.

Vừa vào bên trong, Hứa Thừa Yến đã nhìn thấy poster của minh tinh đang dán trên tường, liền dừng bước chân, nhìn thêm mấy lần.

Những poster này đều là một người, phần lớn đều là poster tuyên truyền cho phim điện ảnh, còn có một ít ảnh chân dung cá nhân gì đó.

Sau khi Tần Chu thu xếp cho bà nội nghỉ ngơi, nhìn thấy Hứa Thừa Yến, liền đi tới, giải thích: " Đây đều là poster của Bùi Nguyên."

Hứa Thừa Yến lại nhìn đủ loại hình ảnh trên tường, gật đầu.

Cậu có biết Bùi Nguyên, là ảnh đế trong giới giải trí, nhân khí rất cao, danh tiếng cũng vô cùng tốt.

Tần Chu nhìn poster trên tường, hưng phấn nói: "Tôi thích nhất là vai diễn quyền anh của anh ấy! Cực kỳ ngầu."

Khi nói đến thần tượng của mình, đáy mắt Tần Chu cũng toả ra ánh sáng.

Hứa Thừa Yến nói: "Bộ phim này tôi chưa xem bao giờ...... ngầu lắm à?"

"Ngầu!" Tần Chu vội vàng gật đầu, muốn khen nhiều hơn vài câu, nhưng nhất thời chưa nghĩ ra từ nào, đành phải nói: "Cực kỳ soái khí luôn! Tôi đã xem lại mấy chục lần rồi."

Hứa Thừa Yến nhịn không được lại nhìn về tấm poster ở trên tường, thấy bên trên là hình ảnh một người toàn thân thương tích đang đứng trên lôi đài quyền anh, đưa lưng về máy ảnh, nhìn không rõ mặt.

Tần Chu ngửa đầu, có chút cảm thán nói: "Tôi cũng muốn làm diễn viên, nếu có thể cùng Bùi Nguyên đóng chung với nhau thì quá tốt rồi......"

Bất quá Tần Chu cũng chỉ tuỳ tiện nói mà thôi, lại quay sang Hứa Thừa Yến: "Ông chủ nhỏ, để tôi đưa cậu về."

Hứa Thừa Yến hỏi: "Bà nội ở nhà một mình có sao không?"

"Không sao, phần lớn thời gian bà nội đều ở nhà một mình cả, dù có ra ngoài cũng sẽ không đi quá xa."

Tần Chu nói xong, thì chuẩn bị đưa Hứa Thừa Yến trở về trên trấn.

Trước khi rời đi, Hứa Thừa Yến còn đưa trả lại phần kẹo gừng và phong bì của bà nội cho Tần Chu.

Tuổi của bà cụ đã cao, quên gần hết chuyện cũ, nhưng vẫn nhớ rõ đến đứa cháu trai của mình.

Sau khi trở lại nhà trọ, đã là chiều tối.

Hứa Thừa Yến nằm ở trên giường, vừa xem lại bản đồ, vừa lên mạng để tra thử xem nên đi những đâu.

Chỉ có điều nơi để đi thật sự quá nhiều, Hứa Thừa Yến xem đến nỗi đầu cũng ong ong, cuối cùng vẫn từ bỏ, nằm ngủ trên giường.

Đến nửa đêm, ngoài trời rơi những hạt mưa nhỏ.

Hứa Thừa Yến bị tiếng mưa rơi bên ngoài nhiễu cho tỉnh lại, nghe tiếng mưa, hơi khó ngủ lại.

Mãi đến khi trời sáng, tiếng mưa mới ngừng lại.

Bên ngoài trời âm u, Hứa Thừa Yến quyết định không ra ngoài nữa, nghỉ ngơi ở trong phòng.

Cậu ngồi trên giường, cầm lấy điện thoại mở phần danh bạ ra, nhìn thấy số điện thoại của tiên sinh, hơi mất tập trung.

Do dự thật lâu, cuối cùng vẫn lướt qua dãy số đó, chỉ gọi cho Giang Lâm một cuộc.

Điện thoại được kết nối rất nhanh, giọng Giang Lâm truyền tới.

"Anh Yến!"

Hứa Thừa Yến: "Anh xem dự báo thời tiết, thấy ở bên đó nhiệt độ giảm xuống, nhớ phải mặc thêm nhiều áo ấm đó."

"Tuân lệnh!" Giang Lâm đồng ý, lại hỏi thêm: "Anh Yến, khi nào anh mới về thế?"

"Khó mà nói được." Hiện tại Hứa Thừa Yến vẫn chưa biết khi nào mới quay lại.

Cậu còn nhớ câu cuối cùng mà tiên sinh nói, tiên sinh bảo cậu đừng về nữa.

Mấy ngày nay cậu không liên lạc với tiên sinh, tiên sinh cũng không liên lạc lại với cậu, hai người giống như đã cắt đứt hoàn toàn vậy.

Có lẽ, tiên sinh thật sự không cần cậu nữa rồi.

Hứa Thừa Yến cúi đầu, hít vào thở ra một hơi sâu, điều chỉnh lại trạng thái cho tốt, sau đó liền thay đổi đề tài: "Ở bên này có một trại bản dân tộc thiểu số, anh định ngày mai thuê một tài xế, vào trong trại nhìn thử."

"Anh Yến chơi đến quên trời đất rồi!" Giang Lâm nói, "Ngày mai anh của em sẽ cùng bọn Trì Dật đi chơi ở trên du thuyền, còn mời em đi cùng nữa."

Hứa Thừa Yến thuận thế hỏi theo: "Vậy em có đi không?"

Giang Lâm trả lời: "Không đi."

"Mỗi lần bọn Trì Dật đều nói bậy nói bạ về anh." Giang Lâm có chút rầu rĩ, "Em chả thích bọn họ."

Hứa Thừa Yến cúi đầu, đầu ngón tay vô ý thức nắm lấy chăn, không nói gì.

Giữa cậu và tiên sinh có khoảng cách quá lớn, cậu vĩnh viễn không cùng thế giới với tiên sinh, cũng sẽ không dành được sự ủng hộ từ những bạn bè bên cạnh tiên sinh.

Cậu và tiên sinh không có tương lai.

Trong khoảnh khắc ấy, Hứa Thừa Yến suy nghĩ rất nhiều.

Nhưng cuối cùng, Hứa Thừa Yến lại không nói gì cả, chỉ dặn dò Giang Lâm: "Ở nhà nghỉ ngơi cho tốt, nhớ phải mặc nhiều áo ấm."

"Em nghe rồi!" Giang Lâm cười, "Anh Yến ngày mai đi vào trại, nhớ mua quà kỉ niệm cho em nhá!"

"Được." Hứa Thừa Yến đồng ý, "Chờ anh quay về."

Continuar a ler

Também vai Gostar

107K 9.4K 27
bad boy ain't good but good boy ain't fun. textfic, ooc, mì ăn liền.
554K 28.2K 136
Tên gốc: 偷风不偷月 Tác giả: Bắc Nam Nguyên tác: Tấn Giang Edit: Cấp Ngã Giang Sơn (Gin) Thể loại: hiện đại, HE, 1v1, xuyên không Tình trạng bản gốc: Toàn...
317K 18.2K 101
Tên gốc: 他来自1945 Tác giả: Thính Nguyên Nguyên tác: Tấn Giang Edit: Cấp Ngã Giang Sơn (Gin) Thể loại: hào môn thế gia, xuyên không, giới giải trí, sốn...
210K 11.4K 40
Huấn văn, BL, 1x1, Hiện đại, Niên thượng, Gương vỡ lại lành, HE Đã hoàn thành phần Truyện Chính (Phần 1). Phần 2 sẽ được viết lẻ tẻ không liên kết qu...